Tương tự!
Hai chiếc chiến xa hoàng kim ở phía nam cũng là tới xem náo nhiệt, hai chiếc chiến xa này còn đứng sóng vai với nhau, phía trước chiến xa đứng hai vị thiếu nữ xinh đẹp, một người khoác nhuyễn giáp màu xanh biếc, cầm trong tay tiêu ngọc màu trắng, trên cổ có một đóa hoa nhỏ màu đỏ, khí chất cao nhã, như tiên nữ trên chín tầng trời.
Nếu Lục Phi Dương có thể nhìn thấy người nọ, vừa gặp liền có thể nhận ra, người này chính là tiểu thư gia tộc siêu cấp, thiếu nữ thiên tài có được huyết mạch thất phẩm hắn từng gặp ở Hàn Vân sơn.
Trên chiến xa bên cạnh đứng một thiếu nữ niên kỷ tương tự, nàng không khoác nhuyễn giáp mà mặc một bộ váy dài thướt tha màu vàng nhạt, nét mặt như vẽ, mi tâm còn có một đạo ấn kỹ màu đỏ, trên cổ cũng có huyết mạch ấn ký vô cùng rõ ràng, đồng thời cũng là màu đỏ, chẳng qua ấn ký không phải hình đóa hoa, mà là một con quái thú kỳ dị.
Huyết mạch thất phẩm!
Chiến sĩ huyết mạch vô cùng thưa thớt, nhưng hai thiếu nữ này lại đều có được huyết mạch thất phẩm, nếu người phía dưới nhìn thấy, nhất định sẽ dẫn lên một mảnh xôn xao.
Bên thân hai thiếu nữ lần lượt đứng mấy vị cường giả thủ hộ, những cường giả này biểu tình hờ hững, không chút hứng thú đối với chiến đấu phía dưới. Hai tiểu thư lại hoàn toàn trái ngược, ánh mắt nhìn chằm chằm mấy tên võ giả Hồn Đàm cảnh đang giao chiến, về phần những võ giả còn lại, hai người căn bản không thèm nhìn lấy một lần.
Oanh!
Đột nhiên, từ phía tây viện Liễu gia truyền ra một tiếng nổ vang trầm muộn, hai vị tiểu thư đảo mắt nhìn lại, chỉ thấy một quả pháo hoa nở rộ giữa trời, bùng lên ánh sáng chói mắt. Chẳng qua bởi vì mưa to, ánh sáng kia lóe lên một cái rồi biến mất, pháo hoa còn chưa hoàn toàn nở rộ đã bị dập tắt.
Hai vị tiểu thư theo bản năng nhìn về hướng pháo hoa phát nổ, các nàng thấy được một tên võ giả chính đang truy sát một tên võ giả khác, nương theo quang mang Huyền lực nhỏ yếu, hai thiếu nữ ẩn ẩn thấy được hai người đang đuổi bắt phía dưới.
- Ồ, lại là hắn?
Thiếu nữ cầm tiêu ngọc, trên cổ có ấn ký đóa hoa màu đỏ khẽ nhíu mày thì thào.
Nàng nhìn lại mấy lần, có chút kinh ngạc nói:
- Lần trước lúc gặp thiếu niên này hắn hình như mới chỉ là Huyền Vũ cảnh, giờ mới qua bao lâu? Không ngờ đã đến Thần Hải Cảnh. Hơn nữa tốc độ hắn cũng nhanh thật, chẳng kém gì Thần Hải Cảnh hậu kỳ cả, lực lượng cũng mạnh, hẳn phải mười vạn cân trở lên.
Ầm!
Ở phía Tây viện, Lục Phi Dương đã đuổi kịp Triệu Duệ, một đao bổ tới sau lưng, nện Triệu Duệ bay ra vài chục trượng, nhờ đó thiếu nữ mới có thể đánh giá ra được lực lượng Lục Phi Dương phải cỡ mười vạn cân trở lên.
Triệu Duệ bị trùng trùng phách cho một đao, lại vẫn không chết, trong miệng toàn là máu tươi, hắn vừa lồm cồm bò dậy tiếp tục bỏ chạy, vừa hoảng sợ rống to:
- Cứu ta, phụ thân cứu ta...
...
- Tử Liên Nhi muội muội, ngươi biết thiếu niên kia?
Nghe được tiếng thiếu nữ cầm tiêu ngọc thì thào, thiếu nữ mặc váy màu vàng nhạt ngoảnh đầu nhìn lại, thiếu nữ cầm tiêu ngọc lại lắc đầu nói:
- Dạ Vũ Hàm, ta mới chỉ gặp qua một lần thôi, thiếu niên này... có chút kỳ dị, đáng tiếc không thức tỉnh huyết mạch cường đại.
