So với việc Y Giang công khai có bạn trai thì việc cậu thiếu gia độc tôn của gia tộc Mahone công khai với toàn quốc rằng mình có bạn gái còn nổi bật hơn cả. Thậm chí còn lấn áp của tin tức mới nhất về Y Giang. Khiến cho drama kia dần bị lãng quên đi.
Hiện tại, bên phía gia tộc của Austin cũng đã cho người đến Trung Quốc trước để đảm bảo an ninh ở đó trước ông bà chủ của họ đến đây.
. . .
Buổi tối trước hôm cha mẹ Austin nhắn rằng mình sẽ đến Trung Quốc. Y Giang sau khi biết tin mà trong lòng bồn chồn, còn lo lắng đứng ngồi không yên.
Trước đó trong mơ, cô đã từng gặp qua mẹ của Austin. Khí chất đó của bà lấn áp cô là điều không thể tránh khỏi. Hơn nữa cô còn chưa chuẩn bị tinh thần gì mà đã phải gặp cha mẹ của Austin ngay. Vì vậy mà cô nhìn thấy anh thì liềm cau mày đánh anh một cái vào bắp tay.
Biết rõ Y Giang hồi hộp và lo sợ quá mức. Austin liền đi đến ôm cô, còn giữ chặt cô trong l*иg ngực của mình mà nói:
- Yên tâm, cha mẹ anh họ dễ tính lắm. Mà nếu có gì thì anh đứng ra là được. Có anh ở đây rồi, em còn lo lắng cái gì cơ chứ?
Y Giang im lặng một lúc, cuối cùng cô mới ngước lên nhìn anh:
- Em… thấy hơi sớm để tính đến chuyện kết hôn.
- Sao?.. Muộn gì chứ? Em không muốn kết hôn với anh à?
Nghe Y Giang nói vậy mà Austin còn lo lắng hơn cả cô. Anh còn hạ thấp người xuống, giữ hai vai cô để nhìn rõ cô hơn.
Hiện tại, anh chỉ sợ Y Giang đổi ý mà không muốn anh nữa. Việc anh dành hết tình cảm cho cô là điều không thể chối cãi. Có thể hai người vẫn còn tư tưởng mãi về giấc mơ kia. Nhưng có lẽ là do những chuyện xảy ra ở vụ tai nạn khiến cho hai người như vậy. Nhưng dù thế nào anh vẫn muốn kết hôn với cô, lấy cô làm vợ. Dù thế nào thì phu nhân tương lai của nhà Mahone chỉ có thể là Y Giang. Nếu như không phải cô thì cũng không thể là người nào khác được.
Y Giang biết Austin đang lo, cô đưa tay vuốt khuôn mặt của anh, giải thích để anh không phải hoang mang:
- Không phải. Chỉ là em thấy mọi chuyện vẫn còn sớm. Em có thế gặp ba mẹ của anh. Nhưng chuyện kết hôn có thể từ từ được không anh? Dù sao… em mới 24 thôi. Anh không thể đợi thêm chút nữa được sao?
Tưởng chừng Austin sẽ hiểu ra, nhưng anh lại thở dài gục đầu vào hõm vai của cô để nói:
- Nhưng anh cũng 33 rồi. Em không nghĩ tới anh chút nào sao?
33 tuổi không phải quá trẻ, cũng không phải đã già. Nhưng độ tuổi này chính xác là đã phải có con rồi mới phải. Có những người thậm chí còn đẻ được cả hai đứa rồi cũng nên. Y Giang cũng là quên mất đi số tuổi của anh.
- Thật ra… chúng ta như vậy cũng tốt. Không phải chỉ là kết hôn thôi sao? Sau này cũng đâu có quá muộn. - Y Giang vỗ lưng Austin để khuyên nhủ anh.
- Nhưng hiện tại kết hôn cũng đâu phải quá sớm?
Thấy Austin cứ nói mãi về chuyện kết hôn, Y Giang liền đổi sang chủ đề khác để anh bớt suy nghĩ lại.
Còn đưa tay xoa đầu anh như khích lệ thêm tinh thần cho anh vậy.
- Dù sao Aus của em cũng giỏi quá đi. Có nhiều người gửi quà cho anh lắm đấy. Trước kia chỉ có mình em. Hiện tại anh còn nhiều hơn em rồi. Có định chia nửa phần quà cho em hay không?
