Chương 23: Ván Cờ
"Bằng đại học và bằng thạc sĩ của tôi đều ở Song Đán, tôi đã học tiến sĩ tại MIT hơn hai năm, nghiên cứu hố đen."
Trần Nhất Ngọc đã dành rất nhiều thời gian để chọn nhóm biểu tượng cảm xúc WeChat, tìm thấy một gói biểu tượng cảm xúc tôn thờ một vị thần vĩ đại rồi gửi qua.
"Cô học đại học ở đâu?"
"Đại học công nghệ thành phố C”
Bên kia lại im lặng.
"Cô học không quá giỏi a." Rất lâu sau mới trả lời lại.
Trần Nhất Ngọc lại gửi một biểu tượng rơi nước mắt. Một lúc lâu sau, cô lại nhìn vào điện thoại, nhưng Roy không trả lời.
Cho nên? Cô đã bị từ chối? Trần Nhất Ngọc cầm điện thoại, mặc dù cô cũng nghĩ như vậy, nhưng cảm giác khó chịu mơ hồ này là có vấn đề gì.....
Quý Nguyệt Bạch xuống máy bay, mười mấy tiếng đồng hồ bay khiến anh có chút mệt mỏi. Peter đã đứng sẵn ở lối ra chờ đón anh.
Sau khi lên xe, Peter quay lại đưa máy tính cho anh "Quý tổng, ngài xem cái này đi."
Quý Nguyệt Bạch tiếp nhận máy tính, trên đó có thông báo điều chỉnh công việc.
"Tập đoàn hiện đang phát triển mạnh mẽ hoạt động kinh doanh của mình ở Châu Phi và một bộ phận kinh doanh mới ở Châu Phi đã được thành lập... Alex đã được chuyển sang làm Giám đốc điều hành của bộ phận kinh doanh Châu Phi vì thành tích kinh doanh xuất sắc gần đây của anh ấy... Cựu Giám đốc điều hành của Bộ phận kinh doanh Trung Quốc đã được thay thế bởi cựu Giám đốc điều hành Anna Vương tiếp quản."
Người gửi là chủ tịch, cha anh. Thời gian là mười lăm giờ trước, khi anh vừa lên máy bay.
Quý Nguyệt Bạch nhắm mắt lại.
"Về dinh thự ạ?" Peter trầm ngâm hỏi. Lần chuyển nhượng này đến đột ngột. Mặc dù việc thay đổi tổng giám đốc của bộ phận kinh doanh không cần phải giải thích với các cổ đông, nhưng việc chuyển nhượng các giám đốc điều hành cũng là hoạt động bình thường của công ty. Nhưng người thay đổi vị trí này thân phận có chút đặc thù.
Con trai của chủ tịch, công ty đã đào tạo những người thừa kế trong nhiều năm.
Các vấn đề giữa cha và con trai nên được giải quyết.
Cuộc chuyển giao đến quá đột ngột. Không chỉ có rất nhiều cuộc thảo luận trong công ty, mà thế giới bên ngoài cũng đang suy đoán liệu hai cha con có mâu thuẫn hay không. Hay công ty đang thực sự có một bước tiến lớn, dự định mở rộng sang châu Phi trong thời gian tới? Sự xuất hiện đột ngột của người sau khiến mọi người nghi ngờ, trong khi khả năng cha con bất hòa ở người trước khiến một số giám đốc điều hành và cổ đông của công ty ngo ngoe rục rịch.
"Không."
Quý Nguyệt Bạch biết hiện tại đi tìm cha cũng vô dụng, anh trầm giọng nói "Đi gặp mẹ tôi trước đi. "
Quý phu nhân đang uống trà chiều với bạn bè ở trung tâm thành phố, bà không ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của con trai mình. Bà bình tĩnh xin lỗi rồi rời đi.
"Này."
Trong phòng đóng cửa, bà nhìn sổ chuyển động lắc đầu, sau đó ngẩng đầu vẻ mặt nghiêm túc nhìn con trai "Lần này ba con giận thật đấy. "
"Ông ta muốn làm gì?"
Quý Nguyệt Bạch cười lạnh một tiếng "Đưa con đi Châu Phi, con còn rất muốn đi nơi đó....hay là ông ta có thêm một đứa con trai khác? Ông ta định giao nó cho người ngoài? Đúng vậy, ông ta bây giờ tuổi cao sức yếu, hiện tại sinh một đứa nữa 20 năm sau cũng kịp."
Quý phu nhân không cười, cau mày nói "Mẹ không tin ông ta có con ngoài giá thú ở bên ngoài, cho dù có cũng không có gì to tát, mẹ chỉ lo ông ta trong lúc tức giận ủy thác tài sản và giao nó cho người ngoài."
Bà nhìn con trai mình "Đó không phải như một trò đùa sao?"
Quý Nguyệt Bạch trầm mặc.
Cha đang uy hϊếp anh.
Đối với một gia đình như họ, nếu con cháu không thể quản lý việc kinh doanh của gia đình, họ chỉ có thể ủy thác tài sản. Hãy để công ty ủy thác lo liệu, để thế hệ con cháu giàu có nhàn hạ. Nhưng Quý Nguyệt Bạch lại không giống, nhiều năm anh được bồi dưỡng làm người thừa kế, tập đoàn đối với anh có tâm huyết rất lớn, nếu cha ra tay như vậy, không chỉ là phá huỷ tâm huyết của anh, mà còn phủ định anh.
"Ông ta đang cố làm gì vậy?"
Quý Nguyệt Bạch ngẩng đầu nhắm mắt lại, giọng nói mệt mỏi "Là bởi vì con không cưới Vicky sao? Vì một người ngoài làm khó con trai mình?"
"Con vừa mới cãi nhau với ông ta xong, đã chạy sang Mỹ gặp cô Trần, ông ta rất tức giận."
Quý phu nhân nhìn sắc mặt con trai, cẩn thận lựa lời nói "Sao con không quay về nhận lỗi với cha con?"
Không, vấn đề không phải là nhận sai hay không.
Quý Nguyệt Bạch không lên tiếng. Anh dựa vào ghế sô pha và nghĩ, để đảo ngược quyết định của cha anh, làm suy yếu vai trò lãnh đạo của cha anh, để thay thế cha anh, anh cần nhiều phiếu bầu của cổ đông hơn. Các cổ đông thiểu số phân tán, một số có thế lực, một số là chỗ dựa của cha anh, một số được anh bao bọc, vẫn có một số ở giữa có thể giành được. Đúng rồi, Lâm Gia.
Anh lập tức hiểu ra.
Sau khi hiểu ý của cha anh, cha anh đã nói cho anh biết một sự thật phũ phàng như thế này. Nếu muốn lật đổ chính mình, anh phải dựa vào nhà họ Lâm, cho dù sau này muốn chuyển giao quyền lực suôn sẻ, anh cũng phải dựa vào nhà họ Lâm. Nếu anh không thể nắm giữ quyền biểu quyết của Lâm gia, một khi anh không thể trấn áp những lão già đó, anh có thể phải đối mặt với nguy cơ mất quyền kiểm soát.
Cha anh đang ép anh phải đưa ra lựa chọn.
Tuy nhiên, câu trả lời cho cả hai lựa chọn đều giống nhau.
Anh không có lựa chọn nào khác.