Trừng Phạt Tình Ái (Dân Quốc)

Chương 5: Chơi nhũ 2

𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~

Đốt ngón tay khớp xương rõ ràng nhanh chóng nhéo đầu lưỡi mềm mại thơm tho của cô, cô vội vàng mà trừng mắt hắn muốn cắn hắn, nhưng ngón tay hắn càng thêm hướng vào trong thâm nhập đến càng sâu hơn, để trong yết hầu cô, bắt đầu cắm lộng.

Tùy ý, biếи ŧɦái.

Động tác lúc nông lúc sâu, ngón tay ra vào thế nhưng cực kỳ giống như bị côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra, trong lòng bàn tay, sườn ngón tay thô ráp có vết chai mỏng lặp đi lặp lại nghiền điểm mẫn cảm của cô.

Hắn hung hăng khi dễ cái miệng nhỏ của cô, nước miếng ngày càng nhiều, nuốt không được, nước miếng trong suốt chảy xuống sàn càng ngày càng nhiều, trong cổ họng thế nhưng vang lên tiếng nước.

“Ô…… Ô……!”

Đường Li nghẹn ngào, cảm giác bị dị vật xâm lấn vừa sỉ nhục vừa khó chịu, nhịn không được ho khan vài cái, cũng không dám cắn hắn nữa.

"Miệng nhỏ mềm đến như vậy, cắt đầu lưỡi đi có phải hay không càng ngoan hơn chút? “Hắn thong thả ung dung mà rút ngón tay ra khỏi, giữa ngón tay xuất hiện vệt nước, bàn tay to ấn trên khuôn mặt nhỏ của cô, ý tứ không rõ.

Cô nuốt một ngum nước miếng, còn đang bị hắn bóp chặt cằm, môi phấn trong suốt khép mở, hô hấp cố hết sức, trước ngực đẫy đà phập phồng liên tục.

Đường Li yết hầu bị hắn lăn lộn đến vừa ách vừa đau, thái độ hắn miệt thị làm cô cảm thấy càng bất lực, cô khó chịu mà liều mạng cào vào mu bàn tay hắn: “Buông ra…… Anh đừng đυ.ng vào tôi…… Anh dựa vào cái gì đối với tôi như vậy……”

Cô bị nhốt ở trong l*иg sắt, bị hắn đùa bỡn đầu lưỡi, nếu như tình cờ gặp gỡ ai sẽ làm cô không chỗ dung thân, nhưng hắn rõ ràng còn chưa có dùng qua nhiều dạng.

Trong l*иg, mỹ nhân ngẩng cổ đường cong tinh tế yếu ớt, bên gáy tấm lụa muốn rơi ra, xuống chút nữa, nhũ thịt trắng nõn kiều nộn hình dáng đầy đặn, nằm ở trong l*иg sắt, giống một đôi thỏ trắng tròn trịa bị cầm tù.

Cô ngũ quan khí chất xuất trần, thân mình lại trưởng thành thành bộ dáng kiều nộn, như là tiên nữ đọa phàm trần gian.

Tần Du tầm mắt tối lại, nhìn xuống ba phần, cách l*иg sắt, cách quần áo cô, không chút do dự niết xuống nơi đẫy đà.

Lực đạo nam tính mạnh mẽ nguy hiểm, trong chốc lát độ ấm bàn tay giống đực véo lên đầṳ ѵú đĩnh kiều hình cầu……

Thỏ trắng dường như viên cầu bị làm đau, ở trong khe hở l*иg sắt, hoảng sợ đến càng thêm đáng chú ý.

“Đường Li, em nếu đã gả cho tôi, chính là người của tôi! Nghĩ muốn chết? Không dễ dàng như vậy,” hắn hờ hững tuyên bố chiếm hữu đối với cô, mạnh mẽ lại bá đạo, "mấy ngày gần đây tôi có chút bận, vắng vẻ em, mới làm em luẩn quẩn trong lòng.”

Lòng bàn tay không nhẹ không nặng đυ.ng vào nhũ thịt cô, xoa nhũ cầu, nặn ra hình dạng sắc tình.

"Em đem chân tướng nói ra, tôi coi như những chuyện này chưa từng phát sinh qua.”

Người cầm quyền cao cao tại thượng. Bố thí cho cô một cơ hội cuối cùng.

Nhưng mà, mỹ nhân đang ở trong l*иg sắt bị chơi nhũ căn bản nghe không vào lời hắn nói.

Đường Li cố nén ý đau, khó có thể thích ứng, lộ ra thà làm ngọc vỡ mà phản kháng: "Anh buông tôi ra! Anh đừng đυ.ng tôi!”

Hắn như thế nào có thể như vậy, đối với cô làm ra việc sắc tình như......

Nhìn đi, thật là có cốt khí.

Lời này cố tình chọc giận người đàn ông, Tần Du chiếm lấy đầu nhũ tròn trịa của cô, xoa bóp càng thêm ý tứ, hung ác dị thường: “Còn không chịu để ông đây chạm vào?”

Xuất thân từ quân doanh đã hung dữ ác liệt, bị cô quật cường phản kháng hoàn toàn kích phát.

Hắn nhưng thật ra coi thường cô.

Mấy năm nay, rõ ràng là người phụ nữ của hắn, từ trước đến nay cô lại không cho hắn sờ, không cho hắn hôn.

Càng không chịu cho hắn thao.

Buồn cười, hoang đường.

Hắn cùng cô đính hôn tới nay, chưa bao giờ từng là vợ chồng thật sự.

——

Lúc trước tướng quân đại nhân sờ đến bà xã: Ừm, bà xã chạy trốn là bởi vì tôi không có thời gian bồi cô ấy.

Về sau khi biết bà xã không cho hắn sờ: Phúc hắc tướng quân mang thù.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~