Austin ngẫm nghĩ hồi lâu, anh liền gật đầu. Ánh mắt còn hiện lên tia ranh mãnh.
- Có thể cho em hết.
- Thật sao? - Y Giang hơi bất ngờ về quyết định của Austin.
- Đương nhiên rồi. Chỉ là hiện tại anh chỉ muốn một món quà thôi.
- Sao? Quà gì?
Nhìn Y Giang ngây ngô, Austin liền kéo cô lại gần mình hơn. Chưa gì liền cởi bỏ khóa váy đằng sau lưng của cô.
Tiếng khóa rẹt một đường, Y Giang lúc này liền giật mình chớp chớp mắt nhìn anh.
- Anh… cái này… Vẫn chưa thể được đâu. - Y Giang xấu hổ đẩy Austin ra.
Nhưng cô hiện tại sao thoát khỏi được lão hồ ly ranh mãnh này.
Anh liền đóng chốt cửa lại. Còn nhếch mép đưa tay tháo từng chiếc cúc trên áo của mình.
Y Giang nhìn anh, hai chân cô cũng bất giác lùi về phía sau.
Nhìn Austin cởi xong chiếc áo hoa hòe, liền đưa tay xuống thắt lưng da. Y Giang lúng túng liền quay người chạy vào nhà tắm khóa cửa lại.
Austin đi đến đứng trước cửa gõ vào để nói:
- Giang à, anh không muốn làm em sợ đâu. Nên là tự ra đây đi. Hoặc nếu không hôm nay sẽ đau hơn lần đầu đó nhé.
Y Giang đứng bên trong mà tay cũng nơm nớp lo sợ nắm lấy nhau. Trong mơ, cô bị anh “hành” lên rồi “hành” xuống. Chỉ là trong mơ, cơn thú tính trong anh cũng mạnh mẽ bao nhiêu. Hiện tại bây giờ là thực tại, cô sợ anh làm mấy việc đó. Có khi còn không đi lại được mất. Còn mặt mũi đâu để ngày mai gặp ba mẹ của anh cơ chứ.
- Anh… có thể… đừng vào ngày hôm nay… được không anh? - Y Giang đứng nép ở cửa để hỏi.
- Cho anh lí do đi.
- Vì… vì ngày mai gặp ba mẹ của anh. Em không muốn đi tập tễnh ra gặp họ đâu.
- Hừm…
Austin im lặng trầm ngâm. Y Giang còn tưởng anh thay đổi quyết định. Ai ngờ câu sau lại làm cô tuyệt vọng.
- Lí do không thuyết phục.
- Anh…
- Em có ba giây để ra đây. Hoặc không là ngày mai phải gọi thợ về sửa lại cửa tắm đấy nhé.
Trước lời đe dọa của Austin. Y Giang cắn môi đưa tay đến tay nắm cửa.
- Hay là anh ra sofa trước đi, em sẽ ra ngay mà.
- Được.
Một lời vừa nói xong, Austin cũng bước chân ra sofa để ngồi.
Y Giang hít một hơi thật sâu liền mở cửa ra
Vậy mà cô liền chạy một mạch ra cửa phòng để định mở cửa.
Nhưng làm sao có thể thoát khỏi tên hồ ly này được. Vốn dĩ cô là con vật nhỏ, anh chỉ sợ làm đau cô nên mới không ra tay quá mạnh. Cô thì lại nghĩ mình có thể trốn thoát được ra. Đúng là suy nghĩ nhỏ bé quá rồi.
Bị Austin ôm lấy từ đằng sau nâng lên. Y Giang giãy giụa đạp chân vung tay:
- Thả em ra… Em không muốn.
- Không muốn cũng phải muốn.
Vậy là Y Giang liền bị Austin giữa chặt trong lòng.
Tay cô còn bị anh trói ở đằng sau.
Hiện tại cô ấm ức ngồi trong lòng anh, chiếc váy cũng bị lột bỏ làm thành dây trói tay cô. Chân dù không trói cũng khó mà thoát được. Cô ngồi co người, chỉ cần anh định hôn cô liền giở trò khóc lóc làm Austin phải ngưng lại.
Hai người lôi thôi từ nãy đến giờ đã 15 phút trôi qua. Austin khó chịu liền xoay người cô lại phía mình. Mạnh tay mà kéo hai chân cô qua hai bên hông của anh.
