Kim Tử Hiên cùng Giang Yếm Ly muốn đính hôn.
Giang Trừng gần đây rất bực bội.... A tỷ liền cứ như vậy mà gả đi, sẽ chịu khi dễ đi? Kim Tử Hiên có thể hảo hảo đối tốt với nàng sao? A tỷ ôn nhu như vậy, gả đến kim lân đài thật sự sẽ không chịu ủy khuất sao?.... Nghe nói Kim Tử Hiên vì a tỷ mà ở kim lân đài trồng một hồ sen... Vài lần này a tỷ từ kim lân đài trở về tâm trạng đặc biệt tốt.... Nghe nói hai người đã lên kế hoạch phòng ở sau hôn lễ... Nhưng Giang Trừng vẫn không quá yên tâm! Hắn thật muốn chạy đến Di Lăng hỏi Ngụy Vô Tiện thấy thế nào... Nhưng cố tình đi không được!!!
Giang Trừng suy tư hồi lâu, vẫn là để Giang Yếm Ly ở lại kim lân đài đi, tìm cái lý do, tự mình lên kim lân đài nhìn một cái.
Tu sĩ Lan Lăng Kim thị nói với hắn: Kim công tử mang theo Giang cô nương đi hoa viên. Giang Trừng lập tức đi hoa viên. Giang- đại thẳng nam - Vãn Ngâm của chúng ta hoàn toàn không có suy xét chính mình tùy tiện tiến vào như vậy có hay không quấy rầy nhân gia nói chuyện yêu đương.... Bất quá còn hảo, không có quấy rầy...
" Kim Tử Hiên! Ngươi cái tên nhãi ranh! Ngươi đứng lại đó cho ta! "
Giang Trừng tiến vào hoa viên, liền nghe thấy một tiếng hô to. Trong hoa viên, Kim phu nhân đuổi theo Kim Tử Hiên chạy vòng vườn, Giang Yếm Ly đứng ở giữa sân, trong tay cầm tờ giấy, kéo cái này không được, kéo cái kia cũng không phải, có vẻ có chút mê mang.
" Mẫu thân.... không phải... Người nghe con giải thích a... "
Kim Tử Hiên một bên chạy như điên một bên giải thích.
" Giải thích cái gì! Ngươi cái thằng nhóc chết tiệt! Lại chọc A Ly không cao hứng! Ngươi xem ta có đánh ngươi không? "
Kim phu nhân ở phía sau hùng hổ mà đuổi theo.
" Không phải... Con không có trêu chọc A Ly a... "
" Không có! A Ly muốn hoa sen liền hoa sen đi! Ngươi một hai phải kim tinh tuyết lãng làm gì! kim lân đài thiếu kim tinh tuyết lãng sao? "
" Con... con không có nói không muốn hoa sen a! "
Kim Tử Hiên thoạt nhìn cực kỳ ủy khuất, hắn bất quá nói vài câu cửa có thể có kim tinh tuyết lãng không, ai ngờ trùng hợp để mẫu thân nghe được, vọt cửa vào đuổi theo đòi đánh chính mình.
Giang Yếm Ly theo thân ảnh chuyển động của bọn họ, nghĩ muốn ngăn cản vừa chuyển động, liền thấy Giang Trừng đứng ngốc ở cửa hoa viên.
" A Trừng "
Hai người đuổi rượt ở giữa sân nghe thấy tiếng kêu này, liền ngừng lại.
" A Trừng, ngươi bị sao vậy? "
Giang Yếm Ly vội vàng buông giấy trong tay xuống, hướng hắn đi qua. Kim Tử Hiên cũng sửa sang lại quần áo, đi ra tới, mặt lúc xanh lúc trắng: Thế nhưng để cậu em vợ tương lai nhìn thấy chính mình bị mẫu thân đuổi theo đánh... Mặt mũi cũng bị ném hết rồi! Lâm Nhược Vân không nhanh không chậm cũng đi tới.
" Giang tông chủ "
" Kim phu nhân, Kim công tử "
Hai bên hành lễ, Giang Trừng mới đáp.
" Ta tới tìm Kim tông chủ nghị sự, thuận đường lại đây nhìn xem a tỷ. "
Lời nói như vậy nhưng trong lòng ai cũng minh bạch, đây là không yên tâm mới chuyên môn tới xem A Ly. Lâm Nhược Vân trừng mắt nhìn Kim Tử Hiên một cái: Nhìn xem, nhân gia tới xem một hồi còn nhìn thấy ngươi chọc A Ly không vui! Ngươi làm cho nhân gia nghĩ như thế nào?!
Kim Tử Hiên thật là cực kỳ oan uổng, hắn từ đầu đến đuôi đều không có làm A Ly không vui a...
Bất quá, Giang Trừng một chút cũng không cảm thấy càng thêm không yên tâm. Tương phản, ngày hai nhà tổ chức lễ đính hôn! Đại gia vui mừng! Giang Trừng: Có Kim phu nhân ở đây, a tỷ đến đó cũng không ủy khuất!
Giang Yếm Ly xác thật không có ủy khuất nhưng Kim Tử Hiên ủy khuất muốn chết... Hiện tại trong đầu óc của hắn đều là nước đắng, A Ly lại bị Giang Trừng đón trở về.... Hắn chỉ có thể ở trong đêm không có ánh trăng, mượn rượu giải sầu.... Sầu càng sầu...
" Ca? "
Kim Quang Dao mở cửa phòng ra, nhìn thấy Kim Tử Hiên uống rượu say khướt liền khϊếp sợ, vội đem người đỡ vào phòng.
