Diêu Nhụy là nữ sinh của một trường tư thục, năm nay vừa mới lớp 11, bởi vì có ngoại hình xinh đẹp lại thêm gia cảnh tốt nên rất được các nam giáo viên trong trường yêu thích, nhất là thầy giáo thể dục. Thầy dạy thể dục của Diêu Nhụy gọi là Lương Phi Thành, là một thầy giáo trẻ đẹp trai, đặc biệt là vóc dáng, cơ bụng 8 múi cực chuẩn không biết đã mê đảo biết bao nữ sinh trong trường.
Hôm nay là thứ tư, Diêu Nhụy theo thường lệ sẽ có tiết thể dục hoặc tiết bơi lội.
Trong giờ học hết thảy đều bình thường, chỉ là vừa mới tan học, Lương Phi Thành lại đi tới nói: "Diêu Nhụy ở lại, cùng thầy đi tới phòng thiết bị kiểm tra thiết bị một chút, những người khác có thể tan học. Diêu Nhụy đối diện với ánh mắt của thầy thể dục, chỉ cảm thấy nơi nào đó ở ngực đột nhiên bị đập mạnh vào, sắc mặt có chút đỏ lên, cô rất thích khoảng thời gian có thể ở một mình cùng với thầy Lương, hơn nữa nói không chừng bọn họ còn có thể có một chút hành động thân mật.
Diêu Nhụy nghĩ đến lần tiếp xúc thân thể của mình cùng với thầy Lương trước đây, thì mặt càng đỏ đến lợi hại, huyệt khẩu trướng trướng, hai chân cũng kẹp chặt lại, địa phương khó mở miệng kia kia bắt đầu ngứa ngáy, nước da^ʍ bắt đầu chảy ra, thậm chí trong cơ thể cũng đã có cảm giác cực kỳ hư không, dường như muốn được cái gì đó nhét đầy.
Thật khó chịu, bản thân mình làm sao vậy chứ?
Ở trường, giáo viên mà Diêu Nhụy thích nhất chính là thầy Lương, kiểu người đàn ông mà cô thích nhất là người đàn ông giống như Lương Phi Thành vậy, nên phàm là lúc có chuyện phiền lòng Diêu Nhụy cũng thích chia sẽ với hắn.
Trong lúc thường xuyên qua lại đó, hai người liền trở thành bạn thân, cô rất ỷ lại thầy Lương, cái gì cũng đều nghe theo lời của thầy Lương. Thầy Lương nói cô đã không còn nhỏ, không thể tùy tiện tiếp xúc thân thể với các học sinh khác, nhất là các bạn học nam, cô cũng rất nghe lời không tiếp xúc nhiều với những người khác, cho nên việc yêu sớm đối với Diêu Nhụy mà nói là không tồn tại.
Diêu Nhụy đi theo Lương Phi Thành rất nhanh đã đến phòng thiết bị.
"Tiểu Nhụy, thầy rất nhớ em." Lương Phi Thành bỗng ôm lấy Diêu Nhụy vào trong lòng, hắn bây giờ đã ngoài ba mươi, nhưng bởi vì rất chú trọng rèn luyện nên bề ngoài thoạt nhìn vẫn rất trẻ tuổi, rất giống một thanh niên mới ngoài hai mươi.
Vừa nói, hắn vừa khẽ cười, cúi người hôn lên đôi môi mềm mại của Diêu Nhụy, đem đôi môi mềm mại kia ngậm vào trong miệng liếʍ mυ'ŧ, sau đó thè lưỡi liếʍ bên trong khoang miệng cô.
Diêu Nhụy từ lâu đã quen với kiểu tiếp xúc này với thầy Lương, cô cũng không biết giữa thầy trò bình thường không nên làm những chuyện thân mật như vậy, cô chỉ coi tất cả những điều này là tượng trưng cho tình bạn của hai người họ, thầy Lương thích hôn cô, cô cũng rất cùng thầy Lương hôn nhẹ, hai người đều là ngươi tình ta nguyện.
