Theo Đuổi Giáo Sư Lạnh Lùng

Chương 76. Trái cấm (H+)

Chiếc xe của Tử Sâm nhanh chóng dừng trước biệt thự rộng lớn. Mà có vẻ khá quen…Đúng hơn thì là đối diện biệt thự của Âu Dương gia.

Đáng lẽ Tử Sâm sẽ không ở đây, nhưng Mộng Khiết đã từng nói sau này dù có lấy chồng cô cũng muốn ở gần mẹ mình. Vì thế nên Tử Sâm đã phải trả giá thật lớn để có thể mua được biệt thự đối diện Âu Dương gia như thế này.

- Trương Tử Sâm, anh thả tôi ra.

Tử Sâm vẫn im lặng bế Mộng Khiết vào trong sảnh lớn của nhà. Anh đảo mắt một lượt rồi lại bế Mộng Khiết lên phòng của mình. Mộng Khiết còn phải ngạc nhiên, phòng này giống như bê nguyên đồ dùng của phòng cô sang đây. Từ kệ tủ, giường, rèm rồi cả màu sắc trên tường không có cái nào khác với phòng cô chỉ ngoại trừ căn phòng có mùi hương bạc hà của Tử Sâm.

Thấy Mộng Khiết ngạc nhiên như vậy thì Tử Sâm ôm lấy Mộng Khiết từ đằng sau. Anh để cằm mình vào hõm vai của cô.

- Nếu em không thấy ưng ý, anh sẽ sửa lại.

- Sửa cái đầu anh. Cút ra chỗ khác.

Mộng Khiết vội đẩy Tử Sâm ra định chạy xuống phòng nhưng lại bị Tử Sâm giữ tay lại đẩy cô ra ghế sofa gần đấy. Người của Mộng Khiết bị Tử Sâm đè lên nên cô không thể giãy giụa hay làm gì, cả tay cũng bị anh giữ. Mặc dù Mộng Khiết có chút võ tự vệ nhưng cô cũng đâu phải đối thủ của Tử Sâm. Cô còn không thể đưa chân lên đá vào giữa hai chân của anh thì còn làm được gì chứ. Tử Sâm biết Mộng Khiết đang bất lực, ánh mắt anh hiện rõ sự vui mừng.

Cúi xuống hôn lên má ửng hồng của Mộng Khiết. Cô thấy vậy xoay mặt nghiêng về một phía, thật muốn đấm chết tên này mà.

Thấy Mộng Khiết như vậy thì khóe môi Tử Sâm cong lên khá nhiều. Anh vẫn hôn lên mặt cô làm cho cô khó chịu không thôi.

- Tên khốn này, bỏ tôi ra.

- Nếu không thì sao? Hửm.

- Anh…có giỏi thì bỏ tay ra.

- Ừm…chuyện đấy thì anh không giỏi cho lắm. Chuyện khác thì có vẻ giỏi hơn, Khiết Nhi muốn thử không?

Nhìn vẻ mặt đùa cợt của Tử Sâm thì Mộng Khiết đỏ mặt lên. Cái tên này từ khi nào lại biến thành như thế này. Nếu như trước kia cô có nói hay hành động quá lố thì Tử Sâm cũng chỉ gật đầu hay ừ để cho qua. Còn Tử Sâm bây giờ thì lại ngược lại. Anh thậm chí còn nói những lời lẽ thật giống mấy tên đểu cáng đi lừa những cô gái ngây thơ. Nhưng Mộng Khiết không còn như trước, cô còn lâu mới ngây thơ như trước để anh thích làm gì thì làm.

Còn đang định nói thì Tử Sâm đã cúi xuống hôn lấy môi cô mèo nhỏ. Vừa hay lúc đấy Mộng Khiết mở miệng nên anh không cần phải dùng biện pháp để ép cô phải mở miệng.

Đầu lưỡi của Tử Sâm len lỏi vào trong. Vách thịt trong khoang miệng Mộng Khiết bị lưỡi anh miết đến. Lưỡi của Mộng Khiết cũng bị anh đùa giỡn không thôi. Tuyến nước bọt của hai người tiết ra trao đổi cho nhau. Căn phòng nghe rõ tiếng qua lại ở đầu môi hai người. Cô vừa khó thở còn vừa xấu hổ.

