Lúc này, Thanh Ca rất muốn đến gặp anh, muốn được nhìn thấy anh, thậm chí còn muốn cùng anh làʍ t̠ìиɦ…
Vì thế, cô đã gọi video cho anh, điện thoại vừa được kết nối, khuôn mặt điển trai của anh đã hiện lên màn hình, anh đang nằm nghiêng, gương mặt có vẻ không thoải mái.
“Cục cưng nhỏ, làm sao vậy?”
Giọng nói khàn khàn đầy từ tính rung qua màng loa điện thoại, trái tim cô gái nhỏ đập thình thình liên tục, cô hỏi, “Cố Nam Sơn, có phải anh vừa uống rượu không?”
“Xã giao nên không còn cách nào khác.”
“Khi nào anh mới về? Em nhớ anh.”
Người đàn ông cười, gương mặt đẹp trai làm cô gái nhỏ nuốt nước bọt ừng ực, đột nhiên cô muốn làm một chuyện.
“Còn một tuần nữa, anh cũng nhớ em.”
Ánh mắt hai người giao nhau, nhịp thở càng ngày càng nặng, anh thở hổn hển, trầm giọng nói: “Bé con, để anh nhìn em.”
Cô đỏ mặt vì xấu hổ, cô biết câu nói của anh có nghĩa là gì.
Người con gái đang ngồi ở phòng khách, thực sự cô không dám to gan làm loại chuyện này ở đây, giọng cô nhỏ như tiếng muỗi kêu.
Sau đó, cô đi vào phòng ngủ, tắt cuộc gọi video và bật máy tính. Bên phía kia anh cũng đang bật máy tính, du͙© vọиɠ đang sôi sục trong cơ thể anh như mạch nước ngầm chảy cuồn cuộn.
Cô dựa vào đầu giường, hai chân dang rộng, cũng không có cởϊ qυầи lót, nhưng động nhỏ bí ẩn được che giấu lờ mờ càng khiến người ta mê mẩn.
Giọng nói của anh càng thêm trầm hơn, mang theo men rượu, gấp gáp nói, “Thanh Ca, cởϊ qυầи lót ra nào, tiếp đó sờ nó đi.”
Du͙© vọиɠ ẩn dưới lớp quần của người đàn ông đã cương lên từ lâu. Anh kéo khóa quần xuống, lấy dươиɠ ѵậŧ sưng tấy ra, tay cầm lấy nó rồi di chuyển lên xuống.
Màn hình bên phía đối diện, người con gái đã cởi hết quần áo ra, kể cả nội y cũng được trút bỏ. Ánh mắt anh bị thu hút bởi đôi bồng đào trắng nõn hơi đong đưa.
Cô mở hai chân ra, giữa hai chân là cái động nhỏ ướŧ áŧ mê người.
Anh vuốt dọc theo gậy thịt to lớn, ngón tay xẹt qua qυყ đầυ nóng rực, phía trên đầu đã dính chút tϊиɧ ɖϊ©h͙.
“Cố Nam Sơn… Cố Nam Sơn, ư… ưm… a…”
Thanh Ca nhắm hai mắt, bộ dáng mê ly vô cùng diễm lệ, cô đang tưởng tượng người đàn ông rong ruổi trên cơ thể cô, từng nhịp từng nhịp đẩy đưa vào người cô.
“Huyệt nhỏ có muốn ăn không?”
“Ha… A… a… Rất muốn… Huyệt nhỏ ngứa quá…”
“Muốn ăn dươиɠ ѵậŧ lớn… A… ưm…”
Ánh mắt anh đυ.c ngầu, âm thanh thở dốc dồn dập qua màng loa máy tính truyền vào tai cô. Vô cùng rõ ràng, vô cùng quyến rũ.
Bên dưới động nhỏ dường như chảy càng nhiều nước, ồ ạt giống như cơn lũ, khó mà ngăn nổi.
“Tự duỗi tay sờ vào.”
Những ngón tay mảnh khảnh của cô đẩy vào, nhưng cũng không gây được tác dụng lớn vì nó quá nhỏ, ngay khi vừa cho vào, hai vách thịt đã bao chặt lấy ngón tay, cô khó chịu vặn vẹo người.
Bàn tay nắm côn ŧᏂịŧ của anh di chuyển càng lúc càng nhanh, người con gái đối diện dang rộng hai chân thở dốc, cảm xúc của anh dường như bị cô điều khiển.
“A…a…a… Sắp đến rồi…”
Cô cho vài ngón tay vào huyệt nhỏ, cả người co gập lại. Khắp cơ thể như có dòng điện chạy qua, sung sướиɠ vô cùng, đặc biệt là sự thỏa mãn ở huyệt nhỏ.
“Ư… ưm… ưm…” Cô hét lên, dâʍ ɖị©ɧ từ huyệt nhỏ lẳиɠ ɭơ thấm đẫm ga trải giường, đồng thời cũng đạt cực khoái.
Hoa huyệt co giật không ngừng, cô kiệt sức nằm nghiêng người, hai chân khép chặt, lần đạt đỉnh vừa rồi vẫn chưa làm cô đã cơn thèm.
Cố Nam Sơn loát động dươиɠ ѵậŧ chạy nước rút, sau đó như ý nguyện tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn hết lên máy tính. Trên chiếc máy tính sang trọng đắt tiền dính đầy dịch nhờn tình ái, nhỏ xuống dưới đất từng giọt, nảy sinh một loại mê hoặc khó tả.
Người đàn ông cũng vô cùng mệt mỏi, lần làʍ t̠ìиɦ này mặc dù không có đυ.ng chạm thân thể nhưng vẫn khiến cả hai đạt cao trào.
*** 41 ***