Đầu bên kia điện thoại, Tần Vũ Thiên hoảng sợ: "Em họ của em tuyệt đối không biếtcó liên quan đến đánh bạc , em ấy chỉ muốn chơi game!"
Kỷ Hi Chi rõ ràng là bình tĩnh hơn Tần Vũ Thiên rất nhiều.
Cô nhẹ giọng nói: " Yên tâm đi, trước tiên đi tìm một luật sư, sau đó gửi cho tôi một bản quy trình cụ thể càng chi tiết càng tốt."
Tần Vũ Thiên rất lo lắng về vấn đề này, trong tiềm thức muốn tìm Kỷ Hi Chi, người quen thuộc nhất với anh ta, sau khi nghe những lời của Kỷ Hi Chi, anh ta bắt đầu chuẩn bị.
Kỷ Hi Chi cũng bắt đầu mượn máy tính của Tiểu Viên và đọc trước các luật và quy định liên quan đến cờ bạc và phân tích các trường hợp liên quan.
Vị trí của trường quay không xa, khi Tiểu Viên lái xe đến trường quay, Kỷ Hi Chi chỉ nhìn thấy một nửa, cô bình tĩnh cất máy tính và xuống xe.
Trường quay lần này cùng địa điểm với nơi quay phim quảng cáo lần trước, nhưng chủ yếu nhϊếp ảnh gia phụ trách không phải cùng một nhóm như lần trước.
Nhiệm vụ hôm nay không quá nặng, nhϊếp ảnh gia có thể chụp xong vài bộ ảnh, bên đạo diễn Phạm Từ vì có sự cố tạm thời nên hoãn lại, nếu không đến thì Kỷ Hi Chi và những người khác chụp trước.
Ngay khi Kỷ Hi Chi và Tiểu Viênx uống xe, một nhân viên đã chạy tới đón cô.
"Kỷ lão sư, cô tới rồi! Phòng hóa trang ở bên này, chuyên gia trang điểm đã sắp xếp xong, tôi sẽ đợi, cô đi trang điểm trước đi! "
Chủ đề của ảnh bìa này thoải mái hơn, tổng cộng có ba bộ quần áo, một bộ áo phông thường ngày và quần jean với mũ bảo hiểm, một bộ vest đen thường ngày và một bộ đồng phục học sinh thông thường. Trang điểm cũng đơn giản.
Chuyên gia trang điểm cũng giống như lần trước, hơn nữa cô ấy khá quen thuộc với gương mặt của Kỷ Hi Chi, hơn nữa lớp nền của Kỷ Hi Chi rất tốt, cho nên cô ấy cũng không mất nhiều thời gian để trang điểm xong.
Sau khi trang điểm, về cơ bản đã đến lúc lên chụp ảnh.
Nhưng Kỷ Hi Chi còn chưa đi ra ngoài, nhân viên vừa mới đón Kỷ Hi Chi ở bên ngoài đi vào, vẻ mặt áy náy nói: “Ôi, Kỷ lão sư, thực xin lỗi, có chút vấn đề chỗ nhϊếp ảnh gia. Tất cả chuẩn bị xong rồi, chỉ sợ sẽ mất thời gian một chút, xin đợi một chút ~ Thực xin lỗi!"
Kỷ Hi Chi nghe vậy cũng không quá để ý, chỉ nhẹ gật đầu nói: "Được."
Sau khi trả lời xong , cô quay sang nhìn chuyên gia trang điểm bên cạnh .
Chuyên gia trang điểm bị ánh mắt của Kỷ Hi Chi làm cho kinh ngạc, không khỏi nhớ lại cảnh tượng kinh ngạc khi Tiểu Viên mở chiếc vali đầy giấy tờ trước đó.
Chuyên gia trang điểm: "Muốn đọc sách và làm đề thi sao? Cô muốn làm gì thì làm, không sao đâu!"
Kỷ Hi Chi: "...Cảm ơn."
Sau khi cảm ơn, Kỷ Hi Chi cầm máy tính lên và tiếp tục xem những thứ trên xe mà cô chưa xem xong.
Tiểu Viên bên cạnh cô cũng lấy ra một tờ giấy và bắt đầu lặng lẽ viết.
Chuyên gia trang điểm rùng mình và trốn vào góc.