Đầu óc của Mộng Khiết như muốn nổ tung, cô bị Tử Sâm hôn đến mụ mị. Còn tự động ưỡn người để có thể hôn dễ hơn. Tử Sâm thấy vậy thì đưa một tay đỡ lấy gáy Mộng Khiết để cô không bị mỏi cổ.

Hôn thật lâu thì Mộng Khiết mới chợt nhận ra. Cô nhíu mày rồi lấy răng cắn đầu lưỡi của Tử Sâm làm anh cũng nhíu mày hơi ngẩng lên nhìn cô. Mộng Khiết còn tưởng anh sẽ buông cô ra vì đau nhưng lại không phải như vậy. Tử Sâm còn hôn điên cuồng hơn làm Mộng Khiết giãy giụa để rời khỏi môi anh cũng không được.

Tử Sâm đỡ Mộng Khiết dậy rồi nhưng anh vẫn hôn cô. Di chuyển đến giường lại đẩy Mộng Khiết xuống chiếc giường mềm mại. Mộng Khiết nhân cơ hội co người lại định xoay người đi nhưng Tử Sâm lại giữ cô xoay người lại để nhìn mình. Tay của anh di chuyển xuống dưới chân váy của Mộng Khiết. Luồn vào bên trong sờ cặp đùi thon dài của cô. Mộng Khiết hơi run lên, cảm giác như lỗ chân lông của cô cũng đang nở ra. Mộng Khiết trừng mắt nhìn Tử Sâm.

- Anh…anh định làm gì?

- Da của Khiết Nhi thật đẹp, thật muốn cắn đấy.

- Anh mà làm gì bậy bạ thì…ba tôi sẽ không tha cho anh.

Mộng Khiết tưởng lôi ba mình ra thì Tử Sâm sẽ sợ hãi mà không dám làm cô. Ai ngờ đâu Tử Sâm còn mạnh bạo đưa tay chạm đến vùиɠ ҡíи của cô, đưa tay lướt qua chiếc qυầи ɭóŧ làm Mộng Khiết co người lại.

- Anh cũng muốn nếm thử vị của trái cấm sẽ ra sao.

- Ba tôi nhất định sẽ đánh chết anh.

- Cũng không sao, chỉ cần bây giờ được chạm vào Khiết Nhi thì anh đã mãn nguyện rồi. Có chết cũng mãn nguyện.

Tử Sâm cúi xuống liếʍ chiếc cổ thiên nga của Mộng Khiết. Anh vốn đã muốn đè Mộng Khiết ra từ lâu rồi, chỉ là lúc đó thấy Mộng Khiết còn ngập ngừng như vậy nên anh mới dằn lòng mình xuống. Nhưng bây giờ thì nhất định phải làm, nếu không sẽ không có lần sau.

Cắn mạnh vào phần cổ của Mộng Khiết làm nó đỏ thẫm lên. Mộng Khiết nhắn mặt vì đau.

- A…buông ra, Trương Tử Sâm anh định làm vậy thật sao?

- Em nghĩ anh giống đang đùa lắm à?

Tử Sâm không nói nhiều liền xé bỏ chiếc áo của Mộng Khiết. Nửa thân trên của Mộng Khiết chỉ còn chiếc áo ngực để che đi bộ ngực đầy đặn đang lấp ló sau chiếc sao ngực này. Mộng Khiết lúc này thật sự lo sợ, cô không nghĩ Tử Sâm sẽ làm như vậy. Giãy giụa cũng không được, cô không biết phải làm sao. Nếu bây giờ hai người có quan hệ thì cô không suy nghĩ nổi tương lai sẽ ra sao.

Còn chưa nghĩ được lâu thì Tử Sâm đã đưa tay đẩy chiếc áo ngực lên trên làm bộ ngực trắng nõn của Mộng Khiết lộ ra trước mắt. Cúi xuống xoa nắn bộ ngực của Mộng Khiết làm người cô run lên, hai nhụy hoa cũng nhanh chóng bị Tử Sâm bỡn cợt mà dựng thẳng lên. Mộng Khiết đỏ mặt cố gắng đẩy Tử Sâm ra.

- Đừng như vậy…chúng ta nói chuyện trước đi.

