Ăn Vụng (Xuất Quỹ)

Chương 8: ℕɠɵạı Ŧìиh (cao H)

Lạnh thế này là do không có chăn đắp?

Hay do tư thế ngủ của hắn quá xấu nhỉ?

Hôm sau La Diệc Thần thức dậy thì phát hiện mình đang ôm Đỗ Dư Lộ từ phía sau, hai chân quấn ngang hông cô, váy của cô đã được vén lên đến tận eo, chỉ để lại một chiếc qυầи ɭóŧ bằng lụa mỏng che đi bướm nhỏ e ấp. Rõ ràng là một chiếc giường lớn nhưng hai người lại dồn hết sang một bên, màu đỏ không biết từ lúc nào đã nhuốm gần hết tai hắn.

Lòng bàn tay tràn đầy hơi ấm của hắn chạm nhẹ vào mặt ngoài cái đùi trắng nõn mịn màng của cô, xuyên qua qυầи ɭóŧ luồn xuống phía dưới chân, dùng ngón tay sờ soạng qua lại, bạn trai của cô đã từng làm thế này với cô ư? Sẽ đặt cô nằm dưới thân, du tẩu khám phá bộ ngực đầy đặn, nảy nở đó bằng cả hai tay, côn ŧᏂịŧ sẽ ra vào trong âʍ ɦộ ẩm ướt của vô, hoặc giữ lấy eo nhỏ như eo ong này từ phía sau thật chặt rồi sau đó đυ. cô một cách tàn nhẫn nhất.

Chỉ tưởng tượng thôi đã khiến côn ŧᏂịŧ khổng lồ ở hạ bộ của hắn cương lên. Hắn cởi cúc quần để lộ ra côn ŧᏂịŧ to lớn, lăn người đè cô xuống dưới, nắm lấy hai chân của cô banh rộng ra, để côn ŧᏂịŧ áp sát lên bướm nhỏ, khẽ nhích lên phía trước.

"Ưm ~~" Đỗ Dư Lộ vẫn còn chưa tỉnh ngủ, cô bị giật mình, di chuyển đầu nhưng không tỉnh dậy, mùi vị ngọt ngào trong giấc mơ, những cái vuốt ve cùng nụ hôn của anh khiến cô mê mẩn muốn chìm sâu vào. Bàn tay to lớn ấm áp như có lửa đang bao phủ bộ ngực khủng của cô, bóp nó thành đủ loại hình thù kỳ dị, côn ŧᏂịŧ thô to đang áp sát vào âʍ ɦộ của cô, qυყ đầυ căng tròn, to và ấm nóng.

"A ~~ tiểu huyệt ngứa quá ~~ muốn anh a ~~ lấp đầy em đi ~~ a~~a a a~~"" Ngôn ngữ trong mơ không hề được kiểm soát toát ra khỏi miệng Đỗ Dư Lộ, cô kìm lòng không được làm tiếng rêи ɾỉ tràn ra khiến động tác dưới thân của La Diệc Thần khựng lại. Giọng nói của cô giống như lời mời gọi, mời hắn xâm nhập vào âʍ ɦộ ướŧ áŧ ngập nước đó.

"A~~a~~"

La Diệc Thần cúi người hôn bờ môi đang không ngừng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, đồng thời thân dưới tiếp tục xâm nhập. Chỉ cách một lớp qυầи ɭóŧ lại như muốn phá tan lớp quần vậy, hắn không ngừng cọ xát vào cửa mình khiến vải dệt mềm mại dính sát vào bướm nhỏ hơn theo từng cú dập.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _