Vì để thuận tiện cho các bạn học đều có thể thấy rõ được, Lưu Hoài bèn đặt y lên bục giảng, cho y đối mặt với tất cả học sinh.
"Thầy ơi thầy không mở chân rộng ra thì làm sao em chịu phạt được đây?"
Lý Dật cũng nhận ra được điều này nên liền ngồi xổm banh chân ra trên bục giảng, cơ quan sinh dục trắng mịn được đám học sinh bên dưới nhìn không sót miếng nào.
Cả đám đều mở to hai mắt không dám nhúc nhích mà nhìn chằm chằm vào thân hình Lý Dật, phía dưới bởi vì sự vận động cuồng nhiệt ban nãy mà đã ướŧ áŧ vô cùng, thậm chí còn có một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra bên ngoài, áo sơ mi nửa thân trên nửa che nửa không làm lộ ra hai viên thịt sưng tấy càng thêm dụ người.
"Bình thường trên lớp sao không thấy các em nghiêm túc như vậy hả, giờ là thời gian trừng phạt thì từng đứa từng đứa một không ai buồn ngủ là sao." Lý Dật trưng gương mặt đỏ ửng ra răn dạy và quở mắng.
Đáng tiếc do ban nãy y thở dốc quá mức cho nên giọng y bây giờ thấm đẫm mùi tìиɧ ɖu͙©, không có chút sức uy hϊếp nào và phối hợp thêm biểu tình trên mặt y lúc này, người không biết còn cho rằng y đang làm nũng với cậu trai người yêu nào nữa cơ.
"Ah!" Không đợi bài "giảng" của Lý Dật kết thúc, Lưu Hoài từ đằng sau đột ngột ra sức đâm nguyên ©ôи ŧɧịt̠ vào, thế nhưng sau đó liền giở trò xấu không thèm nhấp nữa.
"Lớn quá! G... giỏi quá!" Lý Dật nhịn không được mà lắc lư cơ thể để dươиɠ ѵậŧ có thể ma sát vào điểm nhạy cảm, nhưng đây vẫn xa xa chưa đủ.
"Mau... Mau di chuyển, thầy muốn!" Lý Dật một bên lắc cặp mông một bên thở ra từng hơi yếu ớt nói.
Lưu Hoài nhìn dáng vẻ da^ʍ đĩ đó mà nở nụ cười, hắn bây giờ có sức quyến rũ hơn trước đó không biết bao nhiêu.
"Hiện tại là thời gian trừng phạt, nếu thầy muốn thì phải chăng thầy nên tự mình...?"
Lý Dật nghe đến đó bèn chống tay trên bục giảng rồi bắt đầu đong đưa cơ thể lên xuống nhịp nhàng, tuy tốc độ không nhanh nhưng lại có thể cảm nhận rõ rệt cảm giác ma sát của dươиɠ ѵậŧ trong lỗ nhỏ, Lưu Hoài sướиɠ đến thở gấp.
"Ah~Um~ không đủ, muốn nữa... Muốn nữa." Trình độ này đã không thể thỏa mãn y.
Lưu Hoài lúc này đứng ở phía sau không cử động hệt như một máy massage tìиɧ ɖu͙© hình người, còn Lý Dật đong đưa lên xuống ở phía trước thì lại giống như da^ʍ phu mê ©ôи ŧɧịt̠ thiếu đυ. không ai thỏa mãn vô cùng quyến rũ.
Tại đây ngoại trừ tiếng nước phát ra từ cuộc va chạm của hai thân thể, tiếng thở dốc ngọt ngào của Lý Dật và tiếng thở gấp của Lưu Hoài, nếu để ý nghe thì ta còn có thể nghe thấy cả tiếng nuốt nước bọt.
Lưu Hoài cũng không thể nhịn thêm được nữa, trực tiếp lấy tư thế bế bé bi đi tiểu ôm chặt Lý Dật, bắt đầu thế giã gạo điên cuồng.
"Ah~ nhanh... Nhanh quá, chậm... Chậm chút!" Đột nhiên lỗ nhỏ chợt co lại, Lý Dật trực tiếp xuất ra, bắn lên bục giảng từng đốm từng vệt trắng nhỏ.
Nhưng Lưu Hoài còn chưa bắn ra, hắn ôm Lý Dật vừa đi vừa đυ., đi đến vị trí giữa hai hàng ghế.
"Ah~ đừng... Đừng mà, hức hức... Hức hức..." Lý Dật vừa bắn xong còn đang trong cao trào hoàn toàn chịu không nổi thêm vòng công kích kế tiếp, thế mà còn là vừa đi vừa đυ..
