Nhiệm vụ tổ chương trình rất nhiều, mỗi người đều nói là tự kiếm điểm, nhưng trên thực tế cũng là giúp đỡ lẫn nhau.
Sau khi bảy vị khách mời khác tách khỏi Kỷ Hi Chi, họ từng người đến các thôn để tìm nhiệm vụ.
Nhưng dù sao huyện Lệ Thủy có rất nhiều ruộng, khoảng cách giữa các thôn khá xa, nhà ở không liền nhau, mọi người đều không có phương tiện đi lại thích hợp, chỉ có thể dựa vào đi bộ.
Giữa trưa nắng chói chang, vì chăm sóc các cô gái, mấy người đàn ông đến nhà dì Hạ buổi sáng đi ngang qua làm nhiệm vụ.
Họ đi xa hơn một chút và tìm kiếm một lần nữa.
Một vài người trong số họ chạy đến ba ngôi nhà liên tiếp, nhưng họ không tìm thấy bất kỳ nhiệm vụ nào.
Càng đi xa, chân càng yếu.
Việt Tu An bị mặt trời làm cho chóng mặt, trực tiếp nói: "Không thể nào, thật sự không thể nào! Có thiên thần nào cứu tôi được không!"
Bạch Tinh cũng nói: "Đúng vậy, hiệu suất đi bộ như vậy quá chậm! Nghỉ ngơi một chút đi!"
Quản Phụng Khải, làm công việc đồng áng nên đã kiệt sức.
Mấy người người tìm một gốc cây râm mát, túm tụm lại với nhau ngồi nghỉ thì phía sau vang lên tiếng xe "Di-di".
“Có xe tới, đứng vào một bên.”
Quản Phụng Khải nhắc nhở, họ chen lấn vào một bên đường hẹp, định để xe đi qua trước.
Kết quả là xe chạy tớirồi dừng lại.
Khi cửa kính xe hạ xuống, giọng nói lạnh lùng của Kỷ Hi Chi từ ghế lái truyền đến.
“Lên xe đi!”
Bên đường mấy người: “!!!” Oa, thật sự là thiên sứ!
"Chị Chi Chi! Chị thuê xe à?!"
Họ vừa lên xe vừa thắc mắc.
Kỷ Hi Chi: "Không, bí thư Vạn cho tôi mượn một cái."
Mấy người: "? Không mất tiền, không cần điểm công tác?"
Kỷ Hi Chi "Hừ" một tiếng, khởi động xe.
Chiếc xe lao lên, cảm nhận được sức gió, hơi nóng trong nháy mắt tiêu tan.
Họ thở dài một lúc lâu, "Thật tuyệt khi có một chiếc ô tô!"
Kỷ Hi Chi: "? Xe gì?"
Bốn người họ đồng thanh: "Bạn!"
Kỷ Hi Chi cod xe, mọi người có thể di chuyển xung quanh. Bây giờ họ tràn đầy niềm đam mê thực hiện nhiệm vụ cao chưa từng có.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Kỷ Hi Chi đưa vị khách mời nam trở về trước, sau đó quay lại đón vị khách mời nữ.
Đạo diễn Vương nhìn thẻ hoàn thành trên bàn trong sân ngày càng nhiều, muốn ngất xỉu.
Tổ chương trình đã tốn rất nhiều nhân lực và vật lực cho việc này, họ đã phái nhân viên đến sắp xếp nhiệm vụ ở đây trước hai tuần, kết quả là tám vị khách mời đã nhận được điểm công việc và thẻ nhiệm vụ gần như giống nhau vào ngày thứ tư sau khi họ đến huyện Lệ Thủy.
Mấy ngày nay hiệu suất nhiệm vụ tăng nhanh, mọi người mỗi ngày đều hoàn thành, điểm công việc đổi lấy nhạc cụ, điểm tích lũy ngày càng nhiều.
Ngày kia sẽ là buổi biểu diễn chính thức ở huyện Lệ Thủy.
Tổ dẫn chương trình đương nhiên không để khách mời tự nghĩ ra kịch bản, dù sao sân khấu lớn như vậy tuyệt đối không thể xảy ra sự cố, cho nên mới mời giáo viên tới hỗ trợ hướng dẫn bọn họ.
Trong khoảng thời gian này, tám vị khách mời vừa làm nhiệm vụ vừa chuẩn bị kịch bản, mời người dân tới diễn tập.
Ngoài ra, mỗi buổi sáng, Đạo diễn Vương, Quản Phụng Khải và Thịnh Nghiêu Dao cũng tham gia chạy vào buổi sáng.
6 giờ sáng dậy, tập trung trước cổng, khởi động rồi chạy.
Không còn thức khuya, đi tắm và đi ngủ đúng giờ.
Chứng mất ngủ kéo dài của Thịnh Nghiêu Dao đã được chữa khỏi hoàn toàn trong chương trình.
