Đồ Chơi Của Anh

Chương 1: Hai chân chỉ để mở trước mặt anh, thao anh trong khách sạn, bên trong phòng thay đồ (H+)

Ở trong khách sạn, bên trong phòng thay đồ Đường An Nhu mặc một chiếc váy cưới màu trắng như tuyết, bị Lục Kiêu đè xuống bàn trang điểm và thao mạnh.

Côn ŧᏂịŧ to lớn dưới cơ thể Lục Kiêu nổi đầy những đường gân hung dữ, nhô ra khỏi lỗ quần tây, nhanh chóng đâm vào bên trong tiểu huyệt hồng hào và mềm mại của Đường An Nhu ẩn dưới mép hoa huyệt, côn ŧᏂịŧ va đập mạnh vào sâu trong, tạo lên những âm thanh rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt chảy ra từ tiểu huyệt, chậm rãi chảy xuống dưới đôi chân trắng nõn, hình ảnh vô cùng gợi cảm...

Đường An Nhu bị đút vào thoải mái đến mức không nhịn được rêи ɾỉ lên.

Hai người tiếp tục làʍ t̠ìиɦ, cho đến khi một cơn cực khoái ập đến, toàn thân cô run lên, tiểu huyệt của cô đột nhiên co thắt, ép và hút lấy côn ŧᏂịŧ to đang rong ruổi bên trong cô.

Lục Kiêu bị tiểu huyệt của Đường An Nhu cắn nuốt thật chặt, hô hấp trở nên nặng nề, đôi mắt thâm thúy lạnh lùng chợt nhắm chặt, thân thể co quắp co giật, một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm vừa bắn vào trong tiểu huyệt nhỏ của cô.

Mất khoảng mười giây xuất tinh vào trong để Lục Kiêu rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi tiểu huyệt nhỏ của cô.

Phập một tiếng, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa hòa lẫn với dâʍ ŧᏂủy̠ của Đường An Nhu chậm rãi chảy ra từ tiểu huyệt nhỏ đang không khép lại được, nhỏ giọt trên mặt đất...

Đây mới chỉ là một lần cực khoái, đối với người đã nghiện sεメ như Đường An Nhu mà nói thì cô vẫn còn chưa thể hài lòng.

Cô duỗi chân ra móc lấy vòng eo của người đàn ông, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp đỏ bừng lên vì du͙© vọиɠ, cô nhìn anh bằng đôi mắt ướŧ áŧ như chú nai nhỏ, liếʍ láp anh rồi nhỏ giọng cầu xin: "Anh... em muốn… muốn thêm nữa."

Lục Kiêu híp mắt, khóe miệng cong lên một nụ cười mà không phải là cười, giọng nói trầm thấp cũng nhuốm đầy du͙© vọиɠ. Anh hơi nâng cằm lên, "Em muốn thế nào? Đường An Nhu, em đã quên mất hôm nay là ngày gì đúng không?"

Đường An Nhu lập tức cứng đờ cả người, sắc mặt tái nhợt, cắn chặt môi.

Dịp gì ư?

Hôm nay là sinh nhật lần thứ hai mươi của cô, cũng là ngày cưới của cô, cô sẽ kết hôn với anh họ của Lục Kiêu, trở thành chị dâu của anh.

Bên ngoài, vô số quan khách đang đợi cô dâu bước ra, tay trong tay cùng với Lục Thầm bước lên bục tuyên thệ.

Nhưng cô căn bản không muốn kết hôn chút nào, ngoại trừ Lục Kiêu, Đường An Nhu không muốn làm vợ của bất kỳ người đàn ông họ Lục nào hết cả!

"Anh, mặc kệ là dịp gì, em chỉ muốn anh nhanh chóng thao em! Em không kết hôn, em không kết hôn với Lục Thầm. Anh, anh có thể mang em đi được không?"

Đường An Nhu rơi nước mắt cầu xin, không nhịn được đem tiểu huyệt nhỏ đưa gần lại côn ŧᏂịŧ lớn của anh, eo hai người kề sát vào nhau, côn ŧᏂịŧ đang cứng ngắc cọ vào tiểu huyệt nhạy cảm của cô, hai người tiếp tục làm. Đường An Nhu lại đạt được cực khoái, không kìm được ngửa đầu ra sau, phát ra tiếng rêи ɾỉ vô cùng dâʍ đãиɠ.

Đường An Nhu lúc này thậm chí còn nhếch nhác hơn cả một con mèo cái đang động dục.

Nhưng cô không thể được kiểm soát bản thân mình, ngay cả khi cô biết bộ dạng lẳиɠ ɭơ của mình sẽ ghê tởm đến mức nào.

Cô chỉ muốn được Lục Kiêu thao mình thật mạnh.

Thà chết ở đây chứ không lấy một người đàn ông khác.

Bởi vì căn bệnh nghiện tìиɧ ɖu͙© của cô là do Lục Tiêu một tay rèn luyện, trừ anh ra, đôi chân này sẽ không mở ra cho người đàn ông khác.

"Anh..."

Thấy Lục Kiêu vẫn thờ ơ với lời cầu xin của mình, Đường An Nhu vốn đang nóng lòng muốn cao trào liền trở nên lo lắng.

"Suỵt, đừng nói chuyện."

#Trích truyện

Đồ chơi của anh

(truyenhdx)