Thay cho câu trả lời thì Tử Sâm cúi xuống mυ'ŧ mạnh nụ hoa của Mộng Khiết làm cô rùng mình. Cảm giác còn đau nhức như bị cắn đứt ra vậy.

- A…Tử Sâm… buông ra…

- Nếu ngực của Khiết Nhi có sữa thì sẽ thế nào nhỉ?

- Đừng có nói mấy câu điên khùng.

- Nơi này của Khiết Nhi có sữa sẽ thật tốt, anh sẽ không bỏ một giọt nào.

- Anh điên thật rồi, buông tôi ra.

Mộng Khiết không nghĩ Tử Sâm có thể thốt ra mấy lời như vậy. Tử Sâm nhếch mép cười rồi đưa tay cạy đầu ngực của Mộng Khiết làm cô còn run hơn. Cảm giác thật khó chịu, cô thật sự không biết cảm giác này ra sao. Muốn Tử Sâm làm như vậy nhưng có lúc lại không muốn.

Thấy đôi mắt Mộng Khiết đã mờ ảo đi thì Tử Sâm đưa tay kéo chiếc chân váy của Mộng Khiết xuống. Trên người Mộng Khiết lúc này chỉ còn chiếc qυầи ɭóŧ để che đi nơi cần che nhất. Cô vùng vẫy chửi bới Tử Sâm để bảo anh thả cô ra nhưng lại không được.

Đưa tay lướt trên viền môi của chiếc qυầи ɭóŧ rồi nhanh chóng kéo chiếc quần xuống đầu gối. Nhìn thân thể trắng nõn còn vòng nào ra vòng nấy thì Tử Sâm đã bị tìиɧ ɖu͙© che lấp đi ý chí còn xót lại. Anh đưa ngón tay của mình sờ đén vùng mẫn cảm của Mộng Khiết, di chuyển bên ngoài hai cánh hoa. Mộng Khiết lúc này thật sự rất sợ, cô không muốn như vậy chút nào.

- Tử Sâm, chúng ta có thể…a…ư

Mộng Khiết còn đang nói thì ngón tay của Tử Sâm đã đưa vào bên trong hành lang tối tăm chật hẹp đó. Ngón tay anh được hút chặt vào bên trong. Tử Sâm cảm nhận được cơ thể đang căng cứng lên. Ngón tay anh di chuyển nhẹ bên trong, vách thịt bên trong bám chặt vào ngón tay anh không có ý định sẽ buông ra.

Vì là lần đầu được khai phá nên Mộng Khiết khó mà thích ứng được. Dù chỉ là một ngón tay của Tử Sâm nhưng cũng đã khiến cô đau nhức không thôi. Đôi mắt cô óng ánh nước, cô sợ đau. Đấy chính là lí do lúc trước ở cạnh Tử Sâm nhưng cô vẫn chưa có ý định trao thân mình cho anh. Tử Sâm thấy mắt Mộng Khiết đỏ hoe thì cúi xuống hôn lên mí mắt cô.

- Khiết Nhi ngoan, anh sẽ làm thật nhẹ nhàng.

- Không…ư…bỏ ra đi…Đau lắm.

- Không sao, một chút nữa em sẽ thích ngay thôi.

Tử Sâm đưa ngón tay chọc ngoáy bên trong làm người Mộng Khiết cũng phải uốn éo theo. Còn chưa thể thích ứng được với một ngón tay thì Tử Sâm đã cho thêm một ngón tay nữa vào. Cảm giác căng lên làm cô khó chịu không thôi.

- Đừng…không được… Tử Sâm bỏ ra đi mà.

- Ngoan, đừng khóc.

Tử Sâm hôn lên khắp mặt của Mộng Khiết nhưng hai ngón tay anh vẫn chọc ngoáy bên dưới làm Mộng Khiết sợ hãi rụt người vào l*иg ngực của anh. Cô thật sự không biết sao nhưng bây giờ cô cảm thấy thật ngứa ngáy. Kɧoáı ©ảʍ dâng trào làm nước mắt cô lại chảy ra. Bên dưới của cô cũng tiết ra thật nhiều nước làm ngón tay Tử Sâm dễ chuyển động hơn. Anh nhếch mép cười nhìn cô gái nhỏ đang bị kɧoáı ©ảʍ đánh úp dưới thân mình.