Cho nên như thường lệ, Diêu Nhụy liền cấp tốc vội vàng vươn lưỡi ra đáp lại, đầu lưỡi một lớn một nhỏ quấn quýt dây dưa chặt với nhau, Diêu Nhụy ngoan ngoan đem tất cả nước bọt mà thầy Lương đút sang ăn vào trong bụng, còn để mặc thầy Lương liêm xung quanh khoang miệng chính mình, mυ'ŧ lấy đầu lưỡi của mình.
Rất nhanh Diêu Nhụy đã bị hôn đến ngạt thở, Lương Phi Thành lúc này mới buông cô ra,"Tiểu Nhụy mấy ngày nay không gặp thầy, có thấy nhớ thầy không?"
Diêu Nhụy bị thầy Lương hôn đến mức đôi mắt đỏ lên, mật huyệt ở giữa hai chân lại bắt đầu phun nước, trong mắt cô tràn đầy ỷ lại Lương Phi Thành, ngọt ngào trả lời:"Thầy Lương, lần này hãy để em ở lại với thầy thêm một lúc nữa được không?Tiết sau là tiết tự học, em có thể không đi không?"
Lương Phi Thành hôn lên má cô, "Tiểu Nhụy không muốn đi học làm sao được?Bài tập của em..."
"Bài tập em đã sớm làm xong rồi ạ, chính là muốn ở cùng thầy Lương lâu thêm một chút, thầy sao lại không chịu ở lại cùng với em chứ?"Diêu Nhụy có chút mất hứng.
"Thầy không có ý đó, em thật sự không muốn lên lớp sao?Giáo viên chủ nhiệm của em có thể sẽ không hài lòng đâu?"Lương Phi Thành giả vờ nói.
"Ai nha, không sao đâu. Nếu thực sự không thể thì thầy Lương giúp em giải thích là được mà." Diêu Nhụy cười đáp lại, cô rất thích những ngày có Lương Phi Thành ở bên cạnh, hắn giống như là một người anh trai của cô vậy, vẫn luôn nuông chiều chăm sóc bản thân cô.
"Vừa mới bơi xong, em còn chưa tắm đi?"Lương Phi Thành lại hỏi.
Diêu Nhụy lắc đầu, “Chưa ạ, thầy không phải cũng biết sao?"
Lương Phi Thành tự nhiên là biết, dừng một chút lại nói: “Vẫn nên đi tắm rửa trước đi, bên trong bể bơi lại có nhiều người như vậy."
“Vậy để em đi đến phòng tắm của học sinh."
“Không cần, bên cạnh phòng dụng cụ này có phòng tắm chuyên dụng của thầy.”
Diêu Nhụy nghe hắn nói vậy liền nở nụ cười ngọt ngào,"Được,bất quá lại nói tiếp, thầy Lương cũng thật là keo kiệt, chúng ra nhận thức lâu như vậy, thầy bây giờ mới bằng lòng để em dùng phòng tắm của thầy."
Lương Phi Thành bất đắc dĩ nhéo mũi cô, "Em nha, chỉ biết làm nũng với thầy thôi."
Diêu Nhụy thè lưỡi với hắn, bộ dáng vừa nghịch ngợm vừa đáng yêu, khiến Lương Phi Thành nhìn thấy mà hỏa khí dưới đũng quần tăng vọt lên.
Sau khi vào phòng tắm, Diêu Nhụy vội vàng cởϊ qυầи áo, cởi bỏ áo tắm, để bộ ngực căng tròn và đầy đặn của cô được giải phóng.
Lương Phi Thành nhìn bộ dáng không phòng bị của Diêu Nhụy, lại nhìn chằm chằm hai bầu ngực đang run rẩy, ánh mắt tối sầm lại.
Diêu Nhụy cũng không để ý đến ánh mắt của Lương Phi Thành, tiếp tục cởϊ qυầи bơi của mình, cô rất nhanh đã cởi toàn bộ quần áo trên người mình, đang định giấu chiếc qυầи ɭóŧ xấu hổ của mình vào dưới áo tắm thì Lương Phi Thành đã đưa tay ra cầm lấy chiếc qυầи ɭóŧ vào trong tay, không những vậy hắn còn cố ý lật nhìn bên trong đáy quần, sau khi nhìn thấy dịch tiết màu trắng thì nhíu mày nói:"Tiểu Nhụy, em đây là...?"