Sự mệt mỏi gấp đôi của việc dậy sớm và làm việc khiến cô ngủ thϊếp đi sau khi ăn lúc chín giờ tối.
Fan của Thịnh Nghiêu Dao xúc động đến phát khóc, một đám đông kéo đến phòng phát sóng trực tiếp của Kỷ Hi Chi điên cuồng cảm ơn.
[Cám ơn Chi Chi, thật sự cảm ơn Chi Chi! ]
[Da Yaoyao gần đây cải thiện rõ rệt, người cũng tràn đầy sức sống, ngủ sớm dậy sớm, tập thể dục là bí quyết làm đẹp tiết kiệm chi phí nhất! ]
[Xin chào, đạo diễn Vương, đừng để tôi buộc ngài phải giao ra những mẩu tin buổi sáng! ]
[Tôi cũng vậy! ! ! Tôi muốn xem chương trình phát sóng trực tiếp ~ Đặc biệt là chuyện đã xảy ra sau khi đạo diễn Vương bị Kỷ Hi Chi lôi ra ngoài vào ngày đầu tiên! ]
[Nói thật với bạn, tôi đã dậy sớm mấy ngày chỉ để xem họ chạy, nhưng đạo diễn thực sự không đưa video gì lên! ]
Một làn sóng lớn người hâm mộ đổ vào Weibo của đạo diễn Vương, than khóc.
Họ đã gửi một loạt các bài luận nhỏ trong tin nhắn riêng tư.
Đạo diễn Vương không thể chịu đựng được nữa, choáng váng vì kiệt sức, nhưng vẫn tận dụng sự nhiệt tình của người hâm mộ, làm một số mẩu tin nhỏ.
Mẩu tin của ngày đầu tiên chạy bộ đã thu hút sự chú ý là của Kỷ Hi Chi, tất nhiên, mẩu tin của Thịnh Nghiêu Dao và Quản Phụng Khải tham gia sau đó không thể được đăng vào lúc này.
Đạo diễn Vương cũng đã liên hệ trước với Kỷ Hi Chi, "Tôi đã đăng video về lần chạy trước, hãy nhớ chia sẻ!"
Kỷ Hi Chi đang viết một tờ giấy trước đèn: "Được."
Đạo diễn Vương nói với Kỷ Hi Chi sau đó nhanh chóng yêu cầu hậu kỳ chỉnh sửa và đăng tải nó lên.
Tập đầu tiên mà Kỷ Hi Chi kéo đạo diễn Vương chạy về cơ bản là tập phim đầu tiên mà đạo diễn Vương đau khổ nhất, toàn bộ quay phim đều là quay bằng gopro.
Nhưng bởi vì Vương đạo diễn xuất hiện ở trong đó, sau này tổ đội liền hỏi đạo diễn rằng việc đạo diễn xuất hiện có phải hay không xóa đi?
Đạo diễn Vương nghĩ đến sự tương tác giữa hai người, có lẽ tốt hơn là chạy một mình, vì vậy đã không cắt nó.
Đạo diễn nhớ lại một cách ngắn gọn, không có gì xảy ra vào buổi sáng hôm đó!
Không mất nhiều thời gian để một mẩu tin nhỏ xuất hiện trên tài khoản chính thức của "Trải nghiệm lớn của cuộc sống".
Trải nghiejm lớn của cuộc sống V: Điểm nổi bật được chờ đợi từ lâu trong buổi chạy buổi sáng của Kỷ Hi Chi!
Người hâm mộ đã rất phấn khích khi lần đầu tiên nhìn thấy mẩu tin này.
[ lão Vương đầu rốt cục nghe lời một lần, hắn biết ta tới! ]
[Đạo diễn Vương, tôi yêu bạn yêu bạn! ! ! Đạo diễn là chú già tuyệt vời nhất trong giới giải trí ~]
Fan vừa nhấp vào video vừa hết lời khen ngợi.
Mở đầu video, đạo diễn Vương cùng Kỷ Hi Chi tóc hất ngược ra khỏi phòng, sau khi tập xong một loạt bài khởi động, mắt thường có thể thấy tinh thần của đạo diễn Vương đã phấn chấn hẳn lên.
Kỷ Hi Chi thở với tốc độ không đổi, Đạo diễn Vương tràn đầy năng lượng, máy quay ổn định và Kỷ Hi Chi cũng quay rõ ràng.
Đoạn phim được quay bởi máy quay cầm tay của đạo diễn Vương bắt đầu rung lên, Kỷ Hi Chi chỉ còn cái bóng.
Huh? Không có Kỷ Hi Chi trong máy quay, tất cả đều là đạo diễn Vương? !
[ A này? ! Chuyện gì đang xảy ra vậy?? ! ]
[Có vẻ như máy quay đã bị Kỷ Hi Chi lấy đi? ]
Sau khi hai màn hình viên đạn trôi qua, ống kính camera lập tức ổn định trở lại.
Chỉ là màn hình tràn ngập cảnh Đạo diễn Vương trông mệt mỏi và tê liệt.