Nhìn bóng lưng người đàn ông đi thẳng lên lầu, Thẩm Huyên ngồi một mình ở kia, trong tay còn giữ nguyên tư thế cầm hai chiếc đũa nhỏ, biểu cảm muốn bao nhiêu kỳ quái liền có bấy nhiêu kỳ quái, cùng ông nội cô nói chuyện gì?
Nói chuyện ly hôn sao?
Vậy chuyện này khẳng định không còn gì tốt hơn, cũng miễn cho bản thân phải giải thích nhiều một phen, không đúng, vốn dĩ chính là nam chính muốn ly hôn, cô chỉ là thuận theo mà làm, ông nội cô muốn sinh khí cũng không liên quan đến cô.
Chỉ là nhìn tờ chi phiếu đặt trên bàn, cô lại nhịn không được ngó lên trên lầu, đây là đối phương đang cho mình sao?
Thẩm Huyên cảm giác chính mình rất nhanh liền có thể làm giàu, đi theo nam chính sẽ có thịt ăn, quả nhiên là không sai, thời điểm ly hôn bản thân chắc chắn lại có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Nhìn chi phiếu, cô liền phá lệ ăn cơm nhiều hơn chút, tới buổi tối lại đem bản thiết kế thời trang đưa cho Lục Tố Tố, bạn tốt vẫn đi theo sau lưng luôn miệng hỏi cô tìm ở đâu ra nhà thiết kế, nhưng mà Thẩm Huyên không nói, hiện tại phòng làm việc vừa mới bắt đầu, đến cả tiền vốn còn chưa thu về được, về sau cũng không thể dựa vào tiền ăn trong nhà mà để bỏ thêm tiền vốn, cho nên tình huống của cô kỳ thật cũng không lạc quan, cũng không biết tài sản trong nhà chia như thế nào, cái này trong sách đều không có viết.
Thiếu chút nữa đã quên, anh họ của nữ phụ là người thừa kế, cũng thích nữ chính, nhưng cũng chỉ là nam phụ số bốn, yên lặng âm thầm giúp đỡ, trong sách cũng không có đề cập ông nội của nữ phụ, chỉ là nói cuối cùng nữ phụ bị người trong nhà đá ra ngoài đường, sau đó lại bị nam phụ thứ hai đưa vào ngục giam, ở ngục bị người khác tra tấn đến chết.
Nhưng nếu ông nội nữ phụ ở nói, như thế nào sẽ trơ mắt nhìn nữ phụ bị gia tộc đá ra ngoài đường, bên trong nhất định đã xảy ra chuyện gì, mà trong sách không viết đến sự việc này mới đúng, chỉ hy vọng không phải là kết quả rồi tệ nhất, bằng không cô liền thật sự là tứ cố vô thân.
Ngày hôm sau, cô nổi hứng dậy sớm, nhưng mà mới sáng sớm đã không thấy nam chính đâu, chắc là đã đến công ty rồi, Thẩm Huyên ăn xong cơm sáng liền tự mình lái xe trở về nhà, nguyên chủ là sẽ lái xe, chính là chưa có thượng qua đường bao giờ, nhưng cô cũng không dám lấy sự an toàn của tính mạng bản thân ra làm thí nghiệm.
Khi đến biệt thự, nghĩ đến là sẽ nói ra chuyện ly hôn, cô cảm thấy có chút căng thẳng, chỉ thấy có những công nhân bên ngoài biệt thự lớn đang cắt tỉa hoa, nhìn thấy cô trở về liền chào hỏi, chờ Thẩm Huyên tiến vào cửa, lại thấy trong đại sảnh lớn như vậy mà không có một bóng người, vốn nghĩ rằng ông nội cô đang ở trên lầu, đang lúc cô chuẩn bị đi lên, lại thấy bên trên vừa vặn có một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục màu lam nhàn nhã đi xuống dưới.
