Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Chương 69: Ca Thiện Cô Cô

Mạc Ly cũng không để ý, nói: “Nhuyễn Nhuyễn có lẽ không biết chùa Bồ

Đề đổi chủ trì như thế

nào. Bọn họ đổi chủ trì không chỉ có các sư phụ đức cao vọng trọng trong

chùa Bồ Đề mới có thể

tham dự, mà là tất cả mọi người như chúng ta đây được mời tới là có thể,

tiến vào thôn Khảm Chu chính là khảo nghiệm thứ nhất, trong lúc tỷ thí có

thương vong cũng khó tránh khỏi.”

Bất quá tuy nói mọi người đều có thể tham dự, nhưng rốt cuộc là ở địa bàn

chùa Bồ Đề của người ta, người ta có thể nào chịu cho một người ngoài nổi

bật, trừ phi thật sự là có thực lực mạnh mẽ. Đồng lứa trong chùa Bồ Đề này,

duy có Chiêu Giác pháp sư xuất sắc nhất, nếu không có sai lầm, vị trí chủ

trì chùa Bồ Đề lần này không ai ngoài ông ấy. Vào thôn Khảm Chu hết thảy

đều là khảo nghiệm, sinh tử có mệnh phú quý do trời, trốn thoát được một

kiếp này hay không thì phải xem chính tạo hóa của ông ấy. Bất quá vẫn làm

người ta lo lắng, có thể gây thương vong cho Chiêu Giác pháp sư đương

nhiên không phải là việc nhỏ.

“Nói như thế, ta cũng có thể tranh cử chủ trì chùa Bồ Đề?” Lưu Kỳ xen

mồm nói.

217Mạc Ly gật gật đầu, nói: “Đương nhiên có thể, ngươi muốn cả đời làm hòa

thượng thì cứ tham gia đi.”

Lưu Kỳ sau khi nghe xong liên tục lắc đầu, hắn vẫn nên thành thành thật

thật xem diễn thôi.

Mạc Ly nhìn cái dạng đó của Lưu Kỳ thì không ngăn nổi vui vẻ, nếu thật sự

hắn ta làm chủ trì chùa Bồ Đề, không đến mấy tháng, chùa Bồ Đề có thể bị

hắn ta biến thành một cái đại da^ʍ quật, trừ phi Tổ sư gia bọn họ điên rồi

mới có thể điểm một đại da^ʍ trùng như vậy làm trụ trì.

Muốn ngồi trên vị trí chủ trì chùa Bồ Đề, không chỉ phải thắng được mọi

người đã mời tới, còn phải được linh điệp nhận chủ, nghe nói linh điệp này

là khi Bồ Đề lão tổ phi thăng lưu lại một sợi thần thức, được linh điệp thừa

nhận mới có thể cuối cùng trở thành chủ trì chùa Bồ Đề.

Mạc Ly giải thích cho bọn hắn một chút quá trình này, miễn cho đến lúc đó

lại nháo ra tình huống không rõ.

“Vậy quốc sư người cũng muốn tham gia sao?” Lưu Kỳ hỏi.

Mạc Ly gật đầu nói: “Vào nơi này đương nhiên muốn động thủ, bằng không

ngươi cho rằng khi chúng ta tiến vào những người đó có biểu tình bất thiện

là chuyện thế nào?”

Ách, nguyên lai là như thế này nha, nhưng mà không đúng rồi, quốc sư lợi

hại như thế, vừa ra tay thì vị trí chủ trì không phải dễ như trở bàn tay sao?

Hắn làm hòa thượng thì phu nhân phải làm sao bây giờ nha?

Lưu Kỳ mau mồm mau miệng, đem việc này hỏi ra.

Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, cũng nhìn về phía hắn.

Mạc Ly nhẹ nhàng nhéo nhéo tay mềm của tiểu tức phụ, nói: “Không phải

vừa mới nói muốn trở

thành chủ trì phải thắng tất cả mọi người được mời tới, tới không động thủ

thì tới làm gì?”“Ha hả, trách ta không nghe rõ.” Lưu Kỳ xấu hổ cười nói.

“Nói như thế quốc sư là muốn buông ra sao?” Cũng đúng, quốc sư đã thành

thân, lần này tới cũng là vì mang theo phu nhân cùng tới, sao lại cùng bọn

họ đi tranh một vị trí chủ trì, bọn họ

muốn lo lắng cũng chỉ là đến lúc đó quốc sư sẽ không hạ thủ lưu tình, bọn

họ muốn thắng hắn, phỏng chừng cũng phải tốn một phen công phu.

Lưu Kỳ lời này vừa hỏi, chung quanh bọn họ bao nhiêu những người này

đều ngừng bước chân, nghe Mạc Ly trả lời.