- Hớ… Huhu…
- Im lặng. Còn giả vờ khóc, anh sẽ không nương tay đâu đấy.
Trước mặt thấy Y Giang định giả vờ khóc, Austin liền nói to làm cô im bặt lại.
Đến lúc nhận ra liền bị anh áp đảo quấn lấy môi cô. Làm cho cô muốn nói cũng khó lòng mà nói được.
Tiếng chạm môi khiến Y Giang cảm thấy chân thật hơn cả trong mơ. Hiện tại đầu óc cô đang lâng lơ, vô định không rõ ràng.
Dù nụ hôn đầy thô bạo, càn quét bên trong nhưng vẫn mang đến cho cô sự cưng sủng của Austin dành cho cô. Chỉ cần vượt quá mức độ, khiến cô tê dại mà nhăn mặt thì Austin sẽ từ từ nhẹ nhàng hơn để cô dễ thích nghi.
Từ bao giờ, Y Giang liền quen với nhịp độ với Austin. Cô đưa tay quàng lấy cổ anh, còn chủ động đưa đầu lưỡi mình chạm đến miệng anh nhiều hơn.
Nụ hôn càng trở nên ướŧ áŧ. Tiếng chạm môi khiến cả hai càng ham muốn nhiều hơn.
Austin vừa hôn Y Giang, còn vừa đưa tay xuống áo ngực của cô. Anh liền tháo bỏ nhanh chóng. Liền thẳng tay vứt xuống sàn nhà.
Bàn tay thô to vuốt ve bờ lưng tuyệt đẹp của Y Giang. Anh đưa tay vuốt ve chán chê rồi mới đưa tay lên cặp thịt trắng nõn nà kia.
Bàn tay anh thô bạo mà vân vê nhụy hoa đỏ hồng. Chưa gì liền đã bị sưng lên bởi hành động của anh.
Y Giang lúc này da đầu cũng căng ra. Cô cảm giác có chút hơi sợ, nhưng cảm giác sung sướиɠ gì đó rất khó tả khi Austin và cô gần nhau. Da thịt chạm nhau càng làm cô mông lung hơn.
Thoát khỏi môi Austin, đôi môi của Y Giang cũng bị sưng đỏ lên. Cô đưa mắt nhìn anh, cả gương mặt kiểu diễm bây giờ liền ửng đỏ cả lên.
Austin vừa dừng hoạt động này thì lại tiếp tục đến hoạt động kia. Liền nâng eo của Y Giang lên, cúi xuống mà ngậm mυ'ŧ nhụy hoa của cô. Bàn tay anh đưa xuống mông cô, còn nắm chật lấy làm nó cũng bị biến dạng theo.
- Ưm… Aus, đừng vậy. Đừng… c-cắn mà… - Y Giang xấu hổ đưa tay đẩy bỏ Austin ra.
Nhưng càng làm vậy, anh càng day đầu nhụy hoa mạnh hơn.
Cơ thể Y Giang bị tiếp xúc quá mạnh mẽ khiến cô cũng phản ứng theo sinh lý bình thường.
Cho tới tận khi Austin buông khỏi ngực cô, lúc này cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm hơn.
Nhưng Austin vậy mà liền xoay cô như chong chóng về phía trước. Anh dùng một tay liền đưa vào trong chiếc qυầи ɭóŧ màu đỏ của cô. Y Giang sợ hãi liền giữ chặt tay anh lại. Nhưng ngón tay anh vừa hay đủ dài để chạm đến hòn ngọc trai của cô.
- Đừng mà… Em sợ lắm.
- Nói anh nghe xem, hiện tại em sợ cái gì?
Austin vẫn nói giọng cợt nhả như vậy. Còn dùng móng tay của mình để cạy viên ngọc trai đó. Y Giang liền rùng mình buông tay ra. Cô muốn trốn thoát khỏi anh.
Nhưng còn chưa thể đi được, Austin liền cho tay xuống sâu hơn, một tay liền vòng qua được đến cúc hoa của cô. Bị anh giữ chặt lại. Còn khiến vùиɠ ҡíи tiếp xúc mạnh với da tay của anh. Y Giang lo sợ mà nước mắt đã bắt đầu hiện lên sắp tràn ra khỏi viền mi mắt.
Một tay bên trong, tay còn lại liền kéo tuột bỏ qυầи ɭóŧ của cô ra. Hai chân cô vẫn khép lại không dám hé mở ra. Chỉ sợ anh lại thừa cơ hội để thâm nhập vào.