Nhìn người đến, người đàn ông đột nhiên cười nhạo một tiếng, “Như thế nào cô bỏ đi xong rồi lại trở về, chẳng lẽ là Mục Đình rốt cuộc đã đem cô đuổi ra ngoài?”
Nguyên chủ cơ bản là rất ít khi về nhà, ngay cả khi đòi tiền thì cũng gọi điện cho ông nội gửi, lần cuối trở về đã là mấy tháng trước rồi, chỉ là nghe đối phương nói, Thẩm Huyên trên mặt như cũ mang theo mỉm cười.
“Tôi là trở về nhà của ông tôi, tìm chính là ông nội tôi, có liên quan gì đến anh sao?” Cô đến nhìn nhiều cũng không muốn cấp cho đối phương, liền như vậy lập tức lên lầu.
Khi đi ngang qua, người đàn ông chỉ là tùy tay xoay chiếc chìa khóa, giọng nói lộ ra châm chọc, “Hôm nay có cuộc họp hội đồng quản trị, ông nội đi công ty rồi.”
Nói xong, lại cười lạnh một tiếng, “Còn có, con gái gả chồng như bát nước đổ đi, cô hiện tại đã là người của Mục gia, nơi này tất cả đều cùng cô không có quan hệ!”
Chợt dừng lại bước chân, Thẩm Huyên quay đầu nhìn vào mắt đối phương, làm sao cô có thể không nghe hiểu được mục đích trong lời nói của hắn chứ, đơn giản là chỉ, Thẩm gia hết thảy đều không phải là của bản thân cô.
“Ta là người Mục gia, cái này nhà này không phải của Thẩm gia, anh lại là đang ở đâu đây, ngôi nhà này chính là ông nội đứng tên, không phải anh, anh cùng lắm là ở nhờ nhà của người khác, tôi không biết tư thái của chủ nhà là đến từ đâu?
Hừ nhẹ một tiếng, không để ý đến sắc mặt khó coi của đối phương, cô vẫn đi thẳng lên lầu, nhưng là ông nội cô đúng thật là không có ở nhà, xem ra hôm nay đúng là cô đến không đúng lúc rồi.
Thời điểm Thẩm Huyên xuống lầu, Thẩm Tất còn chưa đi, Thẩm Huyên cũng không để ý đến hắn, thời điểm cô đã từng đọc sách, cô còn cảm thấy nam phụ số bốn thật si tình, hiện tại xem ra, xứng đáng là cái lốp xe dự phòng, cùng là nhà giàu giống nhau, sự nghiệp của nam chính vì cái gì liền có vận khí lớn như vậy, vì trong mắt anh cũng chỉ có công việc, mà cố tình người nam phụ thứ tư này lại không đi lên bằng chính năng lực của mình, luôn là nhìn chằm chằm một người phụ nữ là cô, còn sợ chính cô đoạt tài sản của hắn, liền tính cho hắn công ty, cũng chỉ là sống bằng tiền dành dụm từ công ty.
“Đã gả đến Mục gia rồi, còn vẫn luôn đòi tiền từ ông nội, như thế nào, Mục Đình liền keo kiệt như vậy, đến chính cả vợ mình cũng nuôi không nổi?” Thẩm Tất ngồi dựa trên sô pha, một bên hút điếu xì gà, trong giọng nói tất cả đều là trào phúng.
Tầm mắt vừa chuyển, Thẩm Huyên nhìn vào mắt người ngồi trên sô pha, như cũ vẻ mặt mỉm cười, “Trời ạ... tôi lại thiếu chút nữa quên mất anh họ bây giờ đều đã hai mươi tám tuổi rồi, vẫn còn xin tiền của gia đình, chú thật là vất vả, con trai đã lớn như vậy rồi còn chưa nuôi nổi được bản thân, về sau chú muốn dưỡng lão thì làm sao bây giờ nha.”
“Thẩm Huyên!” Thẩm Thất cau mày, giọng nói lạnh lẽo, “Cô cho rằng ông nội còn có thể bảo vệ cô được bao lâu?”
