Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 56: Quỷ oa tái hiện

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Trời ạ, lại là quỷ oa nhi!". Tạ Vũ Tình kêu lên, không chút suy nghĩ rút súng ra bắn, quỷ nhi xoay người té xuống đất, thế nhưng lập tức lại đứng lên như không có chuyện gì, nhìn Tạ Vũ Tình cười tà dị, đột nhiên lấy đà, lướt qua đỉnh đầu ba người, chạy về phía quan tài.

"Không được rồi, tiểu sư đệ không thể động thủ, đừng cho nó qua!". Lão Quách rút ra Tảo Mộc Kiếm, điên cuồng đuổi theo, một kiếm đâm vào người quỷ nhi.

Quỷ nhi quay đầu gầm lên giận dữ, đưa đôi tay mập mạp nhỏ bé vỗ vào ngực lão Quách, đánh y bay ra xa, phun một búng máu ra ngoài, sau đó tiếp tục chạy về phía quan tài.

"Quách sư huynh, không sao chứ?". Tiểu Mã tiến lên định đỡ lão Quách thì bị y đẩy ra.

"Ta không sao, mau đi cứu tiểu sư đệ!"

Tiểu Mã quay đầu nhìn, quỷ nhi đã chạy đến bên cạnh quan tài, mắt thấy đuổi theo không kịp, tuyệt vọng tùy tiện nổ một phát súng.

"Đoàng" một tiếng, quỷ nhi bị đánh bay, lăn vài vòng trên mặt đất, đứng lên, đôi mắt đỏ như máu oán độc nhìn Tiểu Mã.

"Ôi mẹ nó, thần linh ơi, thuật bắn súng của tôi chuẩn như vậy sao?". Tiểu Mã cảm thấy không thể tin được. Bất chợt, một bàn tay từ phía sau vỗ vào vai cậu, một nữ nhân từ đâu tiến đến cất giọng nói: "Tránh ra."

Tiểu Mã nhìn lại, là một em gái dáng người vô cùng hot! Buộc tóc đuôi ngựa, mặc y phục da bó sát, mang giày da cổ cao, tư thái mê người quyến rũ, nhìn trông thập phần giỏi giang, khiến người ta có mỹ cảm là một thiếu nữ xinh đẹp mạnh mẽ.

Xin mời, cảm ơn!

"Cô là...". Tiểu Mã chợt thấy nàng cầm trong tay một khẩu súng lục màu bạc, ngơ ngẩn hỏi: "Phát súng lúc nãy là cô bắn?"

"Chứ ngươi nghĩ là ai?". Mỹ nữ đẩy cậu qua một bên: "Lo gϊếŧ cương thi đi!”. Tay phải nàng đưa đến bên hông, lấy xuống một thứ gì đó như đèn pin, ấn nút một cái, "Đèn pin" đột nhiên dài ra như cánh tay của người lớn, toàn thân đen sì, phảng phất một tầng u quang nhàn nhạt.

Mỹ nữ cầm hắc trượng chạy về phía quỷ nhi, quỷ nhi như một con cóc quỳ rạp trên mặt đất, bỗng nhiên nhảy lấy đà, mỹ nữ giơ trượng, đánh vào cánh tay của nó, “Phịch” một tiếng, quỷ nhi bị đánh bay, mỹ nữ ngược lại cũng thối lui vài bước, trên mặt nổi lên một màu ửng hồng.

Quỷ nhi hạ xuống, lần thứ hai quỳ rạp trên mặt đất, ở trước mắt bao người, thân thể bắt đầu phát sinh biến hóa kinh khủng:

Trên da mặt xuất hiện những vết đứt khâu vá, bên trong là bông màu trắng phau, mái tóc đen biến thành màu nâu đỏ, vài sợi thưa thớt như tóc giả, cái trán nhô ra ngoài, hốc mắt lõm vào rất sâu.

Hai con mắt một trắng lòi ra ngoài, một xanh pha màu máu đỏ, hợp với khóe miệng đang nhếch lên mỉm cười, đầy răng nanh, nhìn qua vô cùng kinh khủng và tàn ác, vẻ ngoài không thua gì lệ quỷ hay cương thi Tiểu Mã đã từng thấy qua, trái lại còn có thêm vài phần quỷ dị.

"Thì ra đây là chân thân của ngươi sao, một con búp bê vải.". Mỹ nữ nhàn nhạt nói: "Ngươi bản chất không có thiện ác, chỉ là âm khí vào cơ thể, trở thành tà linh, hôm nay ta sẽ siêu độ cho ngươi!”. Nói xong tay cầm hắc trượng lần nữa đánh tới, quỷ nhi cũng không thối lui, lập tức xông lên, hai người đánh nhau ầm ĩ.

"Đừng nhìn nữa, cương thi tới rồi!". Tạ Vũ Tình vừa cầm súng nhắm vào đầu cương thi, vừa quay đầu gọi Tiểu Mã, Tiểu Mã nhanh chóng chạy tới giúp, đúng lúc đó, một thân ảnh từ phía sau vội vã lao tới, cầm trong tay Tảo Mộc Kiếm, một kiếm chém bay đầu cương thi trước mặt Tiểu Mã, Tiểu Mã lập tức quay lại nhìn, nhất thời thở dài một hơi.