Mấy cường giả khoác chiến giáp hoàng kim ở bên cạnh đều khẽ gật đầu tán đồng, bọn hắn có thể dễ dàng nhìn ra chỗ khác thường của Lục Phi Dương, mới đột phá Thần Hải Cảnh, lại có được tốc độ và lực lượng như thế, đã có thể tính là quái tài. Chẳng qua không thức tỉnh huyết mạch cường đại, ở trong mắt bọn hắn giá trị cũng sẽ không quá cao, căn bản không đáng để mời chào.
Tử Liên Nhi cũng tán thành, Tử gia các nàng không thiếu nhân tài, vô số thiên tài và cường giả Bắc Mạc đều muốn gia nhập Tử gia, không thức tỉnh huyết mạch cường đại, vậy thì căn bản không tư cách bước vào cửa nhà Tử gia.
- Mẹ nó, không ngờ lại mặc chiến giáp Địa giai!
Tây viện Liễu gia, Lục Phi Dương bước nhanh bôn tẩu, hắn đã truy sát Triệu Duệ vài dặm, bổ trúng đối phương ba lần, lại vẫn không cách nào chém nát chiến giáp Triệu Duệ. Lục Linh muốn hắn bắt sống Triệu Duệ, hắn không thể bổ đầu, chỉ có thể đánh trọng thương.
- Phụ thân cứu ta!
Triệu Duệ một bên chạy vội, một bên không ngừng rống to, bị Lục Phi Dương đánh bay ba lần, hắn đã ngửi thấy khí tức tử vong. Nếu không phải trên người khoác chiến giáp Địa giai, giờ này chắc hắn đã chết ba lần.
Hắn biết, nếu Triệu gia còn không phái cường giả tới cứu, Lục Phi Dương tuyệt đối sẽ không cho hắn cơ hội đào tẩu, hắn tất phải chết không nghi ngờ.
Hắn không muốn chết, tương lai hắn sẽ là thiếu chủ Vũ Lăng thành, hắn còn có tiền trình cẩm tú, thế giới tươi đẹp như vậy, mỹ nữ nhiều như vậy, hắn còn chưa kịp hưởng thụ, làm sao có thể chết ngay bây giờ?
Hưu!
Phía Nam viện, một đạo bóng đen lấy tốc độ khủng bố bay vυ't mà đến, tín hiệu khẩn cấp mà hắn ném ra vừa rồi đã phát huy tác dụng. Chờ hắn nhìn thấy nét mặt quen thuộc của người đến, lập tức vui phát khóc, rống to:
- Thanh trưởng lão, cứu ta!
Pháo hoa lúc nãy là tín hiệu cầu viện khẩn cấp của Triệu gia, Triệu gia bị kinh động, lập tức phái một cường giả tới cứu viện, đây là trưởng lão cường đại thuộc Ngoại đường, Thần Hải Cảnh hậu kỳ. Lục Phi Dương chỉ mới vừa đột phá Thần Hải Cảnh, chỉ cần Thanh trưởng lão tới, Lục Phi Dương tuyệt đối sẽ bị chém gϊếŧ.
- Thần Hải Cảnh hậu kỳ, mẹ nó!
Lục Phi Dương thầm mắng một tiếng, cắn răng đề thăng tốc độ thêm mấy phần, vung lên Thiên Lân Đao trùng trùng chém tới chân Triệu Duệ.
Lục Linh muốn hắn bắt sống Triệu Duệ, giờ hắn đã không cách nào bắt sống Triệu Duệ trong trạng thái lông tóc không thương, đành phải trước phế đi đối phương. Dù một tên phế nhân có thể không cách nào ngăn cản truy binh từ Triệu gia, nhưng dù sao cũng đỡ hơn so với một cỗ thi thể.
- Thằng nhãi ranh, ngươi dám?
Nơi xa, bóng đen cuồng chạy mà đến nhìn thấy Lục Phi Dương ra tay, lập tức nổi giận rống to, nhưng Lục Phi Dương chỉ xem lời hắn như đánh rắm, Thiên Lân Đao tiếp tục bổ xuống.
- A!
Tốc độ Lục Phi Dương quá nhanh, Triệu Duệ căn bản không cách nào tránh né, trên người hắn có chiến giáp Huyền khí Địa giai, nhưng trên đùi lại không có.