Khi Kỷ Hi Chi nhìn thấy tin của Trữ Ngang, cô đã tắt máy tính và dừng lại.
Sau đó lại ngồi xuống, gõ một câu và quay lại.
Kỷ Hi Chi: Tôi không biết.
Trữ Ngang hồi đáp trong vài giây: Em gái, mặc dù chỉ là sinh viên năm nhất, nhưng em cũng nên chú ý đến tương lai của chính mình! (Breaking chest.jpg)
Kỷ Hi Chi: Em vừa gửi cho thầy bản thảo đầu tiên của hai bài báo cáo.
Trữ Ngang: ... mọi người học cùng trường, sao chị không để ý đến tương lai của em vậy?
Kỷ Hi Chi đã xem Trữ Ngang liên tục chuyển đổi xưng hô của anh ấy trên WeChat và cô đã dần quen với nó.
Kỷ Hi Chi suy nghĩ một lúc, rồi chủ động hỏi: Tương lai của anh có vấn đề gì vậy?
Khi Trữ Ngang được Kỷ Hi Chi hỏi, anh ấy ngay lập tức cảm thấy một tình bạn bền chặt.
Anh vội đáp: Ngày mai có tiệc mời rất nhiều thầy trò đến học viện, thầy chúng ta có một cái trong tay, anh muốn hỏi em có đi không? Nếu em không đi ...
Trữ Ngang vẫn chưa nói hết câu, nhưng ý nghĩa đã rõ ràng.
Đó là, anh ấy muốn đi, nhưng chỉ có một thư mời.
Kỷ Hi Chi: Chẳng lẽ là tiệc tối Phùng gia sao?
Trữ Ngang: Em biết không?
Kỷ Hi Chi: Em biết.
Vài ngày trước khi rút tiền trên diễn đàn, Tiết Phàm đó dường như đã nói rằng anh ta sẽ gửi thư mời cho cô, nhưng cô không có hứng thú với bữa tiệc tối, vì vậy cô đã từ chối.
Thật bất ngờ, Trữ Ngang cũng đang nói về bữa tối này.
Kỷ Hi Chi trực tiếp nói: Em không đi, anh tự mình đi!
Khi Trữ Ngang nhìn thấy điều này, anh ấy rất phấn khích!
Anh ta theo thầy học mấy năm, cho tới bây giờ cũng không phải là không có gặp qua những đàn anh, đàn chị khác, nhưng Kỷ Hi Chi lại là người thầy thích nhất.
Nói chung, số thư mời cho bữa tối này, nếu không có gì khác, có nghĩa là anh ấy thay Kỷ Hi Chi.
Mà Trữ Ngang đã sớm biết sẽ có tiền bối từ viện nghiên cứu khoa học tham gia bữa tối này, hắn muốn nhân cơ hội này hỏi thăm kinh nghiệm của hắn, đương nhiên cũng muốn mở rộng quan hệ.
Vì vậy, anh đến để hỏi Kỷ Hi Chi trước, dù sao, có rất nhiều sinh viên sắp tốt nghiệp trong trường đại học đang nhìn chằm chằm vào cơ hội này.
Kỷ Hi Chi mặc dù mới học năm nhất, nhưng nếu muốn đi, Trữ Ngang cũng không định tự mình giành suất, tệ nhất là anh ấy sẽ nghĩ cách khác.
Cuối cùng, không ngờ Kỷ Hi Chi lại thẳng thắn từ chối, Trữ Ngang cảm động ngay tại chỗ.
Làm em còn hơn!
Trữ Ngang gõ dòng tiếp theo: Đủ lòng trung thành! Chờ sư huynh trở về, anh sẽ làm ngươi trâu bò, giúp em...
Trữ Ngang vốn muốn viết một lời hứa hẹn, liền ngẩng đầu nhìn trước mặt nhìn đoạn chat liền yên lặng xóa đi những này các từ và thay thế chúng bằng " Chia sẻ kinh nghiệm!”
Kỷ Hi Chi:” ...Không, em sẽ đi ngủ.”
Cô nhìn xưng hô thay đổi của Trữ Ngang, lắc đầu đóng máy tính, chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.
Buổi ghi hình cuối cùng của buổi phát sóng trực mùa này của "Trải nghiệm lớn của cuộc sống" đã được lên kế hoạch kết thúc vào sáng sớm hôm sau, ban đầu dự kiến
là tối nay, nhưng vì mấy ngày nay trời mưa và đang diễn tập nên họ không thể ra ngoài vào buổi sáng.
Tên của chú Vương vẫn bị chế giễu, Đạo diễn Vương ích kỷ lên lịch kết thúc buổi phát sóng trực tiếp vào sau buổi tập thể dục buổi sáng vào hôm sau.
Đạo diễn Vương: Dù thế nào đi chăng nữa, tôi tuyệt đối không thể hủy hoại cuộc sống của mình trong chương trình này.
Những vị khách mời khác cũng biết chuyện nên tối nay mọi người tắm rửa xong đều đi ngủ, chuẩn bị tinh thần cho ngày mai dậy sớm.
Khi Kỷ Hi Chi tắm xong đi lên lầu, mọi người đều đã đi ngủ, đèn cũng đã tắt.
