Ba Ba, Bé Cưng Ướt Rồi

Chương 2

Hàn Khuynh về nhà không thấy bé cưng của mình ở trên giường mà từ trong phòng tắm truyền đến một tiếng rêи ɾỉ mất hồn. Hắn mở cửa nhà tắm ra lập tức thấy bé cưng của hắn dâʍ đãиɠ quỳ trên mặt đất.

Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, ánh mắt xinh đẹp ướt dầm dề nhìn anh. Điểm quan trọng là, bé cưng, em kẹp vòi hoa sen giữa hai chân để làm gì?

Đến khi Hàn Lăng Song thấy hắn, ngạc nhiên vui mừng buông hai chân ra. Vòi hoa sen rơi xuống đất, dòng nước bắn vào giữa hai chân thì Hàn Khuynh rốt cuộc cũng mình bạch bé cưng của hắn đang làm gì.

Hắn ôm bé cưng lên, lỗ l*и chảy nước tí tách tí tách.

Hàn Lăng Song ôm chặt bả vai Hàn Khuynh, hai chân kẹp chặt eo của hắn, thân thể liều mạng vặn vẹo, trong miệng không ngừng kêu: "Ba ba, ba ba..."

Thanh âm mềm mềm nhiễm đầy hơi thở tìиɧ ɖu͙©.

Hàn Khuynh ôm bé cưng về phòng ngủ, lấy khăn tắm lau khô người rồi đặt người nằm trên giường.

"Bé cưng vừa mới làm gì?" Hàn Khuynh cúi người hôn Hàn Lăng Song hỏi.

"Ba ba, bướm nhỏ ngứa lắm, bé cưng vừa mới tự làm bướm nhỏ hết ngứa." Hàn Lăng Song nói.

"Bướm nhỏ ngứa thì để ba ba ngăn ngứa cho bé cưng là tốt rồi." Hàn Khuynh vừa nói, bàn tay to của hắn tìm được cái l*и nhỏ đã ướt dầm dề giữa hai bắp đùi của Hàn Lăng Song.

"Lại chảy nước?" Hàn Khuynh cười hỏi.

"Ừm, ba ba sờ một cái nó liền chảy nước. Ba ba, người sờ nó nữa đi." Hàn Lăng Song mở rộng hai chân, khát vọng nhìn Hàn Khuynh.

Hàn Khuynh mạnh mẽ xoa lên l*и nhỏ giống như đang trừng phạt nó không nghe lời, tùy ý chảy nước.

"Ưʍ..." Hàn Lăng Song bị xoa vô cùng thoải mái. Em khát vọng ba ba có thể cắm ngón tay vào trong bướm nhỏ.

Nhưng ba ba không có làm như ý nguyện của em mà là lấy ngón tay rờ đến c̠úc̠ Ꮒσα phía sau, dùng sức đè lên.

"A... Ba ba... Kỳ, kỳ lạ quá..." Hàn Lăng Song vặn vẹo thân thể nói.

Hàn Khuynh dùng ngón tay dính đầy nước da^ʍ, ở c̠úc̠ Ꮒσα phía sau đánh vòng một vòng rồi ngón tay dùng sức cắm vào cái động chặt chẽ kia.

Hàn Lăng Song khó hiểu hỏi: "Ba ba, ba ba cắm c̠úc̠ Ꮒσα của em làm gì? Ưʍ... Ưʍ..."

"Cú© Ꮒσα với lỗ l*и giống nhau, đều có thể ȶᏂασ vào. Lỗ l*и là bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nữ. Đàn ông bình thường không có lỗ l*и muốn bị đàn ông khác ȶᏂασ chỉ có thể làm c̠úc̠ Ꮒσα. Bé cưng là đàn ông, đương nhiên phải cho ba ba làm chơi c̠úc̠ Ꮒσα rồi." Hàn Khuynh nghiêm trang nói bậy không chút ngượng miệng.

"Ưʍ... Ưʍ... Ưʍ... Em muốn để ba ba chơi c̠úc̠ Ꮒσα." Hàn Lăng Song mê loạn hùa theo.

Cú© Ꮒσα vừa với bị cắm vào sẽ có cảm giác dị vật chen vào nhưng mà dần dần em cũng có thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ.

Đó là kɧoáı ©ảʍ khác với bướm nhỏ bị đùa giỡn nhưng cũng thoải mái giống như vậy. Em hy vọng ngón tay của ba ba vẫn luôn ở bên trọng, lúc nào cũng ȶᏂασ c̠úc̠ Ꮒσα của em.

"Ừm, ba ba sẽ đυ. hỏng c̠úc̠ Ꮒσα của em." Hàn Khuynh dùng ngón tay cắm vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα Hàn Lăng Song.

Vưu vật trên tay hắn là con trai ruột của hắn. Mẹ Hàn Lăng Song bởi vì khó sinh mà qua đời, Hàn Lăng Song lại là người song tính hiếm thấy.

Hàn Lăng Song từ nhỏ đã xinh đẹp tinh xảo. Ngũ quan có nét trong sáng của đàn ông, cũng có nét quyến rũ của đàn bà.

Hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Dần dần tình yêu mà Hàn Khuynh dành cho con trai đã thay đổi.

Hắn luôn thích ôm con trai vào trong ngực, hôn mặt con trai, sờ thân thể của nó.

Chờ cho hắn biết bản thân đối với con trai có lòng chiếm hữu biếи ŧɦái thì hết thảy đã không quay đầu.

Hắn sờ thân thể của con trai, liếʍ thân thể con trai, ăn lỗ l*и của con trai...