Hắn rít điếu thuốc vào rồi phun ra một làn khói, biểu cảm lạnh lùng, liền như vậy gắt gao nhìn chằm chằm cô gái mặc váy liền áo màu vàng.
Cô không để ý giơ tay nhìn đồng hồ xem thời gian, giọng nói bình tĩnh, “Vấn đề này tôi sẽ hỏi qua ông nội, rồi sẽ trả lời anh sau.”
Cô giơ giơ lên di động, tiếp theo liền cất bước đi ra ngoài, phía sau sắc mặt Thẩm Tất lập tức biến đổi, có chút không xác định cô rốt cuộc có ghi âm hay không.
Ra khỏi biệt thự, Thẩm Huyên liền gọi điện thoại gấp cho Lục Tố Tố, quần áo của nguyên chủ, cô đều không quá thích, cô cần thiết phải mua lại một đống khác mới được, đương nhiên, cô vừa nãy chỉ là hù dọa tên cặn bã kia, sao có thể đúng thời điểm đó mà ghi âm đi được chư.
Nhưng mà vừa thấy bộ dáng của tên cặn bã kia, tất nhiên là vì tranh tài sản, chuyện gì cũng đều làm ra được, chính mình cần thiết tính toán kỹ mới được, hoặc là dứt khoát không tranh dành tài sản, chặt đứt ý niệm của đối phương, hoặc là liền tranh lấy thật nhiều, nhưng nếu như vậy thì, tên cặn bã kia khẳng định sẽ càng thêm phát điên mà nhằm vào bản thân cô mất
Gia đình nhà giàu sinh hoạt áp lực cũng là rất lớn, chờ một lúc thì gặp Lục Tố Tố, cả hai liền cùng nhau đến trung tâm thương mại, đầu tiên cô liền mua mấy bộ áo ngủ, thật sự là váy ngủ của nguyên chủ cứ như làm bằng nước vậy, cô ấy còn có thể mặc như vậy mà gặp người khác, không có biện pháp, nữ phụ lúc nào cũng nghĩ đến câu dẫn nam chính, ngay cả nước hoa cũng là dùng loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ dã tính của đàn ông. Dần dà tâm nam chính vẫn như cũ đều lặng như nước.
“Gần đây phong cách của cậu sao lại thay đổi nhiều như vậy? Trước kia cậu không phải là thích kiểu dáng như thế này sao sao?”
Lục Tố Tố vẻ mặt tò mò chỉ vào một cái váy ngủ trễ ngực khác, đối với sự thay đổi của cô tựa hồ rất kỳ quái.
Thẩm Huyên chọn mấy bộ giao cho nhân viên cửa hàng, một bên nghiêm túc nhìn bạn tốt nói: “Chính là Mục Đình không thích nha, tớ đương nhiên đến đây đổi phong cách khác thử xem.”
Nghe vậy, người sau bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu, “Không sai không sai, tớ xem cái cô Tô Họa kia chính là loại hình thanh thuần, cậu cũng có thể đổi phong cách thanh thuần, so về nhan sắc cậu so với cô ta thì khá hơn nhiều, Mục tổng nói không chừng liền thích thì sao?”
Thẩm Huyên cười cười không nói gì, nam chính nơi nào thích phong cách thanh thuần kia, ngài ấy thích chính là nữ chính kia không giống người bình thường, lại không làm ra vẻ.
“Đúng rồi, tớ đã tìm người theo dõi cái người Tô Họa kia, tớ phát hiện người đang theo đuổi cô ta không ít, chỉ cần cô ta cùng người đàn ông khác quan hệ không rõ, cậu liền đem chứng cứ giao cho Mục tổng, cứ như vậy, Mục tổng chắc chắn liền sẽ ghét bỏ cô ta.” Lục Tố Tố thò đầu qua thấp giọng nói.
Kết quả nhân viên cửa hàng đưa túi đồ cho cô, Thẩm Huyên nhìn vào mắt bạn tốt có chúy kì quái, cốt truyện liền lợi hại như vậy sao?
