"Ừm... Thiếu Kiệt, bình tĩnh đi..."
Cánh cửa căn phòng đó khép hờ, đứng trước cửa là có thể nghe thấy tiếng làʍ t̠ìиɦ kịch liệt bên trong.
Tô Dịch Thần hít một hơi thật sâu, trước khi mở cửa đi vào, đôi mắt của anh đã đỏ lên.
Một khung cảnh nóng bỏng mắt đang diễn ra trong phòng, sự cuồng nhiệt của hai người bên trong làm anh run rẩy.
Nhân Nhân thầm nghĩ, lúc bình thường hắn còn giả vờ nghiêm túc, nhưng khi lên giường, hắn ta lại giống như một đứa nhóc chưa từng nếm mùi vị nɧu͙© ɖu͙©.
Căn phòng rất tối, cô híp mắt hưởng thụ, mê mẩn sờ nắn cơ ngực cường tráng hắn ta: "Thiếu Kiệt, em so với người yêu bé nhỏ của anh càng quyến rũ hơn phải không? Nếu như anh nguyện ý từ bỏ cậu ta mà ở lại bên em, em có thể giúp anh đối phó anh cả của anh..."
Người trên phía trên vẫn không hé răng nửa lời, chỉ không ngừng làm càn, giường cũng bị hắn làm đến kẽo kẹt.
Nhân Nhân bị ám ảnh bởi chuyện tình cảm, nhưng cô luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng, đột nhiên tiếng cười của người thứ ba vang lên trong căn phòng tối.
“Haha...” Hắn gằn giọng cười, cũng thú vị đấy chứ.
Đột nhiên cô ta mở mắt ra, cẩn thận đánh giá người đang đè lên người mình căn bản không phải Lạc Thiếu Kiệt, cô ta hét lên đẩy người kia ra.
Cô ta xoay người ngồi dậy, đối diện là máy quay phim, lúc này đèn xanh lam đang nhấp nháy, chứng tỏ máy quay đang hoạt động, bên cạnh máy quay, có một người đang ngồi bắt chéo chân.
Lạc Thiếu KIệt chớp mắt rồi nói một cách vô tội: "Tại sao cô lại dừng lại?"
Cho đến bây giờ, Nhân Nhân hoàn toàn giống như một kẻ ngốc không biết chuyện gì đã xảy ra.
“Lạc Thiếu Kiệt…!!!” Cô hét lên, hốt hoảng nhặt quần áo mặc vào.
Trong giây phút, Lạc Thiếu Kiệt bật đèn lên, ánh sáng chiếu vào cảnh tượng nóng bỏng trên giường, một đôi nam nữ đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, thật không biết xấu hổ!
Lạc Thiếu Kiệt cười càng ngày càng thoải mái, vỗ nhẹ vào máy quay: "Đừng lo lắng, máy quay đêm này là đặc biệt chuẩn bị cho cô."
Lúc ra khỏi khách sạn, tâm trạng Lạc Thiếu Kiệt trông rất tốt.
Lái xe ra khỏi khách sạn, đường phía trước có chút kẹt xe, hắn ta bật một bản nhạc nhẹ, mở hờ cửa kính để gió lạnh ùa vào.
"Tôi nghe một người lái xe nói phía trước có một vụ tai nạn, một chiếc xe tải lớn đã hất một người xuống vực."
Lạc Thiếu Kiệt không để ý lắm, hắn nhấn ga rồi lái xe phóng ra khỏi đoạn đường này, cho đến khi đường phía trước thông thoáng hẳn.
Đi được một đoạn, hắn gặp chiếc xe tải đậu bên đường, cũng chỉ thản nhiên liếc nhìn rồi tăng tốc bỏ đi.
"Theo tin tức mà chúng tôi vừa cập nhật, hôm nay là lễ từ chức của chủ tịch Tập đoàn nhà Hải Vân Lạc Kiến Quốc. Chủ tịch năm nay đã 80 tuổi. Sau mười năm, cuối cùng đã chọn được người thừa kế thích hợp. Lễ trao quyền thừa kế sẽ được tổ chức tại tòa nhà Vân Hải vào ngày hôm nay..."