Diệp Thiếu Dương vừa nghe, nhất thời liền kẹt.
Hiệu trưởng Chu, hiệu trưởng của mình!
Trong phòng quá ồn ào, Diệp Thiếu Dương vội vàng ra ngoài cửa, hướng điện thoại nói vài câu xin lỗi.
Hiệu trưởng Chu ngược lại cũng không thật sự tức giận, cười sang sảng vài tiếng nói: “Diệp sư phụ, cậu bình thường không đi học không có việc gì, không thi cũng dễ nói, nhưng sắp tới khai giảng, cậu đến trường học đưa tin, xử lý cái thủ tục, kí tên là phải truyền vào hồ sơ, không thể làm giả.”
“Hiểu rồi, tôi ngày mai sẽ đi!”
“Được, cậu trực tiếp đến văn phòng tìm tôi. Đúng rồi, còn có một chuyện nhỏ muốn mời cậu hỗ trợ, trường học chúng ta sắp xây vài toà nhà học mới, trước mắt đang lên kế hoạch, chúng tôi vốn muốn mời phong thuỷ đại sư, tôi đột nhiên nghĩ, Diệp sư phụ cậu là cao thủ phương diện này, mời người khác tôi cũng không tin được, cậu xem...”
“Tôi ngày mai đi xem chút, việc nhỏ.” Diệp Thiếu Dương lập tức đáp ứng, trong lòng cười lạnh, cái này nào phải thúc giục mình đi đưa tin, rõ ràng là tìm cái cớ, để mình xem phong thuỷ. Còn không tín nhiệm đối với người khác, hừ hừ, thật ra còn không phải muốn tiết kiệm chút tiền, hiện tại tùy tiện phí ra sân của một phong thuỷ sư nổi tiếng, so với ngôi sao nhỏ bình thường còn nhiều hơn nhiều.
Nhưng, mình cũng quả thật đã lâu chưa tới trường học.
Diệp Thiếu Dương cầm di động, không khỏi lắc đầu cười khổ, nếu không phải một cuộc điện thoại này, mình hầu như đã quên, mình vẫn là một sinh viên năm thứ tư...
Cái thân phận này, làm hắn cảm thấy cực kỳ xa xôi.
“Nè... mình gần đây luôn ở cùng với người nhà...”
Thanh âm Tiểu Ngư, từ một bên khác của góc tường truyền đến.
Cô bé cũng đi ra gọi điện thoại.
“Ừm, tiểu sư thúc mình đưa mình qua... Cái gì, cha cậu mới là đầu bếp, cha mình là đạo sĩ, tiểu sư thúc của mình là sư đệ ông ấy, con người rất tốt, tuy mình thường xuyên che bai thúc ấy, nhưng rất đẹp trai, cậu gặp sẽ biết...”
Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, mừng rỡ như điên, cảm động hầu như nhiệt lệ lưng tròng, Tiểu Ngư à, chỉ bằng một câu này của con, sư thúc cũng muốn ra sức bảo vệ con không có việc gì!
“Hắc hắc, cậu nếu về sau không tốt với mình, mình sẽ chui vào vòng tay tiểu sư thúc... Ừm, có bạn gái làm sao, lấy sức quyến rũ của mình, chẳng lẽ không giành được sao?”
Khóe miệng Diệp Thiếu Dương giật giật, đứa nhỏ này, thực biết nói hươu nói vượn, đợi chút, nghe lời này của con bé... Đối phương là bạn trai cô bé?
Lại hàn huyên một hồi, Tiểu Ngư ngắt điện thoại, xoay người yếu đã vào nhà, Diệp Thiếu Dương ở phía sau kêu nàng một tiếng: “Tiểu Ngư à.”
“Ồ, tiểu sư thúc, đi vào ăn cơm.”
“Chờ chút.” Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, “Nói, con vừa rồi gọi điện thoại với ai?”
“Bạn học...” Vẻ mặt Tiểu Ngư có chút mất tự nhiên.
Diệp Thiếu Dương nhíu mày, “Còn giả bộ với ta. Ta nghe thấy hết rồi...”
Tiểu Ngư chu mỏ lên, làm ra một cái vẻ mặt không vui, “Vậy thay con giữ bí mật đi.”
“Có chỗ tốt gì?”
Tiểu Ngư nghiêng đầu suy nghĩ một cái nói: “Bằng không con cho thúc hôn một cái?”
Diệp Thiếu Dương lườm cô bé.
Tiểu Ngư đảo mắt, ghé tới, thần thần bí bí nói: “Thúc còn chưa từng chạm vào Lãnh Vũ tỷ nhỉ?”
“Cái gì, cái gì!”. Đọc truyện hay tại _ TR UMTRUYEN. co m _
“Con đêm nay ngủ với chị ấy, buổi tối thừa dịp chị ấy tắm rửa, chụp mấy tấm ảnh cho thúc thế nào?”
“Khụ khụ...” Diệp Thiếu Dương ho khan một trận, hung hăng trừng mắt nhìn cô bé một cái, “Ta là loại người đó sao! Nói nghiêm túc với con, hình như con còn chưa trưởng thành đâu...”
“Trưởng thành rồi. Sư thúc đừng dùng thân phận trưởng bối đến dạy con đó.”
