Đường Vào Tim Anh

Chương 39: Huyệt nhỏ bị baba chơi đùa (cha con play – cao H)

Bóng đêm phủ kín vạn vật, trong nhà họ Cố cũng cực kỳ yên tĩnh, chỉ có tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ của người con gái cùng với âm thanh nũng nịu xin tha.

“Ưm… Nhanh quá…” Cả người cô gái tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, làn da được ánh trăng chiếu vào càng thêm rực rỡ, hai nhũ hoa đung đưa theo chuyển động của người đàn ông.

Cố Nam Sơn cúi xuống, cắn vào bờ mông vểnh cao của cô, thè lưỡi liếʍ láp, trêu chọc từng tấc da thịt của cô.

Dâʍ ɖị©ɧ trong suốt dính nhớp từ miệng huyệt nhỏ hẹp rỉ ra, e ấp như đóa hoa hồng, đôi bàn tay anh xoa bóp cặp nhũ đầy mê người của cô.

Cục thịt sưng tấy của người đàn ông ấn vào cửa huyệt ẩm ướt của người con gái, không đi vào, mà nhẹ nhàng rồi mạnh mẽ cọ xát bên ngoài mẫn cảm của cô,

“A… ha… Thoải mái quá…” Đáy mắt long lanh như hồ nước xuân, âm thanh nũng nịu.

Giọng nói gợi cảm phả ra bên tai cô, “Cô bé dâʍ đãиɠ, dám câu dẫn chú nhỏ lúc ăn cơm hửm?”

Dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng được đẩy vào bên trong một chút, Thanh Ca ‘ư’ một tiếng, trong giây phút mất cảnh giác, anh đột ngột đẩy vào trong khi cô còn chưa kịp chuẩn bị.

Vừa rồi trên bàn ăn, Thanh Ca vô cùng lớn mật trực tiếp dùng mũi chân chọc ghẹo anh, hành động này là cố ý. Bởi vì cô nghe được ông nội nói muốn anh tham gia buổi gặp mặt với một cô thiên kim tiểu thư nào đó, nói không chừng nếu thuận lợi có thể tiến đến hôn nhân.

Lúc ấy cô vô cùng khó chịu, cô nhấc chân từng chút tiến về phía đối diện, đầu ngón chân ngọc ngà chạm vào côn ŧᏂịŧ nóng bỏng, cọ trái cọ phải rồi ấn mạnh xuống, tiếp đó, ánh mắt cô nhìn về phía người đàn ông đối diện, trông thấy sắc mặt anh hoàn toàn thay đổi mới chịu dừng lại.

Hiện tại cô đang nằm dưới người anh, phía dưới bị đồ vật cực nóng cọ cọ không thoải mái lắm, cô vặn vẹo thân mình, côn ŧᏂịŧ rung một chút rồi đi vào toàn bộ.

“A… ư…. ư… Căng quá!” Thanh Ca quay đầu lại trừng anh. Giọng nói yếu ớt, vừa đáng thương vừa bất lực.

Người đàn ông cong khóe miệng, anh nâng mông cô lên, côn ŧᏂịŧ thuận lợi di chuyển bên trong, một tay khác xoa nắn đôi bồng đào mềm như bông trước ngực cô gái.

“Là ai đang ‘đυ.ng’ em?”

“Ưm… ư… Baba…” Thanh Ca không kìm được hét lên, chính bản thân cô cũng không biết mình đã nói gì, nhưng khi cô buộc miệng nói baba, động tác của Cố Nam Sơn rõ ràng là mạnh thêm.

Hai thân thể dán chặt vào nhau, anh bẻ hai chân cô ra, động tác trượt vào rút ra nhuần nhuyễn liên tục, từ trong da^ʍ huyệt nước chảy ra róc rách.

Đôi mắt anh đỏ màu máu, cô làm nũng muốn anh nhẹ nhàng hơn, nhưng mà tiếng gọi baba thốt ra từ miệng cô như chọc phải sợi dây kí©ɧ ŧɧí©ɧ của anh, bình thường thời điểm hai người ân ái, cách gọi nhiều nhất cô dùng là tiểu thúc. Luôn nói đàn ông hay nghĩ ra rất nhiều ý tưởng xấu xa.

Anh bế cô lên mặc cho gậy thịt vẫn còn chìm đắm trong mảnh đất màu mỡ, theo bước đi của anh, côn ŧᏂịŧ được đà tiến vào càng sâu hơn.

“A…. ưm…. Chú nhỏ, anh định làm gì?”

“Muốn cho em xem baba ‘thương’ em như thế nào.” Cố Nam Sơn cúi đầu mυ'ŧ phần da non sau gáy cô, còn cô ngàn lần không nghĩ tới người đó… Đưa cô vào phòng để quần áo.

Phòng quần áo xa hoa chứa vô vàn loại quần áo, có một nửa là của cô, nửa còn lại là của anh, trên một mặt tường được đặt một chiếc gương sáng loáng.

Khi anh bước vào trong, cô có thể nhìn thấy vùng giao hợp lầy lội bởi vì động tác va chạm, lôиɠ ʍυ của cả hai cuốn vào nhau, là một hình ảnh vô cùng da^ʍ mỹ. Trong khoảnh khắc, nhịp tim của cô đập nhanh hơn, nhịn không được nuốt nước miếng.

Thanh Ca mở miệng nũng nịu cầu xin, “Đừng mà…”

Mặc lời cô nói, anh đè người con gái ở trước gương, luồng ngất ngưởng mềm mại và trắng nõn áp vào mặt gương lạnh lẽo, cô tận mắt nhìn thấy dáng vẻ rung động vì tìиɧ ɖu͙© của mình, chậm cúi đầu nhìn đến côn ŧᏂịŧ cuồng ngạo đang ẩn mình phía dưới.

