Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânLục Vũ Tình nói như vậy Lục Hành Tung rất yên tâm.
"Chị, nếu chị cũng tin tưởng Giang Dao vậy em sẽ nói chuyện này cho chị." Lục Hành Tung nói,"Giang Dao lúc ở trên huyện nhìn thấy anh rể và trợ lý của chị có hành động thân mật quá mức, còn thấy anh rể đưa trợ lý của chị đi bệnh viện phụ sản kiểm tra, thân mật vuốt bụng cô trợ lý khoác tay nói nói cười cười."
"Con bé nói như vậy là có ý gì?" Lục Vũ Tình như gặp sét đánh giữa trời quang chết đứng tại chỗ.
"Giang Dao nói, cảm giác đứa bé trong bụng trợ lý của chị là của anh rể. Nhưng chuyện này cần phải chính chị đi xác thực. Nếu ở giữa có gì hiểu lầm, chị đừng trách cô ấy, rột cuộc cô ấy tuổi còn nhỏ, nghĩ sai cũng là chuyện bình thường. Nhưng nếu cô ấy nhìn thấy anh rể và trợ lý của chị quá mức thân mật, vậy chị cũng nên chú ý một chút, đề phòng nhiều chưa bao giờ là sai." Lục Hành Tung nói.
Đây mới là nguyên nhân chính ngay từ lúc đầu hắn hỏi cái nhìn của Lục Vũ Tình về Giang Dao. Nếu Lục Vũ Tình đối với Giang Dao ấn tượng không tốt, hắn sẽ không để Giang Dao liên quan đến chuyện này, miễn cho Giang Dao đều đắc tội với cả hai anh chị.
Nhưng nếu Lục Vũ Tình tin tưởng phẩm chất làm người của Giang Dao, vậy hắn sẽ ăn ngay nói thật, Lục Vũ Tình có vấn đề gì có thể trực tiếp tìm Giang Dao hỏi, không có hắn ở giữa làm người truyền tin sẽ bớt được rất nhiều phiền toái không cần thiết.
“Chị hiểu ý em, chị không phải loại người bạch nhãn lang.” Lục Vũ Tình tức khắc liền hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Lục Hành Tung, hơn phân nửa sợ cô giận chó đánh mèo lên Giang Dao.
Nhưng Lục Vũ Tình cũng tin tưởng Giang Dao không phải loại lòng dạ hẹp hòi, nếu Giang Dao đã đem chuyện này nói cho Lục Hành Tung vậy hơn phân nửa là có nguyên nhân, không có lửa làm sao có khói. Giang Dao bảo Lục Hành Tung nói cho cô như vậy cũng hy vọng cô sẽ có cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp.
Sau khi cúp điện thoại, Lục Vũ Tình vẫn trong trạng thái khϊếp sợ, không thể tin được người chồng vẫn luôn che chở cô sẽ cùng trợ lý của cô có tư tình, thậm chí còn có con.
Nhớ đến trợ lý của mình, Lục Vũ Tình không khỏi lạnh lòng, cô ta làm trợ lý đã theo cô được mấy năm vẫn chưa kết hôn, lúc trước đột nhiên mang thai, cô ta nói rằng bạn trai bỏ rơi, không chịu nhận trách nhiệm.
Lục Vũ Tình còn có lần đồng cảm với cô ta, trong sinh hoạt hay trên vấn đề tài chính đều giúp đỡ rất nhiều, thân thể cô ta không thoải mái, Lục Vũ Tình cho tô ta nghỉ phép sớm, tính ra hiện tại cũng sắp đến lúc sinh, mỗi khi nhìn cô gái nhỏ mang cái bụng lớn bận rộn, cô cảm thấy rất đau lòng, về sau Triệu Trang Tông thuận miệng đề nghị, cô cho cô ta nghỉ sinh trước thời gian.
Lục Vũ Tình cả người phát run, nếu Triệu Trang Tông thật sự thông đồng với trợ lý của cô, hơn nữa còn có con, cô vừa là người vợ vừa là cấp trên, vậy có được tính là chuyện chê cười nhất thiên hạ không?
——
Ở nhà họ Lục trong trấn, ba Lục và mẹ Lục đi uống rượu mừng về đã khuya, hai người là Lục Hải Hưng bảo tài xế chở về nhà, vừa vào cửa nhìn thấy đèn còn sáng liền biết Giamg Dao chưa đi ngủ.
"Sao muộn thế này rồi mà con chưa đi ngủ?" Mẹ Lục đổi dép lê vào nhà thấy Giamg Dao ngồi ở trên sofa cầm một quyển sách đọc, sách mua từ huyện Tân Hoa, mấy ngày nay đều có thể nhìn thấy Giang Dao rảnh rỗi không có việc gì làm ở nhà đọc sách.
Giang Dao không giống các bạn cùng lứa tuổi khác, được nghỉ sẽ tụ tập nhau đi chơi khắp nơi, cô luôn thích ở nhà đọc sách riết thời gian.
Mẹ Lục cũng biết, Giang Dao ở trường học nhân duyên tuy rằng rất tốt, cùng ai hợp đều có thể chơi nhưng bạn tốt chân chính có thể tiến vào lòng cô dường như lại không có ai.