- Khiết Nhi, em chảy nhiều nước thật đấy.

- Không…đừng nói…ưm…

Mộng Khiết xấu hổ đưa tay bám lấy cổ của Tử Sâm. Không thể không thừa nhận, cô vẫn còn tình cảm với Tử Sâm. Vì nếu không còn thì Tử Sâm chắc chắn không làm như vậy với cô. Mà cô cũng sẽ không để yên như này.

Bên dưới của Mộng Khiết đã ướŧ áŧ khá nhiều, Tử Sâm càng cảm thấy thích thú. Anh đưa tay đâm sâu bên trong hơn làm Mộng Khiết ôm chặt lấy anh.

- Ưm…nhẹ…nhẹ chút…

- Đợi một chút nữa mới có thể đủ được. Nếu không để vật của anh đưa vào em sẽ rất đau.

- Có thể…đừng như vậy không?

Ánh mắt Mộng Khiết long lanh đẫm lệ. Cô tuy cảm thấy rất ngứa ngáy nhưng cô vẫn sợ. Ngón tay của Tử Sâm đã có thể đâm sâu vào như vậy thì nơi đó của anh đưa vào thì cô không biết mình sẽ ra sao.

- Anh sẽ làm nhẹ thôi.

Nói rồi Tử Sâm nhanh chóng tháo bỏ chiếc quần âu của mình. Anh để lộ cơ thể rắn rỏi săn chắc ra trước mặt Mộng Khiết. Chiếc qυầи иᏂỏ màu đen đã nhô lên làm Mộng Khiết còn đỏ mặt hơn. Tử Sâm nhanh chóng cởi nốt chiếc qυầи иᏂỏ làm để lộ chiếc gậy dài của anh. Nó thẫm tím, còn thẳng lên.

Mộng Khiết nhìn thấy vậy liền sợ hãi giãy giụa. Ngón tay đã đau như vậy rồi mà để vật to dài gần bằng cổ tay cô đâm vào thì thà gϊếŧ chết cô còn hơn.

- Đừng mà…sẽ đau lắm.

- Khiết Nhi ngoan, anh sẽ không làm em đau.

Tử Sâm đưa tay của Mộng Khiết chạm vào vật thể nóng bỏng đó. Lần đầu tiên Mộng Khiết chạm vào nơi đó của đàn ông nên không khỏi run sợ.

Tử Sâm cúi xuống tách hai đùi của Mộng Khiết ra thành hình chữ M. Cúi xuống đưa đầu lưỡi của mình chạm đến viên chân châu của Mộng Khiết. Vừa chạm xuống thì Mộng Khiết liền rùng mình. Cô cảm thấy tê dại cả người. Tử Sâm thấy cơ thể Mộng Khiết thay đổi như vậy thì đưa đầu lưỡi tiến vào tách hai cánh hoa ra. Mộng Khiết run rẩy đưa tay đầy đầu Tử Sâm ra.

- Tử Sâm…a…đừng như vậy…ư…ưm…rất bẩn.

- A…

Bên dưới Mộng Khiết chảy khá nhiều làm yết hầu của Tử Sâm lên xuống không thôi. Anh thật sự cảm thấy không chịu được nữa thì mới ngẩng đầu lên. Khuôn mặt Mộng Khiết đã bị kɧoáı ©ảʍ đánh úp làm cô đỏ ửng lên. Tử Sâm giữ lấy đùi trái của Mộng Khiết nâng lên cao. Vật thể to dài nhanh chóng tiến đến rồi đâm sâu vào bên trong của Mộng Khiết. Một lần sâu đến nỗi mà bụng phẳng của Mộng Khiết đã lồi lên hình dạng thảng dài nhìn mà cũng thấy sợ.

- Aaaa…

Mộng Khiết hét đến chói tai. Cô đau đớn co rút người lại. Tử Sâm bị Mộng Khiết bóp chặt làm anh thật muốn bắn ra ngay lập tức. Trên thái dương hiện lên đường gân xanh, ánh mắt anh bây giờ thật sự bị du͙© vọиɠ chiếm hữu lấy.

