Ôn Cảnh ngửa cao đầu, ngậm gậy thịt của người đàn ông, trên gương mặt đẹp trai là biểu cảm mê loạn thấp hèn, đối với chuyện ăn gậy thịt của đàn ông thế này dường như anh rất thuần thục, tựa như bị cưỡиɠ ɠiαи của ngày đó, dù cho miệng bị căng muốn nứt ra, nhưng vẫn dùng đầu lưỡi liếʍ láp qυყ đầυ lớn.
"Như vậy có thích không... Còn liếʍ qυყ đầυ của tôi... Sảng khoái ha... Gậy thịt bị vợ liếʍ thật thoải mái..." Ninh Bạc Đình thoải mái tê cả da đầu, trên huyệt thái dương nổi đầy gân xanh, gậy thịt bên dưới đâm về trước một cái, mạnh mẽ bắn nướ© ŧıểυ còn lại vào yết hầu của Ôn Cảnh.
Nhìn thấy Ôn Cảnh sắp bị đâm tới mức thở không nổi, yết hầu lại còn lăn lộn đói khát nuốt xuống, Ninh Bạc Đình hơi có chút cười như kẻ tâm thần, hắn kéo đầu lưỡi Ôn Cảnh ra ngoài, khiến anh hoàn toàn không khép được miệng, tựa như cɧó ©áϊ lè lưỡi chảy nước bọt, nướ© ŧıểυ không từ chảy ra khỏi miệng anh, dọc theo cổ chảy xuống phía dưới.
Ninh Bạc Đình phấn khích nắm lấy đầu lưỡi Ôn Cảnh, trong giọng nói hàm chứa chút bệnh trạng cuồng nhiệt: "Vợ ngoan, sau này ngửi mùi vị ông xã thì lập tức phát tình có được không?"
Đầu lưỡi đáng thương bị hắn kéo ra ngoài, không thể nói chuyện, chỉ có thể nghẹn ngào trả lời hai tiếng. Thế là Ninh Bạc Đình cúi xuống hôn lên trán anh, giọng điệu ngọt ngào khiến người ta sợ hãi: "Cục cưng à, ngậm hết nướ© ŧıểυ trong miệng, không được phép nuốt xuống."
Hắn cúi đầu lại gần Ôn Cảnh, nốt ruồi ở đuôi mắt càng quyến rũ hơn, gương mặt xinh đẹp, ngũ quan xinh xắn, khiến đầu óc Ôn Cảnh choáng váng, giống như là nhìn thấy nữ thần.
Đối với gương mặt này, theo bản năng anh bị dẫn dắt, không nỡ khiến hắn có chút xíu thất vọng nào.
Thế là Ôn Cảnh gật nhẹ đầu, lại ngoan ngoãn há mở miệng, bày tỏ rằng mình rất nghe lời, ngậm nướ© ŧıểυ trong miệng, không nuốt xuống.
__
Cách lần hẹn hò kia đã qua hơn nửa tháng, trong thời gian này tên biếи ŧɦái không tiếp tục gửi tin nhắn quấy rối Ôn Cảnh nữa, nữ thần cũng không tức giận bởi sự biến mất đột ngột của anh, còn tưởng thân thể anh không thoải mái nên khuyên anh nghỉ ngơi nhiều hơn, nhưng Ôn Cảnh lại không có dũng khí để đối mặt với nữ thần.
Ôn Cảnh biết anh không nên thế này, nhưng anh vừa nhìn thấy nữ thần, lập tức nghĩ tới người đàn ông trong nhà vệ sinh kia, đuôi mắt chứa nốt ruồi lệ, bắt anh há miệng ngậm nướ© ŧıểυ, cuối cùng còn coi mặt anh như tã mà xoa, lau sạch nướ© ŧıểυ trên qυყ đầυ.
Nữ thần cũng không cưỡng cầu gì, giống như biết tâm trạng anh không tốt, chưa từng xuất hiện trước mặt anh, nhưng thỉnh thoảng lại mua chút quà cho anh, giống như hoa tươi, đồ ngọt, đồ ăn vặt, áo tình nhân, giày tình nhân các loại, màu sắc đều rất tươi mới, giống như mấy món đồ chỉ có con gái đang trong giai đoạn yêu đương mới thích.
Nữ thần dịu dàng lại đáng yêu, xinh đẹp còn quan tâm như vậy, thật sự là hình mẫu bạn gái hoàn mỹ xuất hiện trong ảo tưởng của Ôn Cảnh, hơn nữa loại chuyện tặng quà như này, rõ ràng phải là anh làm mới đúng.
Ôn Cảnh muốn chia tay với nữ thần, thậm chí còn ngoan cường quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ với nữ thần, nhưng nữ thần nói người ta rất muốn thấy Ôn Cảnh mặc quần áo và giày người ta chọn, giọng nói có hơi ấm ức, nũng nịu, Ôn Cảnh cũng không biết nên làm gì bây giờ, ý thức còn chưa có trở lại, anh đã đứng trước gương, mặc quần áo nữ thần mua rồi chụp hình gửi qua.
Anh vô cùng vụng về, khô khan mà nói với nữ thần, để nữ thần không phải đau lòng, nữ thần muốn anh mặc cái gì anh cũng sẽ mặc.
Sau khi nữ thần nghe thấy anh nói câu này, tựa như phát tác cơn nghiện mua sắm, thường xuyên điên cuồng mua đồ, thức ăn nước uống cho Ôn Cảnh, khiến trong phút chốc anh có loại ảo giác bị phú bà bao nuôi.
Mặc dù trong khoảng thời gian này không gặp mặt nữ thần, nhưng Ôn Cảnh sẽ quen với việc chụp hình gửi cho nữ thần trước khi làm cái gì đó.
Chỉ là điều khiến Ôn Cảnh xấu hổ nhất chính là, bên trong những món đồ chuyển phát nhanh của nữ thần mua cho, thế mà còn có một hộp đồ lót...
Chắc là nhà bán quần áo tặng quà đi kèm nhỉ, Ôn Cảnh xoắn xuýt một hồi vẫn mặc vào, dù sao cũng là nữ thần bỏ tiền ra, cũng là lòng thành, không mặc thì quá lãng phí.
Chỉ là đồ lót hơi nhỏ, mông anh vừa tròn trịa vừa lớn, mép quần siết chặt mông thịt, siết ra một vài dấu đỏ trên mông, khiến anh cảm thấy sự thoải mái quái lạ, chắc là mặc một thời gian sẽ rộng ra nhỉ.
Đương nhiên, Ôn Cảnh sẽ không thể nào mặc đồ lót rồi chụp hình gửi nữ thần, như vậy thì quá gợϊ ȶìиᏂ...
Cứ như vậy qua khoảng nửa tháng, ngay cả bạn cùng phòng của anh cũng bắt đầu trêu anh là bạn trai ngoan, sau khi hết giờ học thì lập tức ở ký túc xá chờ điện thoại của bạn gái.
"Còn chưa gặp mặt đã như vậy, sau này Cảnh Tử chắc chắn sẽ bị chị dâu quản vô cùng chặt nha."