Mạc Ly liếc bọn họ một cái, chung quanh một mảnh tiêng ho khan, vội

vàng xoay tầm mắt, lại vẫn da mặt dày hóng xem hắn nói như thế nào.

Lưu Kỳ thấy thế, sống lưng không tự giác cứng hơn không ít, không hổ là

quốc sư, thực lực chính là quá trâu bò.

“Chỉ là các môn phái luận bàn một chút thôi, lại không phải trảm yêu trừ

ma, nghiêm túc như

vậy làm gì, điểm đến tức ngăn thì tốt rồi.”

Được những lời này của Mạc Ly, những người khác đều thở dài nhẹ nhõm

một hơi, không thể

trực tiếp đi ngay, liền đi lên bắt chuyện, đặc biệt là hồng đồng của Thu

Nhuyễn Nhuyễn dẫn tới không ít người vây xem, Lưu Kỳ và Kim Triều đều

bị chen sang một bên.

Lưu Kỳ thật bất đắc dĩ, lôi kéo Kim Triều đến một cửa hàng nước trà gọi

một bình trà, ngồi chờ

bọn họ.

Chờ Mạc Ly bên kia kết thúc, bình trà của bọn họ cũng thấy đáy, Lưu Kỳ

cũng thông đồng một cô nương, ôm Kim Triều ca thán làm một người chađộc thân mang theo một hài tử khổ sở thế

nào. Lão tổ tông vẻ mặt ghét bỏ mà phối hợp với hắn diễn xuất, dỗ cho tiểu

nương tử thổn thức gạt nước mắt.

Mạc Ly lôi kéo tiểu tức phụ đi tới, liền nghe thấy hắn đang nói: “Ta khổ

một chút, mệt một chút cũng không sao, chỉ cần Kim Triều có thể bình an

hạnh phúc thì ta đã thấy đủ.”

Người nào đã quen thuộc với Lưu Kỳ vừa nghe thì biết Lưu Kỳ đang làm

gì, Thu Nhuyễn Nhuyễn vô ngữ, cũng không biết có nên vạch trần hắn hay

không, lại nghe Mạc Ly gọi nàng kia:

“Ca Thiện cô cô.”

Mạc Ly gọi một câu làm Lưu Kỳ nháy mắt nghẹn lại, lặp lại theo: “Ca

Thiện cô cô?”

“Ngoan.” Nữ tử cười nói, đi đến trước mặt Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn,

đánh giá Thu Nhuyễn Nhuyễn một chút, nói: “Quốc sư phu nhân cũng

không giống trong tưởng tượng của ta.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng không quen biết nàng ta, nhìn về phía Mạc Ly,

Mạc Ly giải thích nói:

“Ca Thiện cô cô là cung chủ Cửu Thần Cung, bái Minh Kiểu thượng thần ở

Thanh Khâu, khối ấm ngọc bên hông nàng kia chính là năm đó lấy ra từ

cấm địa Cửu Thần Cung.”

“Cũng không phải sao, năm đó ta thấy hắn làm người không tồi, bản lĩnh lại

cao, liền muốn cho hắn lưu lại Cửu Thần Cung của ta, ta đưa nhiều đồ đệ

như hoa như ngọc cho hắn tùy ý lựa chọn, hắn đều không dao động, chọc

đến ta thật đúng là tò mò không thôi với phu nhân ngài. Là tuyệt thế mỹ

nhân như thế nào mới có thể làm cho hắn có người ngồi trong lòng mà vẫn

không loạn như vậy. Hôm nay vừa thấy phu nhân, ta liền biết nguyên nhân,

quốc sư hắn a, cũng chỉ là chết cân não thôi, không có nửa điểm quan hệ

với phu nhân ngài.”À, Thu Nhuyễn Nhuyễn mạc danh, nàng có trêu chọc gì nàng ấy? Lần đầu

tiên gặp mặt đã bôi bác nàng như thế làm chi? Bất quá xác thật nàng cũng

không phải tuyệt thế mỹ nhân gì.

Mạc Ly nhưng thật ra hiểu rõ ràng nguyên nhân, Cửu Thần Cung đều là âm

dương song tu, hắn có thân thể thuần dương làm song tu thì hai bên đều sẽ

có trợ lực. Năm đó Ca Thiện cô cô vì lưu hắn lại Cửu Thần Cung mà dùng

không ít thủ đoạn bỉ ổi. Lúc ấy vì ra ngoài mà hắn đại náo Cửu Thần Cung

một hồi, nàng ấy không ghi hận mới là lạ.