Kỷ Hi Chi và Tiểu Viên về cơ bản đã quen với tốc độ này, một khi họ đắm chìm trong đó thì quên cả thời gian.
40 phút đã trôi qua kể từ khi họ đọc xong tài liệu trên tay.
Ngay cả Tiểu Viên cũng ngẩn ra, cô lật bài thi lên, sau đó cau mày nhìn thời gian: “Kỳ quái, đã lâu như vậy, tại sao vẫn chưa trở lại lại?”
Thanh âm của
Tiểu Viên vừa dứt, người nhân viên lúc trước lại đến, trên mặt mang theo nụ cười, trên tay lànửa hộp nước khoáng.
"Thực xin lỗi, Kỷ lão sư, cô chờ một chút! Tôi mang nước tới, cô có thể uống!"
Dù sao cũng không cần nhắc tới nhϊếp ảnh gia còn có bao lâu, tiến vào cũng chỉ là để xoa dịu mà thôi.
1 giờ nữa trôi qua. Ngay cả nhân viên cũng không đến.
Tiểu Viên đã hoàn thành một bộ giấy tờ, bây giờ cô ấy cảm thấy có gì đó không ổn lắm.
Tiểu Viên: "Chúng ta đã đợi gần 2 giờ thậm chí còn không thấy nhϊếp ảnh gia. Họ không muốn làm việc à?"
Vẻ mặt của Kỷ Hi Chi bình tĩnh, cô liếc nhìn máy tính, Tần Vũ Thiên đã gửi cho cô một tin nhắn mới.
Kỷ Hi Chi lại lần nữa dời đi lực chú ý : "Không có việc gì, chờ một chút."
...
Kỷ Hi Chi cùng Tiêu Viên đang chờ ở phòng hóa trang.
Ở một phòng hóa trang khác cách đó không xa, mấy nhϊếp ảnh gia đang quây quần bên một chiếc bàn nhỏ bày bài và một xấp tiền giấy màu đỏ quanh bàn, vài người vừa chơi bài vừa nói cười.
Nhϊếp ảnh gia ngồi gần cửa nhất tình cờ chính là người trước đó bị Kỷ Hi Chi tố cáo hút thuốc, trên tay anh ta đang cầm một tấm bài, trên mặt lộ vẻ đắc ý.
"Chơi một lát đi!"
“Kỷ Hi Chi sao? Tôi đã xem mấy chương trình tạp kỹ Kỷ Hi Chi tham gia. Không có người quản lí, không có công ty, không có xuất thân, hiện tại lưu lượng chỉ là tạm thời, ca ngợi thì có ích gì!”
“Dù sao thì tôi nói này, sau này tôi có thể mang cho cậu một số tài nguyên, Kỷ Hi Chi á? Giữ cô ta có ích gì, cô ta có thể kéo những tài nguyên nào cậu?!
"Thả lỏng đi, chúng ta tiếp tục đánh bài!"
Nhϊếp ảnh gia bị phạt hút thuốc nói vài câu, quân bài trên tay lại được chia ra.
Một số người vẫn đang thua và họ chơi mấy ván bài một cách buồn tẻ.
Chẳng bao lâu nữa sẽ đến lúc mặt trời lặn.
Nhϊếp ảnh gia bị phạt vì hút thuốc ra khỏi studio hít một hơi, vừa đi ra liền nhìn thấy nhân viên lúc trước phụ trách liên hệ Kỷ Hi Chi, anh ta thản nhiên cười: “Còn chờ sao? Cô ta tức giận không rời đi?"
Nhân viên công tác cũng cười, trong nụ cười của anh ta có chút kỳ quái: "Không. Đây thực sự không giống như một ngôi sao lớn. Cô ta không ồn ào cũng không ý kiến. Tôi không biết tại sao! Có vẻ như trợ lý cũng không lo lắng mấy.”
“Cái gì!"
Nhϊếp ảnh gia cười lạnh một tiếng, vươn tay vỗ vỗ vai nhân viên, nói: “Mấy người đi vào thay chân tôi, tôi đi xem một chút.”
Anh ta tạm thời giao vị trí đánh bài trên bàn cho nhân viên, tìm một cái cớ rồi lặng lẽ chạy vào phòng hóa trang, chuẩn bị xem trò cười của Kỷ Hi Chi.