Trong sách viết nữ phụ cũng là như thế này cho người theo dõi nữ chính, liền chụp được tấm hình nam phụ thứ hai đang ôm nữ chính, sau đó liền giao cho nam chính, nam chính đương nhiên là phi thường tức giận, lại là một trận ngược thân ngược tâm, nữ chính như cũ một bộ dáng dù sao tôi cũng trong sạch, anh như thế nào có thể hoài nghi nhân cách của tôi, mà nữ phụ sau khi biết được nam nữ chính xảy ra mâu thuẫn, liền càng thêm tìm người theo dõi nữ chính để làm mâu thuẫn hai người trầm trọng hơn, cuối cùng bị nam phụ thứ hai phát hiện, còn cảnh cáo nữ phụ một trận.
Hiện tại chính mình không tìm người theo dõi nữ chính, Lục Tố Tố lại chủ động nổi lên cốt truyện, Thẩm Huyên có chút hoảng hốt, chẳng lẽ cốt truyện thật sự không thể sửa được?
“Làm sao vậy? Cậu cứ yên tâm đi, tớ làm rất cẩn thận, sẽ không làm cho cô ta phát hiện ra được đâu!” Cho rằng là cô đang lo lắng bị phát hiện, Lục Tố Tố lập tức lên tiếng cam đoan.
Cau mày, Thẩm Huyên lập tức nghiêm túc nhìn bạn tốt nói: “Cậu làm việc này không có ý nghĩa, về sau không cần lại tìm người theo dõi cô ta, liền tính ta đem chứng cứ đưa cho Mục Đình thì thế nào, tớ mà làm vậy anh ấy sẽ nghĩ tớ làm chuyện mờ ám, cùng gϊếŧ địch một ngàn tự tổn hại tám trăm có cái gì khác nhau.”
Nghe vậy, Lục Tố Tố ngẩn người, nhịn không được quét mắt nhìn kỹ cô từ trên xuống dưới, tuy rằng cảm thấy cô nói rất đúng, nhưng tổng cảm thấy hiện tại Thẩm Huyên có chút bất đồng, nhưng không đúng chỗ nào lại không thể nói được.
Lục Tố Tố là người khá tốt, làm cái gì cũng đều là vì nữ phụ, Thẩm Huyên không thể lôi kéo cô bạn, cùng nhau đi đến con đường làm nền cho nữ chính được, đương nhiên không thể cùng nữ chính có cái gì liên quan, hơn nữa cô cảm giác, nam nữ chính rất nhanh liền sẽ gặp mặt, đến lúc đó không cần bản thân mình nói, đối phương cũng sẽ chủ động đề nghị ly hôn.
Chờ ly hôn xong, cô sẽ cách bọn họ thật xa, như vậy hẳn là liền sẽ không làʍ t̠ìиɦ địch đi?
Sau khi dặn dò tốt Lục Tố Tố, tiếp theo Thẩm Huyên liền mua quần áo, người có tiền liền không thèm để ý giá cả, cuối cùng tất cả đều cho người người đưa về biệt thự, đi dạo hồi lâu, cô mới một mình đến siêu thị mua chút đồ ăn, nguyên chủ chưa bao giờ ăn đồ ăn vặt, bởi vì muốn duy trì dáng người, nhưng cô không có băn khoăn nhiều như vậy, cô gầy đến như vậy, gầy đến nổi chỉ cần một trận gió liền có thể thổi bay.
Về đến nhà, ngoài dự đoán nam chính hôm nay cũng không có trở về, cho rằng có khả năng đối phương đã đi công tác, cô nói dì Vương cũng đi xuống nghỉ ngơi, dù sao cô cũng đã ăn qua ở bên ngoài.
Tắm rửa một cái, Thẩm Huyên một bên đắp mặt nạ chạy đến trước tủ lạnh dưới lầu, quyết định đợi lát nữa xem một bộ phim kinh dị, xong lại tiếp tục vẽ, chính là thấy vụn băng cùng bánh Haagen Dazs trước mặt khiến cô phân vân, chỉ có con nít mới muốn lựa chọn, đã là một người trưởng thành đương nhiên là toàn bộ đều lấy.