Học sinh ngồi hàng trước nhìn đến no mắt, hai mắt bọn họ nhìn nơi mà hai người giao hợp với nhau không rời mắt, nhìn gậy thịt tím đen ra ra vào vào trong động thịt màu hồng, lúc trước chỉ thấy thầy giáo nghiêm khắc khó tiếp xúc, bây giờ lại phát hiện bị thầy trừng phạt hình như cũng không phải chuyện xấu gì.
Lưu Hoài một đường đi đến phát hiện thân dưới đám bạn học của mình đã cứng lên hết rồi, xem ra nhịn rất khổ à nha.
"Nhìn giáo viên trừng phạt học trò rồi tự thủ da^ʍ không phải là nội quy căn bản nhất sao?"
Vừa nói xong, cả lớp đều sôi động chộn rộn liên tục, sao họ lại quên mất nội quy quan trọng như vậy chứ, đã vậy còn trơ mắt nhìn đến nửa ngày trời.
Thế là đám học sinh cởϊ qυầи tới tấp, sờ cơ quan sinh dục tiêu biểu đã cứng đến không thể cứng hơn, vừa nhìn thầy giáo trừng phạt học trò bằng lỗ ȶᏂασ vừa thủ da^ʍ.
Nhất thời cả phòng học toàn là tiếng thở dốc hứng tình cùng âm thanh va chạm của xá© ŧᏂịŧ.
Lưu Hoài ôm Lý Dật bên ȶᏂασ bên đi tuần tra khắp phòng, nhìn xem có ai không tuân thủ nội quy nhà trường.
"Ah~ Ưm ~ l... ại lại muốn ra nữa." Lý Dật nói xong liền xuất tinh lần nữa, vừa hay bắn trúng chân của một bạn nam gần đó.
Đáng tiếc Lý Dật lúc này đã mất trí, căn bản không biết mình đã làm những việc gì.
Nhịp nắc của Lưu Hoài tăng thêm rồi lại liên tục giã vào đó mấy cái và bắn hết vào trong lỗ thịt của y, gậy thịt sau khi xuất tinh cũng từ trong lỗ nhỏ trượt ra.
Sau khi cơn nứиɠ được thỏa mãn, Lưu Hoài bèn thả y xuống đất, đỡ lấy cơ thể mềm nhũn của y, một tay vỗ lên lớp thịt mông trắng mịn của y.
"Bốp." Trên mông để lại một dấu tay màu đỏ.
"Ah!" Cơn đau buốt qua đi, ©ôи ŧɧịt̠ Lý Dật vốn đã mềm nay cứng trở lại.
Lưu Hoài khẽ đánh lên dươиɠ ѵậŧ Lý Dật cái rồi nói: "Thầy da^ʍ thiệt nha, đúng là con đĩ nứиɠ thiếu ȶᏂασ."
"Ah! Thầy... Thầy là con đĩ, muốn... Muốn nữa." Trọng lượng nửa thân trên của y đặt lên bàn học của bạn nam đó, vểnh cặp mông về phía Lưu Hoài mà lắc, theo động tác ấy của y tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong động thịt đỏ sẫm vẫn chưa khép lại chảy ra.
"Bốp." Lưu Hoài lại tát thêm cái nữa, "Vừa rồi thầy đã làm dơ chân học sinh đấy, không định liếʍ sạch ư?"
Lý Dật lúc này mới để ý đến tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên chân bạn nam đó, mặt thoáng đỏ bừng, "Xi... Xin lỗi, thầy... Thầy giúp em liếʍ sạch liền đây."
Lý Dật ngồi quỳ giữa hai chân nam sinh đó, vươn đầu lưỡi nõn nà bắt đầu liếʍ mυ'ŧ tϊиɧ ɖϊ©h͙ rơi vãi ấy, rất nhanh tϊиɧ ɖϊ©h͙ giữa hai chân đã được y nuốt hết toàn bộ vào bụng.
Y ngẩng đầu nở nụ cười áy náy với nam sinh đó, đột nhiên có một luồng ấm nóng phun thẳng lên mặt y, dọc theo đường nét gương mặt chảy xuống, hiện lên vẻ sắc tình vô cùng.
Thì ra là do nam sinh đó không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, kích động đến mức xuất tinh.
Lần này không cần mệnh lệnh của Lưu Hoài, Lý Dật học một biết mười mà đưa tay dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho vào miệng ngậm, thoạt nhìn hết sức hưởng thụ.
Trên mặt đám học sinh xung quanh là vẻ ngưỡng mộ với chàng nam sinh đó, bọn chúng cũng muốn được thầy liếʍ bú tϊиɧ ɖϊ©h͙ nữa.
"Ding ding ding~" nhưng rất tiếc thời gian tan lớp đã đến.