“A…. A… Sâu quá…” Cô được anh hầu hạ đến đầu óc cuồng quay không còn phân biệt nổi thứ gì, chỉ biết chổng mông lên để anh tiến vào dễ dàng hơn.

Cố Nam Sơn giữ chặt eo cô lấy đà di chuyển, nghiêng mặt cô lại, hai đôi môi áp vào, đầu lưỡi hai người quấn quýt bên nhau, điên cuồng mυ'ŧ sâu như muốn ăn luôn đối phương vào bụng.

Qυყ đầυ to lớn đâm vào chỗ sâu nhất, trong căn phòng văng vẳng âm thanh giao nhau bạch bạch bạch khiến người nghe mặt đỏ tía tai.

“Gọi baba.” Anh vẫn bóp eo cô, đột nhiên thúc mạnh vào.

“A… ưm… ư… ư… Baba, cho em nữa đi.”

Đồ vật cứng rắn đâm vào lỗ hoa mỏng manh, lớp thịt bên trong bị côn ŧᏂịŧ chen vào đẩy ra ngoài, từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy ra.

“Bé con, sao lại dâʍ đãиɠ như vậy? Sau này chỉ để mình baba ‘chơi’ thôi biết chưa?”

“Về sau cả người Thanh Ca tùy ý cho baba ‘thưởng thức’… ưm… ư… ưm… Sắp đến rồi…”

Cô chỉ vừa cúi đầu, đập vào mắt là côn ŧᏂịŧ đang sôi nổi ra ra vào vào hoa huyệt, đến cuối cùng, cô không thể nhịn được nữa, đôi tay cô chống lên gương và thở dốc liên tục, phía bên dưới cắn chặt vật dũng mãnh chờ đợi từng giây nó bắn ra, bao nhiêu tinh túy tình yêu đều được lưu giữ trong ‘áo mưa’.

Anh ôm người con gái đã mềm nhũn vào phòng tắm rồi giúp cô làm sạch thân thể, khuôn mặt đang chìm trong giấc ngủ vô cùng an tĩnh và xinh đẹp, sau đó anh ôm cô nằm xuống giường tiến vào mộng đẹp.

Đến nửa đêm, Thanh Ca tỉnh giấc vì khát nước, cô vươn tay sang bên cạnh, người đó lập tức nắm lấy bàn tay nhỏ, hỏi, “Sao vậy em?”

“Em muốn uống nước, anh ôm em đi nhé.”

Trong phòng bếp, hai bóng dáng sát lại gần nhau, cả người cô bám trên người anh như gấu túi, người con gái mặc váy ngủ mỏng, đôi chân dài lộ ra ngoài khẽ đung đưa, thấy vậy, anh không khỏi giữ chân cô lại.

“Đừng lộn xộn.”

‘Toang’ một tiếng đồ vật rơi xuống đất, tầm mắt Cố Thanh Sơn hướng ra phía ngoài phòng bếp liền bắt gặp một người, đó là dì Tân, ánh mắt dì hoảng hốt nhìn hai người hết lượt từ trên xuống dưới.

“Nam Sơn à, cháu cùng Thanh Ca…” Bà còn chưa nói xong, người con gái đã sợ tới mức trượt từ người anh xuống, cô vuốt mép váy ngủ, đầu nhỏ cúi gằm.

Rõ ràng chuyện hai người ở bên nhau không phải chuyện đáng xấu hổ nhưng mà vẫn khó mở miệng.

Trong phòng khách tỏa ra ánh đèn vàng, ba người ngồi im lặng, dì Tân là người rất quan trọng trong gia đình họ, ít nhất là đối với Thanh Ca. Cha mẹ cô mất sớm khi cô còn nhỏ, cô lớn lên dưới sự chăm sóc của dì.

Có lẽ chuyện vừa xảy ra đã khiến dì hoảng sợ rồi, cô gái nhỏ ngồi bên cạnh anh, tay nhỏ nắm chặt tay anh, người bên cạnh xoay bàn tay để mười ngón tay đan vào nhau.

Ở phía đối diện, dì Tân có thể nhìn thấy rõ ràng động tác tuy nhỏ thôi nhưng rất thân mật giữa hai người.

“Dì ơi, cháu biết dì rất ngỡ ngàng, nhưng chuyện của hai đứa cháu không phải chơi đùa, cháu muốn tiến đến hôn nhân cùng cô ấy.” Người đàn ông nhẹ nhàng nói.

“Nam Sơn à, đừng trách dì già cả lắm mồm, chuyện này mà để lão gia biết e là sẽ xảy ra chuyện lớn.”

Bà đã chứng kiến quá trình trưởng thành của hai người từ lúc nhỏ, cũng tinh ý phát hiện ra một số manh mối, ở thời điểm hiện tại, bà không phản đối mối quan hệ của hai người, nhưng con đường phía trước của cả hai chắc chắn sẽ còn nhiều khó khăn.

“Cháu hiểu rồi, vậy nên xin dì đừng nói với cha cháu, cháu sẽ xử lý việc này.”

Đêm đó, Thanh Ca ngủ không ngon giấc, dường như cô lạc vào rất nhiều giấc mộng, cô mơ thấy Cố Nam Sơn bị một nhóm người có tiền có thế lực bắt đi, anh không còn là chú nhỏ của cô nữa.

*** 39 ***