Trèo Tường Ăn Lê

Chương 29: Đừng bò lên từ hố này lại rơi vào một cái hố khác.

Đến tột cùng, Từ Lê không nhớ chính xác khi nào cô ngủ thϊếp đi.

Trong ký ức mơ mơ hồ hồ, cô được bế vào phòng tắm cùng tắm, nằm trong bồn tắm đầy nước nóng, cơ bắp mệt mỏi được người đàn ông phía sau nhào nặn, hơi ấm sau cơn cuồng nhiệt, hơi ấm thẩm thấu vào mỗi kẽ hở trong xương cô.

Cô uể oải nép vào vòng tay người đàn ông, hai nhắm mắt lại.

Giả thiết, dươиɠ ѵậŧ cương cứng mắc kẹt trong khe mông có thể bị xem nhẹ.

"Em không muốn lên lớp." Từ Lê kinh hãi.

“Lần này chỉ là điểm danh thôi mà.”

Hạ Tắc không khỏi bị khơi mào lửa giận, đem người xoay lại, cảm thấy ẩm ướt, hạ thể thuận lợi trượt nửa vào trong đường hành lang mềm non, chậm rãi cọ xát.

Bộ ngực dập dờn trên mặt nước, núʍ ѵú bị liếʍ đến sưng đỏ run lên một cái, liên tiếp nhảy lên.

Hoa huyệt vẫn còn rất mẫn cảm, Từ Lê rêи ɾỉ một tiếng, vùi đầu vào cổ người đàn ông.

Sau lưng được vuốt ve nhẹ nhàng lên xuống, những chỗ nối liền như mang theo dòng điện, xông thẳng vào tim.

Từ Lê mềm thành một vũng nước.

Ánh đèn phía xa tắt dần, sắp vào thu, nhiệt độ ở thành phố C về đêm đã trở nên se lạnh, phòng tắm tràn ngập sương mù mờ mịt, ấm áp dễ chịu, chân tay người được ủi mềm nhũn.

"Thầy, em đã chia tay với người bạn trai ở bên em năm năm." Từ Lê thì thầm thổ lộ.

“Anh đang nghe.” Hạ Tắc thân mật hôn lên vai cô.

"Em vốn tưởng rằng mình có thể hạnh phúc, nhưng là em quá ngu ngốc, cho rằng chỉ cần mình đủ chuyên tâm, tình cảm sẽ không thay đổi."

"Có lẽ có người cũng giống như em." Hai tay nắm lên mông, khu vực nhỏ nào đó, hạ thể chậm rãi trừu sáp, "Không phải tất cả mọi người đều thích mối quan hệ phức tạp."

"Thầy, thầy cũng không thích sao?"

"Anh không thích những thứ anh không thể kiểm soát được."

Ôm lấy anh, Từ Lê thoải mái rêи ɾỉ.

"Thầy, hình như em có chút thích thầy, thầy có để ý không?

"Sẽ không."

"Thầy cũng thích em như vậy sao?”

Hạ Tắc trầm mặc, liếʍ môi cô, trao nhau một nụ hôn sâu khiến người ta ý loạn tình mê.

Cuối cùng, Từ Lê cũng không rõ Hạ Tắc có xuất tinh hay không, anh không ngừng vuốt ve hoa huyệt, làm nước bắn tung tóe khắp nơi.

Lần đầu tiên cô hiểu, ôm ấp trong tìиɧ ɖu͙© không đơn giản chỉ là để đối phương phát tiết, cũng có thể không đơn giản chỉ là để thỏa mãn một đối tượng nào đó.

Như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, có ai đó thì thầm vào tai cô.

"Từ Lê, mỗi một ngày anh thích em đều nhiều hơn ngày hôm qua, cho nên, em không cần phải lo lắng."

...........

Từ Lê bắt đầu làm nhân viên bán thời gian cho Hạ Tắc, hầu hết thời gian, thời gian làm việc nghỉ ngơi của Hạ Tắc rất cố định, một tuần ba buổi có lớp học, kể cả khi không có lớp học, anh vẫn sẽ đến trường vào buổi chiều các ngày trong tuần và làm nghiên cứu khoa học với giáo sư cũ.

Thỉnh thoảng, cuối tuần anh sẽ ra ngoài cùng các đàn anh đàn em, anh rất biết kiềm chế bản thân, chỉ uống rượu hút thuốc một chút, trở về nhà trước rạng sáng.

Trong lớp học của Hạ Tắc, Từ Lê cũng giống như một trong những sinh viên bình thường, hai người ở chung cũng không đặc biệt.

Nếu Hạ Tắc về nhà sớm hơn, anh sẽ hoàn thành công việc trong thư phòng, thỉnh thoảng giúp Từ Lê làm bữa tối.

Kỹ năng nấu ăn của Hạ Tắc rất tốt, nhưng chỉ có thể miễn cưỡng đối phó với những món ăn nhẹ, bất cứ khi nào gặp phải việc vặt như gϊếŧ cá mổ bụng, lông mày của anh sẽ nhăn đến mức có thể xoắn lại.

Từ Lê thường ngày không hiểu rõ, nhưng sau đó cô mới dần dần hiểu ra, Hạ Tắc có tính cách của một người đàn ông trưởng thành, nhưng lại có những điều thích và không thích của một cậu bé.

Anh không thích nội tạng, ghét cắt hành tây, thích ăn cá, bài xích đồ cay.

Một khi khen ngợi món súp sẽ được cổ động đặc biệt.

Khi gặp cà tím xào, anh sẽ không đυ.ng đũa.

Sau khi hai người ăn tối cùng nhau, Từ Lê sẽ dọn bàn, Hạ Tắc sẽ giúp đặt bát đĩa vào máy rửa chén.

Có khi bọn họ cùng nhau xem một bộ phim sau bữa tối, có khi sẽ khó kìm lòng nổi quan hệ tìиɧ ɖu͙© lần nữa.

Trừ phi cực kỳ mệt mỏi, bằng không Từ Lê thường sẽ không ở chỗ đó qua đêm, bọn họ có một bức tường ngăn cách không gian của chính mình, cũng không can thiệp lẫn nhau.

Cả hai duy trì hình thức ở chung vừa thân mật vừa mơ hồ.

Hạ Tắc chưa bao giờ đề cập đến việc xác định mối quan hệ, Từ Lê cũng cho rằng việc xác định mối quan hệ không đảm bảo suôn sẻ.

Có lẽ ngày hôm đó bị tức triệt để, Nhậm Toàn Sinh chưa từng gửi tin nhắn nữa, ngay cả vòng bạn bè cũng im ắng, Tiểu Mai đã nhiều lần hỏi: "Đến cùng cậu đã ngủ với ai?"

"Một người đàn ông trưởng thành." Từ Lê cười cười đáp.

"Nghe có vẻ như còn đoạn dưới. Chẳng lẽ hai người lại ở cùng nhau? Một ngủ chung tình, hai ngủ lấy nghiện, ba ngủ thành chủ ý. Ngoạ tào, thì ra cậu mới là nhân tài kiệt xuất nhất trong mọi người, như thế mới có chất lượng kỹ thuật như vậy."

"Bớt nói nhảm."

"Không nói nhảm, tớ khuyên thật, cậu muốn thích anh ta, đến lúc thích hợp vẫn là nên bày tỏ tâm tư của mình một chút, cũng đừng mới từ cái hố kia bò lên lại rơi vào một cái hố khác."