Kim Tử Hiên nhìn hắn, một bụng ủy khuất tựa hồ tìm được chỗ để nói hết, một phen nước nước mũi đem những chuyện mình trải qua nói với hắn.
" Ngạch... Ít nhất, chuyện huynh cùng tẩu tử đính hôn đã được xác định, này cũng coi như nhờ họa được phúc đi... "
Kim Quang Dao an ủi nói.
Kim Tử Hiên đương nhiên cũng cảm thấy đây là một chuyện tốt, còn cảm thấy ủy khuất, hắn thậm chí còn hoài nghi chính mình khi còn nhỏ có phải hay không bị ôm sai, Giang Yếm Ly mới là hài tử của Kim phu nhân.... Bởi vì trình độ coi trọng của mẫu thân đối với A Ly đang ở trước mặt, chính mình quả thực không đáng một đồng. Hắn đương nhiên đều đem ý nghĩ của chính mình cùng Kim Quang Dao nói.
Kim Quang Dao an ủi hắn, trong lòng thầm nghĩ: Tẩu tử mau vào cửa đi, lão ca như vậy, ta chịu đựng không nổi a...
" A Dao, huynh cùng đệ nói, về sau đệ tìm tức phụ, không thể quá hợp ý mẫu thân... Bằng không, đệ liền có kết cục giống như ta a... "
" Còn có, nhất định phải hảo hảo đối tốt với nàng... Không thể để mẫu thân bắt được nhược điểm... Kia thật đúng là... mỗi ngày không quá dễ chịu... "
Lâm Nhược Vân nghe nói Kim Tử Hiên say rượu đi tới chỗ Kim Quang Dao, nhấc chân đi tới, vừa đến nghe cửa liền nghe thấy hắn nói lời thấm thía với Kim Quang Dao. Một trận vô ngữ, đẩy cửa bước vào, nắm lỗ tai Kim Tử Hiên lôi ra bên ngoài.
" Đã hơn nửa đêm không ngủ, chạy tới chỗ đệ đệ ngươi làm gì! Ngươi có đáng là đại ca không? "
" Ai da... Đau... "
Kim Tử Hiên kêu ngao ngao, bị túm lên, hướng ra ngoài của đi.
" A Dao, nghỉ ngơi sớm một chút ha. "
Lâm Nhược Vân xoay người lại cười từ ái với Kim Quang Dao, quay đầu lại bày ra vẻ hung ác đem Kim Tử Hiên nhấc ra ngoài, trong miệng vẫn không nhịn được nói.
" Ngươi như vậy mà ngươi còn đi dạy A Dao? Nhân gia còn cần ngươi dạy? Ngươi như thế nào không học, nhìn xem A Dao đối đãi với bạn lữ như thế nào? Nhìn xem A Dao làm tốt! Còn ngươi? "
Kim Tử Hiên đã say không nhẹ, không nghe rõ lời Lâm Tích Vân nói, theo bản năng mà phản bác.
" Ta đối với A Ly khá tốt a "
Hắn là nghe không rõ, nhưng trong lòng Kim Quang Dao xác thật nghe rõ ràng, sững sờ tại chỗ.
" Như thế nào kêu học ta cách đối xử với bạn lữ? Ta đối ai? Cái gì làm tốt lắm? Này sao chính ta cũng không biết?
Mấy ngày sau, tư yến ở Lan Lăng Kim thị, Lam Hi Thần cùng Kim Quang Dao đi trên con đường nhỏ trò chuyện việc thiên hạ, đi ngang qua hoa viên, Kim Tử Hiên cùng Giang Yếm Ly còn ở bên trong nghiên cứu xây dựng tân phòng, Kim Tử Hiên còn khoa chân múa tay, Giang Yếm Ly nhìn cười, cầm khăn tay tiến lên lau lau trán hắn.
" Tình cảm giữa Kim công tử và Giang cô nương thật tốt. "
Lam Hi Thần nhìn bọt sóng trên biển và kim tinh tuyết lãng gắt gao dựa vào nhau, cảm khái hai người Hiên Ly mà nói.
" Đúng vậy, nghĩ đến không bao lâu nữa liền có thể uống rượu mừng của ca ca và tẩu tử, đến lúc đó nhị ca nhất định phải tới cổ động a. "
Kim Quang Dao cười nói.
" Đó là đương nhiên "
Lam Hi Thần gật đầu, cười nói.
Hai người liền đi về phía trước. Kim Quang Dao đột nhiên chú ý tới gương mặt Lam Hi Thần có điểm mồ hôi, này thật đúng là hiếm lạ, vào đông thái dương cũng có thể thấy nhị ca ra mồ hôi. Đợi trong chốc lát không thấy Lam Hi Thần lau đi, nghĩ đến hẳn là không có lưu ý đi. Kim Quang Dao lấy khăn tay chính mình ra, thay hắn lau mồ hôi đi.
Kim Quang Dao thu hồi khăn tay, trong đầu vang lên câu nói kia của Lâm Nhược Vân " bạn lữ ", đột nhiên đỏ lên.
" A Dao, không thoải mái sao? "
Lam Hi Thần vội vàng tiến lên, quan tâm hỏi.
" Không, không có việc gì. Nhị ca, chúng ta đi thôi. "
Kim Quang Dao vội vàng đi trước. Hắn có chút hoảng loạn, không chú ý tới khóe miệng Lam Hi Thần gợi lên một nụ cười.
Xa xa nhìn lại, hai thân ảnh một vàng một lam cùng dựa vào bên nhau....