Nhưng cô đâu ngờ, Austin vậy mà liền để ngả người cô xuống. Bộ phận nhạy cảm còn bị ưỡn theo chân anh mà phơi bày trước mặt. Austin liền cúi xuống tách hai cánh hoa ra.
Y Giang sợ hãi muốn đẩy anh ra, nhưng hiện tại lại chẳng thể.
Đưa tay đùa giỡn bên ngoài, cho ngón tay anh ma sát mạnh với rãnh nhỏ. Y Giang liền cảm thấy cả cơ thể đang ngứa ngáy. Cô ấp úng nhìn anh, đôi mắt cũng đã ngấn lệ hơn.
- Hức… Ha… Anh đừng làm vậy mà… Ô… Ngứa lắm…
- Vậy sao? Ở đâu? Nói anh nghe xem, anh sẽ “gãi ngứa” cho em.
- Aa… ngứa mà… đừng làm vậy nữa. Không muốn…
- Bên dưới ướt đến vậy, còn nói không muốn? Vậy đành để anh “lau” bỏ giúp em vậy.
Vừa nói xong, Austin liền nâng mông của Y Giang liên, anh cũng cúi xuống còn mạnh bạo đưa đầu lưỡi của mình chạm đến hai cánh hoa. Chưa gì liền di chuyển vào bên trong. Hành lang nhỏ liền bị anh luồn vào, trước cửa động liền bị kẹt lại vì đầu lưỡi của anh.
Cơ thể Y Giang vừa bị đầu lưỡi anh chạm vào liền phản ứng mãnh liệt.
Y Giang xấu hổ muốn ưỡn người để đẩy anh ra. Nhưng tư thế này khiến cô khó mà đẩy anh ra được.
- Ah… Chỗ đó… đừng mà… Bẩn quá đi mất. Aus aa…
Mặc kệ tiếng kêu của Y Giang, Austin còn vừa cho ngón tay vào trong, anh còn đưa đầu lưỡi mình đùa giỡn với viên ngọc trai.
Cả cơ thể Y Giang cũng căng lên. Bụng cũng căng mà hai chân cũng bị run.
- Ngứa… Aaa Chỗ đó… Ừm, đừng mạnh quá mà.
Austin lúc này lại bế Y Giang lên ôm cô vào lòng. Anh tách hai chân cô ra rồi lại đưa ba ngón tay vào trong. Y Giang còn định nói liền bị nụ hôn của anh chặn lại.
Bên dưới bị anh chọc ngoáy đùa giỡn, bên trên cũng không kém chút nào.
Y Giang bị đùa giở cả cơ thể, hiện tại gương mặt đã ửng hồng vì du͙© vọиɠ.
- Ha… Ngứa quá, chỗ đó đó. Aaa… đừng mạnh quá… Ừm… thoải mái a…
- Chỗ này sao? Hay chỗ này? - Austin ranh mãnh di chuyển ngón tay đến từng điểm mẫn cảm trên người của Y Giang.
Từng điểm một liền khiến cô sung sướиɠ muốn phát điên lên được. Nhưng khó chịu quá đi mất… Austin cứ đùa như vậy cô sẽ ra mất.
- Ya Aus… Em ra mất… đừng đùa nữa mà…
- Oh.
Austin vậy mà chỉ đáp lại một tiếng. Tiếp theo liền mạnh bạo mà di chuyển hơn. Y Giang cũng vì thế mà quắn quéo người.
Kɧoáı ©ảʍ càng lên cao trào, Y Giang siết chặt tay anh. Phía dưới cô như muốn thoát hết ra vậy.
Chưa gì bàn tay cả anh liền dính đầy những chất nhầy nhụa của cô.
Y Giang thở như người thiếu hơi trong lòng Austin. Cô đưa mắt lơ mơ nhìn anh. Cuối cùng lại xấu hổ mà đánh vào bụng anh.
- Xấu xa quá đi mất… Em… đã nói… sẽ ra mà…
- Thì có sao chứ? Em xấu hổ gì chứ. Giang của anh cái gì cũng đẹp. Có gì mà phải xấu hổ. - Nói xong liền cúi xuống hôn lên mi mắt của Y Giang.