Cô lặng lẽ leo lên giường và chìm vào giấc ngủ.
Trâu Lệ ở bên cạnh đợi cả đêm, cuối cùng cũng đến lúc Kỷ Hi Chi leo lên lầu leo
lên giường.
Trâu Lệ lặng lẽ lấy điện thoại di động dưới gối ra, nhỏ giọng hỏi: “Kỷ Hi Chi lên rồi, còn chưa ngủ.”
Trâu Lệ đi tắm sớm, sau khi tắm xong cô leo lên giường. chỉ tình cờ tìm thấy một tìm kiếm nóng về phúc lợi của người hâm mộ liên quan đến Kỷ Hi Chi trên tìm kiếm nóng.
Trâu Lệ mới đến chương trình một tuần, không lâu, nhưng cô ấy đã có thể cảm thấy rằng Kỷ Hi Chi không tệ như vậy, ừm, nó không tệ ... Thật ra, Kỷ Hi Chi rất tốt.
Trước kia chưa từng gặp qua, coo ây chỉ là nghe đồn đại, hiện tại gặp mặt, dần dần thay đổi cách nhìn.
Kỷ Hi Chi nhân vật này, không có người đàn ông nào trong làng giải trí có thể sánh được với cô ấy!
Hơn nữa lùi một vạn bước, cho dù thật muốn so tài, vậy cũng không thể là Quý Phong Uyên, dáng vẻ này, một quyền có thể đấm vào đầu lão đại, cô ấy thật sự không thể tưởng tượng được Kỷ Phong Uyên so được.
Trâu Lệ đã cân nhắc, tổng kết và phân tích trong đầu vô số lần suốt đêm và cuối cùng đưa ra kết luận.
Kỷ Hi Chi chưa chắc đã thích Quý Phong Uyên, nhất định là cố ý bị người ta hãm hại rồi mới tung tin đồn.
Ban đầu, Trâu Lệ đã nghĩ về điều này một cách rõ ràng và định trò chuyện vui vẻ với Chung Ngữ Lộc để giải tỏa hiểu lầm.
Thật đáng tiếc khi Chung Ngữ Lộc đã ngủ quên sau khi trở về từ bệnh viện sau khi bó bột.
Trâu Lệ không thể gọi cho cô ấy, vì vậy cô ấy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc từ bỏ.
Mãi cho đến khi Kỷ Hi Chi tắm xong từ dưới lầu đi lên, Trâu Lệ mới quay người đi tới, cô sợ Kỷ Hi Chi nằm xuống sẽ ngủ thϊếp đi nên nói lên trước.
Sau đó, cô ấy mở WeChat trên điện thoại di động của mình.
"À ... Tôi vừa đọc bài của cô, thêm WeChat và cô có thể gửi cho tôi câu trả lời trước không?."
Đây là Trâu Lệ nghĩ ra, hỏi luật qua WeChat cũng không có gì xấu hổ, cô ấy không muốn đăng về Kỷ Hi Chi, cô ấy chỉ muốn xem nó.
Trâu Lệ thậm chí còn mở mã WeChat của mình.
Kỷ Hi Chi: "Không, câu trả lời chỉ có thể được đưa ra sau khi viết bài."
Trâu Lệ: "???"
Ai cũng phải đăng bài? !
"Tôi không định làm bài! Là tôi... bạn tôi, cô ấy muốn đi thi!" Trâu Li đảo mắt.
Kỷ Hi biết người đã nằm xuống, nhẹ nhàng thở dốc đáp: "Ồ, ba ngày nữa để cho cô ấy đến Weibo của tôi lấy đi, mấy ngày nay truyền bá, nghĩ các loại giải quyết phương pháp!"
Trâu Lệ: “... !”
Kỷ Hi Chi trong lòng chỉ có thế thôi sao? !
Trâu Lệ hít thở sâu hai ba lần, sau đó nhắm mắt lại, cắn môi dưới nói thẳng:
"Tôi chỉ muốn thêm WeChat, được chứ!!!"
Kỷ Hi Chi: "Được."
Một giọng nói không chút do dự truyền đến tai của Trâu Lệ.
Trâu Lệ vô thức mở mắt ra.
Trong tầm mắt lờ mờ, Kỷ Hi Chi nghiêng người lấy điện thoại từ tủ đầu giường, sau đó quét mã để thêm bạn bè.
Có một tiếng bíp, sau khi thêm bạn bè, Kỷ Hi Chi đặt điện thoại trở lại vị trí ban đầu.
Cả quá trình Trâu Lệ đều cứng ngắc cầm điện thoại, phải một lúc sau cô mới hỏi:
“Lúc trước cô không quan tâm đến tôi, là nhắm vì tôivào cô sao?”
Kỷ Hi Chi lên muộn, thời điểm này đã là vượt quá thời gian ngủ thông thường của cô. Sau khi thêm bạn bè, cô nằm xuống và đi ngủ.
Mờ mờ nghe thấy Trâu Lệ vẫn nói bên tai, cô chỉ trả lời theo bản năng, "Đối với tôi... người cuối cùng hình như là họ Trương, một nghiên cứu tiến sĩ trở về từ Ivy League..."
Trâu Lệ hóa đá: "?!"
Hóa ra cô không xứng!