Sau Khi Bị Toàn Mạng Hắc, Tôi Thi Nghiên Cứu Sinh Và Trở Nên Nổi Tiếng Ở Đại Học Thanh Hoa

Chương 305: Chắc là fan cứng của Kỷ Hi Chi đúng không?

Âm thanh của Kỷ Hi Chi không lớn, nhưng lại toát ra cảm giác kiên định.

Đạo diễn kiểm soát toàn bộ quá trình quay phim của đoàn làm phim, đối với câu hỏi của Kỷ Hi Chi cũng không nghe nhiều lắm, chỉ nhìn thấy những diễn viên phụ tạm thời chen chân vào vai chính, trong tiềm thức đã đoán trước được điều đó.

Nhưng biên kịch đứng bên cạnh nghe rõ mồn một.

Cô ấy là biên kịch chính của "Tình yêu bắt đầu từ đây", cô ấy rất rõ ràng về tình tiết câu chuyện của toàn bộ kịch bản, vì kịch bản này, cô ấy đã làm việc không mệt mỏi trong một thời gian dài.

Bây giờ khi cô lần đầu tiên nghe những lời của Kỷ Hi Chi, cô ấy đã phản ứng theo bản năng.

"Không, cốt truyện chính là phần này. Bạn có cảm thấy có gì đó không ổn không?"

Kỷ Hi Chi tiếp tục: "Còn phải xem số tiền liên quan đến vụ lừa đảo nam thứ, có tình tiết nghiêm trọng nào khác hay không. Nó cần liên quan đến những điều khác để phân tích các trường hợp cụ thể. "

Kỷ Hi Chi nói một cách nghiêm túc.

Biên kịch đã rất phấn khích sau khi nghe nó.

"Kịch bản tôi không viết chi tiết, nhưng cốt truyện cụ thể đại khái là thế này..."

Biên kịch đã tạo ra nam chính trong cuốn sách này rất tốt, nhưng bởi vì kịch bản gấp gáp nên trong quá trình sửa đi sửa lại phân cảnh của nam chính hầu như đều bị sửa, cô ấy cũng không để ý nhiều chi tiết nam thứ phán quyết.

Bây giờ bị Kỷ Hi Chi hỏi như vậy, cô ấy lập tức trở nên thận trọng, chủ động cùng Kỷ Hi Chi thảo luận.

Hiện nay, khán giả xem phim truyền hình bằng kính lúp, trong phim chỉ cần có một chút sai sót nhỏ là sẽ bị phát hiện, điều này cũng khiến các biên kịch phải coi trọng kịch bản hơn, sợ có điều gì đó chưa đúng.

Nam thứ không phải nhân vật chính, cho nên ban đầu hắn cũng không có được nhiều sự chú ý như nam chính.

Sau khi Kỷ Hi Chi phân tích xong âm mưu phạm tội của nam thứ, các diễn viên chính và biên kịch đột nhiên hiểu ra.

Sau khi hiểu ra, đạo diễn bắt đầu có chút nghi ngờ về cô gái nhỏ trước mặt.

Biên kịch của đoàn phim chắc chắn là người vui vẻ nhất, sau khi nghe những phân tích của Kỷ Hi Chi, cô ấy đã tìm được một chút cảm hứng, lập tức sửa đổi một số tình tiết, khiến nhân vật nam thứ trở nên đa chiều hơn, chân thực hơn để gây ấn tượng với khán giả.

Thấy biên kịch nhiệt tình tăng vọt, đạo diễn không khỏi nhìn Kỷ Hi Chi nhiều hơn.

Ngay từ đầu anh ta đối với Kỷ Hi Chi đã có ấn tượng từ trước, diễn viên quần chúng không được phép xen vào vai chính, đây là quy tắc bất thành văn của bất kì đoàn phimt.

Nhưng bây giờ khi nghe Kỷ Hi Chi phân tích anh ta cảm thấy có căn cứ, đạo diễn có chút thay đổi suy nghĩ, Kỷ Hi Chi chủ động đặt câu hỏi, đối với đoàn phim cũng coi như là một chút ân huệ.

Khi đạo diễn nhìn Kỷ Hi Chi, anh ta không còn khó chịu như trước nữa.

Khi biên kịch cúi đầu thay lời thoại.

Nữ chính cũng ngạc nhiên nhìn Kỷ Hi Chi, tò mò hỏi:

"Cô là diễn viên mới của đoàn sao? Cô là sinh viên đại học à?"

Nam diễn viên chính xen vào, "Cô học chuyên ngành luật à? !"

Nam chính vừa hỏi xong, nữ chính liền có linh cảm lóe lên, đoán:

"Nếu không phải luật sư chuyên nghiệp, vậy nhất định là fan cứng của Kỷ Hi Chi!!!"

Kỷ Hi Chi: “?”

“Không phải…”

Kỷ Hi Chi thậm chí không có thời gian để giải thích.

Đạo diễn đã bắt đầu kêu gọi mọi người bắt đầu quay lại.

Đoạn này biên kịch không phải thay đổi nhiều lời thoại, chỉ một câu, sau này sửa lại đều liên quan đến nam phụ hai, hơn nữa hôm nay cậu ấy cũng không có lịch quay, cho nên mới không ảnh hưởng nhiều.

Hôm nay quay phim cũng không tốt, liên tục kêu hỏng khiến thời gian kéo dài, tiến độ vốn đã chậm, hiện tại biên kịch đổi lời thoại xong, đạo diễn cũng vội vàng tiếp tục quay phim.

Kỷ Hi Chi không cần đạo diễn nhắc, đạo diễn vừa tuyên bố bắt đầu, cô đi vế phía cuối con hẻm, không nói một lời tiếp tục đóng vai bà lão.

Khi đạo diễn nhìn thấy Kỷ Hi Chi hiểu biết như vậy, ấn tượng của anh ta về Kỷ Hi Chi trở nên tốt hơn một chút.

Ngoài ra, biên kịch thỉnh thoảng khen ngợi cô.

“Cám ơn cô nhắc câu thoại này, nếu không sau này phát sóng, sợ rằng tôi bị lôi ra mắng !”

Vành mũ của Kỷ Hi Chi vừa lướt qua trong máy quay.

Đạo diễn nhìn chằm chằm vào hoa văn thêu tinh xảo trên vành mũ, sau đó nhìn vào gian hàng của Kỷ Hi Chi, và đột nhiên hét lên một tiếng "Ka"!

Sau khi hét xong, đạo diễn chỉ vào Kỷ Hi Chi và lối vào của con hẻm và nói:

"Chà, cô, hãy cởi chiếc mũ trên đầu ra và trưng bày nó ở gian hàng."