Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2252

Roi Tử Diễm Lôi Hoàng rung điên cuồng, giận dữ gầm thét, cả khu vực này mây giăng mù mịt, mặt đất rộng lớn cũng rung chuyển theo.

“Nặng quá!”

Lâm Nhất sầm mặt lại, lập tức cảm nhận được roi Lôi Hoàng trong tay trở nên cực kì nặng, uy áp của roi không ngừng tăng vọt, tiềm lực liên tục kích phát, năm phần, sáu phần, bảy phần, tám phần!

“Đi!”

Khi uy áp đạt tới tám phần, trán Lâm Nhất chảy mồ hôi, hắn quát lớn một tiếng, vung roi Lôi Hoàng quật về phía xa.

Advertisement

Ầm!

Trời đất lập tức tối sầm, một luồng hoàng uy vô thượng cuồn cuộn kéo đến với khí thế bá đạo vô song.

Roi Tử Diễm Lôi Hoàng biến thành một con giao long nơi biển sâu vô cùng dữ tợn, bay ra khỏi vực. Khi nó hạ xuống, hoàng uy ngập trời chợt ngưng tụ thành một long ảnh màu vàng, lượn quanh nó cùng đáp xuống.

Bùm!

Một khe nứt thật to lập tức xuất hiện trên mặt đất. Khe nứt này kéo dài như giao long bay nhanh trên mặt đất, lao ra khỏi tầm mắt của Lâm Nhất mới dừng lại.

“Cái này...”

Lâm Nhất thở dốc, nhưng trong mắt hắn lại tràn đầy mừng rỡ.

Roi Tử Diễm Lôi Hoàng tám phần uy lực, nếu một roi này quật vào người con Ngân Điện Ma Điêu trước đó, có lẽ đối phương sẽ hoàn toàn không có cơ hội đánh trả.

Hí!

Đúng lúc này, một tiếng hí táo bạo đột nhiên phóng ra từ dưới hố sâu mù mịt sương máu.

Dưới hố sâu, sương máu dày đặc như đại dương mênh mông đều tập trung trên người ngựa Huyết Long, ngưng tụ thành một vòng xoáy máu sâu thẳm như vực sâu.

“Con ngựa ngốc này cũng sắp lột xác rồi ư?”

Lâm Nhất mỉm cười, vẻ mong đợi thoáng qua trong mắt.

Hắn luôn có kì vọng rất cao về ngựa Huyết Long và coi nó như huynh đệ ruột thịt.

Ngoảnh đầu lại nhìn, dưới hố sâu, toàn thân ngựa Huyết Long được bao bọc bởi một lớp kén máu, giống như một con nhộng trước khi lột xác thành bướm.

Lớp kén máu dày và nặng, không để toát ra một hơi thở nào.

Thình thịch! Thình thịch!

Tiếng tim đập đều đặn phát ra từ trong đó. Lúc đầu Lâm Nhất không chú ý tới âm thanh này, nhưng sau đó vẻ mặt hắn lập tức trở nên nghiêm túc.

Không biết từ khi nào mà xung quanh đã trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng tim đập kia càng lúc càng mạnh, làm cho người ta cảm thấy bên trong lớp kén máu này có một hơi thở mạnh mẽ đang tích tụ.

Răng rắc!

Lớp kén máu nứt ra, con ngươi Lâm Nhất đột nhiên co rụt.

Bùm!