Chương 5: Chủ nhiệm, lại hướng bên trong sâu một chút
“Tiểu huyệt của tôi rất nóng… Chủ nhiệm… Ưm…” Hàn Hoa nắm lấy ngón tay giữa của người đàn ông vững vàng cọ lên âm thần của mình.
Thịnh Chung Minh giận không thể kìm được, anh sờ đến tiểu huyệt, xúc cảm nóng rực khiến cho cổ họng anh khô cằn không nhịn được mà bài tiết nước bọt.
Hàn Hoa còn lâu mới để cho người đàn ông có cơ hội từ chối, nắm ngón tay anh trực tiếp cắm vào trong âʍ đa͙σ.
“Thật dài… A…”
Không biết nặng nhẹ cắm vào, khiến cho tiểu huyệt khô khốc run lên bần bật.
“Chủ nhiệm…”
Bởi vì âʍ đa͙σ thật chặt, ngón tay của Thịnh Chung Minh không thể động, mị thịt ấm áp vây quanh ngón tay anh, chưa bao giờ trải qua cảm giác mềm mại vậy.
Người đàn ông không lên tiếng, sắc mặt cũng âm trầm đến cực hạn, Hàn Hoa vặn vẹo mông kẹp chặt ngón tay giữa khuấy động.
“Chủ nhiệm, anh động một chút đi, như vậy thật khó chịu, ưm…”
“Hửm?”
Lần đầu tiên Thịnh Chung Minh nghe thấy người phụ nữ cầu xin tha thứ giống như rêи ɾỉ, vừa dâʍ đãиɠ lại vừa yếu ớt, giống như pha lê lung lay sắp đổ, không cần anh dùng sức pha hỏng đã vỡ thành từng mảnh.
“Cắm tôi… Ưm… Tiểu huyệt muốn…” Hàn Hoa nhìn như thành thục quyến rũ đàn ông, nhưng gương mặt cô đỏ bừng, trong ngôn từ còn có chút thẹn thùng.
Biểu hiện của người phụ nữ hoàn toàn khác với khí chất ngây ngô của cô, Thịnh Chung Minh khinh thường đem ngón tay hoàn toàn cắm vào âʍ đa͙σ.
“A… Thật sâu.” Hàn Hoa bị người đàn ông làm cho hai chân nâng lên, âm mao thưa thớt phân sang hai bên, thịt mềm màu đỏ mυ'ŧ lấy ngón tay nuốt.
“Rốt cuộc vì sao cô lại quyến rũ tôi?”
Ngày thường Thịnh Chung Minh nhìn nghiêm túc, hiện tại càng mang theo tính xâm lược đáng sợ.
“Ai bảo chủ nhiệm giả vờ nghiêm chỉnh, rõ ràng muốn thao tôi lại không chịu thừa nhận.”
Hàn Hoa không đợi người đàn ông kịp phản ứng, ôm chặt cổ anh, nhục thể sắc tình lêu lổng ở cơ ngực rắn chắc của anh.
Cặρ √υ' đẫy đà của người phụ nữ miêu tả sinh động, hô hấp của Thịnh Chung Minh trở nên dồn dập.
Người phụ nữ không biết sống chết câu dẫn, khiến cho anh muốn hung hăng dạy cho cô một bài học.
“A… Chủ nhiệm, anh thật giỏi, lại… ưm…”
Ngón tay thô to tiến sâu vào trong âʍ đa͙σ, đầu ngón tay cong lên kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt.
Hàn Hoa đoán đúng, lãnh đạo nhìn như quy củ, trên thực tế là lão nam nhân như hũ nút.
“Chủ nhiệm, lại hướng bên trong sâu một chút.”
Thủ pháp tân công này cực kỳ tốt.
“Im miệng!” Thịnh Chung Minh thật muốn bịt miệng người phụ nữ này lại.
Không ngừng líu lo khiến người ta sinh ra chán ghét.