Tiểu Ngư đá lông nheo với hắn, “Sư thúc ở trong lòng con là rất có hảo cảm đấy, tuyệt đối đừng lãng phí nha.”
“Cái này... Được rồi, tiểu tử đẹp trai không?”
“Đẹp trai hơn sư thúc, được rồi đừng tò mò nữa, đợi đến trường học con cho thúc xem!”
Trường học? Hai người thi đỗ cùng đại học?
Diệp Thiếu Dương còn muốn hỏi rõ ràng, đã bị Tiểu Ngư kéo vào phòng.
Phòng của khách sạn, dù sao không tiện bố trí, vì thế sau khi cơm nước xong, Diệp Thiếu Dương và Nhuế Lãnh Ngọc cùng nhau mang theo Tiểu Ngư về nhà.
Diệp Thiếu Dương ở trong phòng khách bày trận các loại, bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện, lúc này mới yên tâm để Tiểu Ngư đi ở.
Chỉ qua một lát, Tiểu Thanh Tiểu Bạch, Chanh Tử và Mỹ Hoa cùng nhau tới.
Hai bên vừa nói chuyện với nhau, Diệp Thiếu Dương mới biết được, thì ra bọn họ cái gì cũng đã biết.
“Lúc này mới qua một ngày, mọi người là làm sao biết được tình hình?” Diệp Thiếu Dương có chút khó hiểu.
“Hiện tại âm ty đã không có ai không biết.” Chanh Tử cười nói: “Anh đi địa phủ một chuyến, sẽ phát hiện toàn bộ người trong âm ti đều đang thảo luận về anh, bọn em cũng là nghe người ta nói, sau khi tập trung, vội vàng lên thăm anh một chút.”
Diệp Thiếu Dương vẫn có chút buồn bực, chiến đấu xảy ra ở nhân gian, sao chỉ không tới một ngày thời gian, đã truyền khắp âm ty... Nghiêm túc suy nghĩ, liền bình thường trở lại: khẳng định là có quỷ sai qua đường hoặc là người của Quỷ Vực thấy được tình huống đấu pháp, nói ra ngoài.
“Trước kia, lão đại ở Quỷ Vực là danh nhân, hiện tại chính là siêu cấp danh nhân rồi.” Tiểu Bạch nói: “Ngươi lần sau đi âm ti, tuyệt đối đừng dùng tên thật, bằng không sẽ bị những kẻ đó bao vây nhiều vòng, tìm ngươi xin kí tên.”
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, cười nói: “Nào có khoa trương như ngươi nói.”
“Đương nhiên là có, một nhân gian pháp sư, dám gọi nhịp cùng tuần du thiên thần một trong tám đại ti chủ, đây vốn đã là siêu cấp tin tức nha, mấu chốt nhất là, ngươi còn đánh thắng! Lão đại ngươi phải biết rằng, Quỷ Vực cũng không thể so với nhân gian, bên kia là rất buồn tẻ, có thể có một tin tức lớn như vậy cho mọi người giải buồn, tất cả đều thảo luận điên rồi!”
Diệp Thiếu Dương nhún vai, được rồi, không cẩn thận đã thành ngôi sao.
“Nhưng, nghe nói Ngư Huyền Cơ rất tức giận, thề phải báo thù, lão đại ngươi cũng nên cẩn thận!” Tiểu Bạch có chút khẩn trương nói.
Tiểu Thanh nói: “Nếu cô ta lại đến tìm phiền toái, một lần này vô luận như thế nào ta cũng phải tham dự đấu pháp.”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu nói: “Chỉ sợ cô ta không đến quyết đấu với ta, muốn chơi ngầm.”
Bốn tiểu đệ này đều có chức vụ trong người, Diệp Thiếu Dương biết bọn họ không tiện ở lâu nhân gian, cùng nhau hàn huyên một hồi, liền đuổi bọn họ trở về.
“Qua Qua, ngươi cũng đi cùng bọn họ đi.”
“Ta? Ta đi làm gì!” Qua Qua đang đùa giỡn với Tiểu Thanh, nghe thấy Diệp Thiếu Dương phân phó, rất không vui nói.
“Ngươi ở âm ty không phải có rất nhiều tiểu đệ sao, ngươi đi tìm mấy đứa tin cậy, bảo bọn họ không có việc gì đến phụ cận Nghiệt Kính Đài lượn lờ chút, một khi phát hiện Ngư Huyền Cơ có động tĩnh gì, lập tức nói cho ta biết, ta dễ sớm làm ra chuẩn bị.”
Qua Qua vừa nghe là chính sự, không dám từ chối, gật đầu đáp ứng.
Diệp Thiếu Dương lại dặn nó vài câu, nhìn năm người bọn họ cùng nhau từ ngoài cửa sổ rời khỏi.
Mười bảy ngày... nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn.
Ngư Huyền Cơ tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ cơ hội cuối cùng này, cũng tuyệt đối sẽ không chịu thiệt cho rằng chuyện gì cũng chưa xảy ra, cô ta nhất định còn có thể có hành động.
Hơn nữa, sẽ tới càng thêm mãnh liệt hơn so với một lần này!
Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn trời đêm, khẽ hừ một tiếng, ánh mắt thâm thúy mà kiên định.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiếu Dương đi trường học