“Ta phi! Phu nhân làm sao mà khó coi, ngươi cho rằng ngươi cái thể loại hồ

mị tử tao lãng mới là đẹp sao?” Phản ứng lại, Lưu Kỳ lập tức đáp trả về, từ

chuyện Cửu cô nương lần trước hắn đã nhìn ra, trông cậy vào phu nhân đáp

trả thì căn bản là không có khả năng. Loại chuyện xé bức này vẫn là để hắn

ra tay thôi. Cãi nhau mà, ai càng không biết xấu hổ thì càng có thể thắng,

luận không biết xấu hổ, Lưu Kỳ hắn còn chưa từng sợ ai đâu.

Nhưng hắn không nghĩ tới mới mắng thôi mà người ta đã động thủ, Ca

Thiện cô cô rốt cuộc là chủ một cung, vẫn là lần đầu bị người khác nói như

vậy. Lúc ấy bị đáp trả thì giận không thể át, nàng lập tức rút ra cái roi tùy

thân mang theo, quất về phía Lưu Kỳ.

Mạc Ly duỗi tay kéo Lưu Kỳ ra, xoay người, tay không tiếp được cái roi

quất tới, vận lực kéo một cái, Ca Thiện cô cô liền buông tay, Mạc Ly thu

được roi dài của nàng ta, vận khí rót vào trong thân roi. Roi dài vốn dĩ đỏ

đậm nháy mắt đổi màu, là biến thành có thêm kim sắc, trở thành màu sắc

mãnh liệt giống thái dương, hơi hơi phiếm kim quang.

Lưu Kỳ nhìn thấy mà ngạc nhiên cực kỳ, đây là cái ảo thuật gì? Sao còn có

thể tùy ý biến ảo như

vậy đây?

Chỉ Lưu Kỳ là thường dân nhìn không ra manh mối, chung quanh người

khác biết được đều không ngăn nổi hút một ngụm khí lạnh. Cấm địa Cửu

Thần Cung là di chỉ của chiến trường thượng cổ, bên trong có các loại TiênKhí lợi hại lúc trước tiên ma đại chiến lưu lại, nếu tu luyện đến trình độ

nhất định thì sẽ đi cấm địa Cửu Thần Cung lấy một cái vũ khí tiện sử dụng.

Những Tiên Khí đó cũng không phải dễ dàng có thể nhận chủ, vừa không

cẩn thận là có thể chết ở chỗ đó, cho nên hiện giờ trên đời người có Tiên

Khí cũng không thấy nhiều. Đoạt hồn tiên của Ca Thiện cô cô là trong phái

các nàng truyền xuống, đó là một vật ở hiện thế này cũng được coi như là

không tồi, lại không nghĩ rằng bị Mạc Ly dễ như trở bàn tay đoạt mất, mạnh

mẽ nhận chủ.

Tiên Khí không giống người, không có thất tình lục dục, chỉ nhận cường

giả.

Ca Thiện cô cô sắc mặt tái nhợt, thân hình có chút run, một hồi lâu mới nói:

“Từ biệt mấy năm, ta nhưng thật ra coi khinh ngươi.”

“Ta khi đó đã từng nói, ngày sau nhất định tự tay đoạt truy hồn tiên của

ngươi, đa tạ.”

Việc này là phải xem lại chuyện cũ, khi đó Ca Thiện cô cô để làm trao đổi,

hắn lưu lại Cửu Thần Cung thì mới cho hắn tiến vào cấm địa lấy vũ khí.

Hắn không muốn, mạnh mẽ xông vào Cửu Thần Cung, đáng tiếc chỉ tới cửa

cấm địa đã bị cản lại, chỉ moi xuống một khối ấm ngọc trên vách núi, khi đó

hắn đã nói, ngày sau nhất định tự tay lấy đoạt hồn tiên của nàng ta.

Mạc Ly nhẹ nhàng vung một cái, roi dài rơi trên mặt đất, phát ra một trận

hỏa hoa chói mắt, người sáng suốt liếc mắt một cái là biết, bây giờ so với

trước kia ở trên tay Ca Thiện cô cô còn lợi hại hơn nhiều.

Mạc Ly thu roi dài, so với roi dài, hắn vẫn thích dùng kiếm hơn.

Truy hồn tiên tựa như cảm giác được hắn ghét bỏ, động lên, giống con rắn,

gắt gao quấn ở trên tay hắn, Mạc Ly hơi nhướn lông mày, Tiên Khí quả

nhiên bất đồng với vật thường.

Người chung quanh nhìn thấy Mạc Ly lộ ra một thủ đoạn này, tâm vừa

buông xuống lại nhắc lên, đánh giá hắn nói điểm đến tức ngăn là cái dạng

trình độ gì.070. Các nam nhân bênh v