Y Giang vậy mà hiện tại đã mạnh bạo mà ưỡn người lên ôm lấy anh. Đôi môi ma mị chạm đến môi anh, còn nói những lời quyến rũ anh nữa:
- Aus, em muốn… Cho em…
- Hửm… Muốn gì?
- Muốn… “em” của anh.
- Oh, vậy là em yêu anh chỉ vì “thằng nhỏ” của anh thôi sao?
Y Giang vậy mà liền đưa tay vẽ theo đường vết sẹo trên lưng anh mà cười:
- Chứ anh nghĩ anh đủ sức để mê hoặc em sao?
- Chậc, muốn tha cho em mà cũng khó quá đi. Thử xem tí nữa em còn sức mà trêu anh vậy không.
Nói xong liền đẩy Y Giang xuống giường. Anh liền tháo khóa quần, để cho “cậu em nhỏ” tự do phóng túng bên ngoài.
Chưa gì Y Giang nhìn thấy nó liền đã sợ nuốt một ngụm nước bọt lại họng. Nhưng bên dưới cô lại phản ứng mãnh liệt khi thấy nó.
Austin không nói gì mà liền tách hai chân cô ra, mạnh mẽ đâm sâu vào bên trong.
Cơ thể cô lúc này như căng cứng cả lên. Thứ vừa cho vào như muốn lấy mạng cô vậy. Quá to, còn vô cùng mạnh bạo. Bên trong liên tiếp là những đợt tấn công dồn dập bởi “cậu nhỏ” của Austin.
Y Giang bị anh đưa lên rồi lại xuống, cặp ngực cũng vì thế mà nhấp nhô theo.
Hết những tư thế này, lại đến tư thế khác. Mỗi lần đều cho tất cả vào bên trong khiến cô có cảm giác như được lấp đầy, nhưng cũng cảm thấy rắc đáng sợ.
Bên dưới là từng đợt phun trào của Austin vào bên trong. Bao nhiêu đối với anh cũng không đủ. Thậm chí anh còn phải dựng Y Giang dậy để làm dễ dàng hơn.
Hiện tại bụng của Y Giang nhô lên rõ ràng. Vừa là những thứ nhầy nhụa tiến vào trong tử ©υиɠ, còn vừa là gậy thịt của anh tiến vào khiến bụng cũng lồi lên trông rất đáng sợ.
Từ dưới bẹn trở đi, chất dịch đều dính nhớt nháp xung quanh. Có lẽ quá nhiều mà đến nối bên trong không thể chứa nổi.
Austin như được thỏa mãn du͙© vọиɠ. Đến nỗi làm Y Giang đến ngất đi mà anh đã không hay.
Cho đến khi kịp nhận thức, nhìn Y Giang mặt bạc dưới thân mình, anh sợ quá liền phải gọi người đến khám cho cô dù là 5 giờ sáng.
Vị bác sĩ thấy thế mà cũng chỉ biết lắc đầu. Nam nữ bây giờ đúng thật là tìиɧ ɖu͙© là trên hết mà. Như này có mà đòi mạnh con nhà người ta.
Ông tiêm thuốc giảm đau cho Y Giang, rồi dặn Austin bôi thuốc cẩn thận vào những vết thương cho cô.
Austin lúc này cũng liền một dạ hai vâng. Đợi cho bác sĩ đi rồi, anh liền cặm cùi mà bôi thuốc cho cô. Phía dưới của anh vẫn còn nhô cao, nhưng anh liền tự nghiêm mặt cúi xuống mà nhìn nó:
- Cũng tại mày cả đấy. Vui vẻ cái gì cơ chứ.
Nói rồi lại tiếp tục bôi thuốc cho Y Giang.
Từ lúc đó liền không ngủ nữa mà chăm chăm lo cho cô. Anh sợ cô sẽ giận mình chết mất. Đúng là có hơi quá đà mất rồi. Cũng chỉ vì quá lâu rồi anh chưa được làm… chuyện này cũng khó mà tránh khỏi.
- Anh xin lỗi, lần sau sẽ nhẹ hơn. Tỉnh dậy đừng có giận anh đấy nhé. - Austin đưa tay vuốt tóc của Y Giang, còn hôn lên đôi mắt đang nhắm lại của cô.
Cho đến tận khi trời sáng, anh vẫn chỉ ôm Y Giang nằm im không dám làm thêm gì. Một lần cũng khiến anh sợ không dám tái phạm lần hai rồi.