"Tiểu Diệp tử, cậu cuối cùng cũng chịu ra ngoài, yêu cậu chết mất!" Tiểu Mã và Tạ Vũ Tình cùng nhau lui về phía sau, giao chiến trường cho Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương buông Tảo Mộc Kiếm xuống, rút ra một xấp bùa, mạnh mẽ phóng vào giữa đàn cương thi, từng lá bùa tử sắc dán thẳng vào đầu chúng nó, cương thi lập tức đứng yên bất động.

Không được mấy phút, tất cả cương thi đều bị dán bùa bất động, Tiểu Mã và Tạ Vũ Tình lập tức há mồm ngây ngốc. Tiểu Mã đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nhíu mày nói: "Tiểu Diệp tử, vì sao cậu lại siêu độ nữ sinh trước mà không bắt bọn chúng trước đi, hại chúng tôi khổ cực nửa ngày, còn suýt chút nữa bị cương thi cắn chết.".

Diệp Thiếu Dương đảo mắt nói: "Những con cương thi có thi khí tương thông với nữ thi, hai bên chỉ có thể gϊếŧ một, nếu như tôi phong ấn chúng nó trước, nữ thi sẽ tỉnh giác.".

Tiểu Mã cả kinh nói: "Ý cậu là, nữ thi kia còn khó đối phó hơn hàng trăm con lục mao cương thi?"

"Hỏi thừa, số lượng nhiều thì có ích lợi gì, thực lực căn bản không cùng cấp bậc." Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn thì thấy có một hắc y mỹ nữ đang đấu túi bụi với quỷ nhi. Nhất thời hắn nhíu mày nói: "Cô gái này là ai mà pháp lực mạnh thế?"

"Nàng ta chính là thông linh sư - Nhuế Lãnh Ngọc.". Lão Quách ngồi xuống dưới đất, yếu ớt đáp.

"Sư huynh, huynh không được chết nha!".

Lão Quách không nói gì cả, tức giận quát: "Còn chưa kiếm được tiền của đệ, ta không thể chết!".

"Vậy thì OK, đệ đi hỗ trợ đây!". Diệp Thiếu Dương bước nhanh về phía hắc y mỹ nữ, “Keng” một tiếng, rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, nhất thời hàn quang nổi lên sáng chói.

Quỷ nhi ngẩn ra, nhanh chóng phán đoán tình huống, biết mình không phải là đối thủ của hai người, huống hồ trong tay hắn còn có Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, tứ chi lập tức phản xạ, nhảy dựng lên, rời khỏi mặt đất chưa được năm thước, Ngũ hành kỳ đột nhiên rung động, vô số tử quang bắn ra, đan vào nhau thành một tấm lưới lớn.

Quỷ nhi chạm vào lưới, rớt xuống, hắc y mỹ nữ nhanh tay lẹ mắt đánh nó một trượng, quỷ nhi hét lên một tiếng thảm thiết, thân thể bay ra ngoài, rơi về phía Diệp Thiếu Dương.

"Tới thật đúng lúc, tiêu ngươi rồi!". Diệp Thiếu Dương niệm chú, vung Thất Tinh Long Tuyền Kiếm chém quỷ nhi thành hai đoạn, rơi xuống đất, một luồng hắc khí nồng đậm từ trong cơ thể nó bay ra ngoài, từ từ tiêu tán trong không khí.

Tiểu Mã và Tạ Vũ Tình cấp tốc chạy tới, nhìn kỹ, trong ổ bụng của quỷ nhi không có nội tạng, chỉ có đầy bông vải trắng tinh.

"Thật đúng là một con búp bê vải!". Tạ Vũ Tình nhớ tới những lời hắc y mỹ nữ đã từng nói, không thể tin nổi: "Búp bê vải cũng có thể thành tinh?"

"Đồ vật có hình người rất dễ trở thành tà linh, nó có thể là đồ vật hạ táng cùng Phùng Tâm Vũ, được thi khí nuôi, trở thành tà linh, hơn nữa tu vi cũng không kém nàng."

Vô số tinh phách từ mắt mũi miệng và ổ bụng quỷ nhi bay ra, tản mát trong không khí, một bóng hình xinh đẹp trong suốt từ người nó chậm rãi nổi lên, chính là Liêu Thanh Thanh, quay người cúi đầu với Diệp Thiếu Dương: "Tạ ơn Thiên sư cứu mạng!".

Diệp Thiếu Dương thở ra một hơi, bất luận thế nào cũng cứu được Liêu Thanh Thanh, cuối cùng đã có thể ăn nói với Hồ Soái. Tinh phách mới vừa nãy bay đi đều là của những người bị quỷ oa gϊếŧ chết, câu hồn tu luyện, hóa thành tinh phách, may mà Liêu Thanh Thanh bị câu hồn không lâu, nếu không sớm muộn gì cũng bị hồn phi phách tán như thế.

"Ngươi bám vào phù đi, theo ta trở về, ta giúp ngươi tụ hồn.". Diệp Thiếu Dương lấy ra một lá bùa thu phục Liêu Thanh Thanh, cất vào trong túi, lúc này mới quay đầu quan sát hắc y mỹ nữ, dáng người…quá đẹp, không thua gì Tạ Vũ Tình, bất quá hai người không giống nhau, Tạ Vũ Tình trông như nữ hán tử, mạnh mẽ hào sảng, mỹ nữ này lại có vẻ kiêu ngạo lạnh lùng, thật đúng là băng sơn mỹ nhân. -...