Đùi trắng ngần của Mộng Khiết chảy xuống một vệt máu đỏ. Coi như cô đã bị phá đi thân trinh nữ. Mộng Khiết đau đớn nắm chặt hai bắp tay của Tử Sâm.

- Têm lừa đảo…anh nói không đau cơ mà…

- Anh đâu có lừa em, chỉ là vì lần đầu…

- Không biết, anh bỏ ra đi. Thật sự rất đau.

Mộng Khiết lắc đầu nguây nguẩy. Cô đau muốn chết, bên dưới còn căng đến không tưởng tượng nổi.

Tử Sâm không nghe chỉ có thể tiếp tục làm. Đợi Mộng Khiết thích ứng rồi sẽ thích ứng được ngay thôi.

Đưa tay giữ lấy eo của Mộng Khiết rồi liên tục đâm sâu rồi rút ra. Mộng Khiết bị đâm đến choáng váng đầu óc. Cô ban nãy còn cảm thấy đau, nhưng bây giờ lại cảm thấy thật ngứa. Chỉ cần Tử Sâm đâm sau làm vách thịt của cô bóp lấy. Thật ngứa, cô thật muốn Tử Sâm đưa vào bên trong.

- Muốn…a ưm…nhanh một chút.

- Gọi tên anh đi.

- Ừm…Sâm…em muốn a…

Mộng Khiết đưa tay giữ lấy cổ của Tử Sâm. Cô gần như bị du͙© vọиɠ làm cho mờ mắt. Cô không còn duy nghĩ đến việc nào ngoài việc muốn thêm từ Tử Sâm.

Thấy cô gái nhỏ của mình như vậy càng khiến Tử Sâm hăng say làm hơn. Anh bóp chặt eo nhỏ của Mộng Khiết rồi đâm mạnh vào bên trong.

- A…sâu quá Sâm ah…nhẹ chút…

Tử Sâm còn không nghe, anh thay đổi tư thế, đứng dậy giữ một chân Mộng Khiết lên cao thành góc 60°. Lại tiếp tục đâm sâu vào bên trong làm Mộng Khiết lại ập tới kɧoáı ©ảʍ mới. Tư thế này còn khiến cây gậy của anh đâm sâu vào bên trong hơn nữa. Bên trong của Mộng Khiết làm cho anh muốn điên lên, chỉ muốn cắm rễ mãi bên trong của Mộng Khiết.

Hai người cứ vậy trầm luân trong phòng. Cả căn phòng còn nghe rõ tiếng rêи ɾỉ vụn vặt của Mộng Khiết và tiếng giao hợp giữa hai người. Phải thật lâu Tử Sâm đâm mạnh vào tận gần cổ tử ©υиɠ của Mộng Khiết rồi bắn vào trong đó chất dịch nóng bỏng. Bụng Mộng Khiết căng phồng lên như phụ nữ mới mang thai ba, bống tháng. Cô thở hổn hển rúc vào lòng Tử Sâm. Còn chả muốn nói gì thêm vì Tử Sâm đã ép cô “làm việc” gần đến buổi chiều.

Tử Sâm vuốt mái tóc của Mộng Khiết nhìn cô gái mệt mỏi nằm trong lòng của mình. Anh bế cô đi vào phòng tắm xả nước rồi tắm rửa sạch sẽ cho Mộng Khiết rồi mới bế cô về giường nằm ngủ. Mộng Khiết mơ màng rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Nhìn cô gái nhỏ nhắm mắt ngủ bình yên như vậy thì Tử Sâm cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô. Cuối cùng thì anh cũng có thể làm việc này với người con gái anh yêu. Dù biết sau việc này có thể anh sẽ chết nhưng anh vẫn đồng ý mà làm. Dù bây giờ có chết anh cũng mãn nguyện rồi, ít nhất anh có thể ở cùng với Mộng Khiết hôm nay, như vậy là quá đủ rồi.

Ôm lấy Mộng Khiết rồi đắp chăn. Nhìn ngắm Mộng Khiết thật lâu thì Tử Sâm cũng chìm vào giấc.

Hai con người ôm nhau ngủ, căn phòng yên tĩnh nhưng vẫn còn mùi hoan ái của hai người. Nhưng cũng vô cùng ấm áp, còn chứ đựng nhiều tình cảm trong đó.