Cô cắn vụn băng, cảm thấy mỹ mãn cầm bánh Haagen-Dazs liền hướng trên lầu đi, còn không lên cầu thang, không biết nhìn đến cái gì, lại lui ra phía sau vài bước hướng trên sô pha nhìn.
Người đàn ông đã cởi xuống áo khoác tây trang, nhưng mà cà vạt như cũ không chút cẩu thả, lúc này vẫn nhắm hai mắt ngồi dựa vào ghế không nhúc nhích ở kia, mày kiếm hơi hơi nhíu lại, lập thể lạnh lùng, hình dáng thanh lãnh đạm mạc, nhìn thấy liền khiến cho người cảm thấy người lạ chớ tới gần.
Ấn lớp mặt nạ trên mặt bản thân, Thẩm Huyên hướng bên kia đi đến, phát hiện nam chính giống như đã uống rượu, cũng không biết có ngủ hay không, chính là dì Vương đều đã đi ngủ, không ai nấu trà giải rượu cho anh nha.
“Mục tổng?” Cô cắn vào một vụn băng trong miệng.
Người trên sô pha như cũ vẫn không có động tĩnh, Thẩm Huyên phát hiện độ ấm phòng khách rất thấp, nếu ngủ tại đây một đêm khẳng định sẽ cảm lạnh.
Lấy cuốn sách trên sô pha, cô thử dùng sách chọc vào cánh tay của đối phương, “Mục tổng?”
Đỉnh đầu ánh đèn có chút chói mắt, Thẩm Huyên phát hiện đối phương mi mắt tựa hồ động đậy, khóe môi nhấp một cái, đột nhiên tăng lớn âm lượng, “Lão công?”
Mục Đình chợt mở mắt ra, một đôi mắt sáng như sao, con ngươi lạnh thấu liền bình tĩnh nhìn chăm chú vào cô, người sau tức khắc ho nhẹ một tiếng lui ra phía sau, một bên ấn mặt nạ trên mặt: “Tôi…… Tôi chính là thấy anh có hay không bị gì, dì Vương đã ngủ, anh có thể tự mình đi pha ly trà giải rượu.”
Nói xong, cô tiếp tục cắn vụn băng hướng trên lầu đi, đi chưa được mấy bước, liền quay đầu nhìn người phía sau bỗng nhiên cúi đầu, một tay xoa giữa trán, tựa hồ có chút không thoải mái.
Đột nhiên nhớ tới trong sách có ghi, nam chính bị bệnh đau nửa đầu rất nghiêm trọng, Thẩm Huyên lại hút vụn băng, một tay xé xuống mặt nạ đi vào phòng bếp, rót một ly nước ấm mang ra.
Thấy một ly nước ấm đặt trước mặt, Mục Đình mi mắt hơi rũ, giọng nói trầm thấp, “Thuốc trong ngăn tủ ở trong phong, cảm ơn.”
Thẩm Huyên: “……”
Nhìn nhìn sau mặt anh, cô vẫn là lên lầu đi vào phòng của đối phương, đây là nơi mà nữ phụ đã từng tha thiết ước mơ được vào, cứ như vậy bị cô vào, kỳ thật bên trong trang trí phi thường đơn giản, cùng nam chính giống nhau, không có bất luận cái gì thú vị.
Cầm thuốc, cô lại một đường đi xuống dưới lầu, cũng không biết có bao nhiêu khó chịu, bất quá đối phương trên mặt như cũ nhìn không ra dấu vết gì, nếu không phải xem qua sách, Thẩm Huyên thật đúng là cái gì đều nhìn không ra anh ta bị bệnh.
Ngồi xổm xuống, cô cắn vụn băng, ánh mắt sáng quắc nhìn người đàn ông, một bên chậm rãi đem thuốc đẩy qua, “Có…… có thể tính phí chạy vặt không?”