Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính

Chương 4: Sư Phụ Đúng Là Cao Nhân

“Sư phụ, ngài sao lại biết chiếc vòng tay này là đầu sỏ gây ra chuyện này?”

Lý Thiên Sinh ho khan một tiếng: “Đây đều là kịch bản, thấy nhiều tự nhiên sẽ biết ……”

Tần Lôi thầm nghĩ: “…… Sư phụ quả nhiên là sư phụ, tuệ nhãn tinh tường! Vì thế thấy nhiều chuyện như này cũng không thấy ngạc nhiên”

“Vòng tay kia ngươi có thể cất đi, đừng thường xuyên mang theo bên mình.”

“Vâng, sư phụ!”

Tần Lôi cầm vòng tay cẩn thận cất đi, trên mặt lộ ra biểu cảm đã lâu không xuất hiện.

“Một tháng sau chính là đợt kiểm tra tu vi của gia tộc ta. Lúc đó nhất định ta sẽ làm cho những kẻ khinh thường ta phải kinh ngạc! Còn có…… Kẻ ba năm nay vẫn luôn tới nhục mạ ta, ta nhất định phải tận tay đánh bại hắn!”

Lý Thiên Sinh: “Nga? hắn là ai?”

Tần Lôi vội nói: “Thưa sư phụ, là người của Tần gia ta, có thể xem như đường huynh của ta, tên là Tần Viêm!”

“Ba năm trước, hắn đối xử với ta vô cùng cung kính nhưng khi thiên phú của ta tụt xuống, người đầu tiên bỏ đá xuống giếng chính là hắn! Chẳng những mỗi lần gặp đều châm chọc mỉa mai ta, lại còn âm thầm an bài tiểu nhân đả thương ta. Nếu ta không nhầm, nhất định có người đứng sau lưng hắn, mục đích chính là đoạt vị trí gia chủ của phụ thân ta!”

“Mà người này, ta hoài nghi chính là……”

Lý Thiên Sinh xua xua tay: “Được rồi được rồi, loại cốt truyện khuôn sáo cũ gia tộc tranh đấu ta không có hứng thú, người đọc cũng đã quen, chính ngươi tự giải quyết là được……”

Tần Lôi vội nói: “Vâng!”

“Không hổ là sư phụ…… Tần gia tuy không thể nói là thiên cổ thế gia, nhưng ở Thanh Dương Thành cũng được coi là thế lực đứng đầu . Tranh đấu trong gia tộc, động một chút là liên lụy ngàn vạn người. Trong mắt cao nhân như sư phụ, đương nhiên đã nhìn chán!”

Lý Thiên Sinh tìm cái ghế ngồi xuống: “Đúng rồi, thuận miệng hỏi một câu…… Tần Viêm mà ngươi nói, hắn rất lợi hại sao?”

Tần Lôi nao nao: “Vấn đề không phải hắn lợi hại hay không, hắn là loại người……vô cùng đê tiện vô sỉ ……”

“Vậy, hắn là cảnh giới gì?”

Tần Lôi sắc mặt trắng nhợt: “Thất phẩm võ đồ!”

Lý Thiên Sinh: “……”

“Ngươi hiện tại mới tam phẩm , mặc dù vi sư giúp ngươi phá giải căn bệnh, khôi phục thiên phú. Nhưng trong một tháng đánh bại thất phẩm võ đồ, chỉ sợ cũng là chuyện nằm mơ giữa ban ngày!”

Tần Lôi thở dài một tiếng: “Sư phụ nói đúng! Là đệ tử quá nóng lòng muốn trả thù, quá nóng vội……”

Lý Thiên Sinh cười ha hả: “Nhưng mà…… cũng chưa chắc!”

Tần Lôi đột nhiên nhìn Lý Thiên Sinh, trong lòng đầy chờ mong: “Sư…… Sư phụ, ngài có biện pháp sao?”

“Ngươi tu luyện là Lôi Đình quyền pháp gia truyền đi? Dựa theo thế giới các ngươi phân chia là Thiên Địa Huyền Hoàng tứ cấp, công pháp hoàng cấp trung giai. Vậy ngươi có biết kỳ thật Lôi Đình quyền pháp chẳng qua chỉ là một nhánh nho nhỏ của Huyền cấp công pháp?”

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Tần Lôi sửng sốt gật đầu nói: “Phụ thân đã nói qua với ta, Lôi Đinh quyền pháp khởi nguyên là công pháp Huyền cấp, Bát Phương Lôi Sát Quyền! Nhưng…… huyền cấp công pháp thần diệu kia nghe nói chỉ có ở Thập đại thánh địa!”

Lý Thiên Sinh cười nhạt: “Nếu ngươi đã kêu ta một tiếng sư phụ, ta đây có thể đưa quyền pháp này truyền cho ngươi!”

“Cái gì? Sư phụ cư nhiên biết công pháp đó? Còn…… Còn muốn truyền thụ cho đệ tử?!”

“Coi như là cho ngươi lễ vật nhỏ……”

Tần Lôi quả thực cảm động đến rơi nước mắt!

“Sư phụ, xin nhận đệ tử một lạy!”

“Đây là sư phụ tuyệt vời như thế nào chứ! Chẳng những giúp ta tìm được căn nguyên của bệnh, còn tùy tay đưa ta một quyển công pháp Huyền cấp! Tần Lôi ta đời này sợ rằng thịt nát xương tan cũng khó có thể báo đáp sư phụ!”

“Đồ đệ Tần Lôi độ tin cậy với ngươi tăng lên, độ tín nhiệm + 2, trước mặt độ tín nhiệm 90, duy mệnh là từ!”

Lý Thiên Sinh vui vẻ: “Đồ đệ đúng là dễ lừa……”

Hắn tuỳ tiện viết ra một phần công pháp

《 Bát Phương Lôi Sát Quyền 》trong đầu giao cho Tần Lôi. Tần Lôi run rẩy nhận lấy, vô cùng kích động……

“Đồ nhi ngốc, ngươi tưởng một đêm là có thể luyện thành sao? Ngươi nghĩ một tháng thì có thể tu luyện đến cảnh giới cao nhất sao? Ngươi muốn những tên tiểu nhân đánh bại những nhục mạ ngươi? Thế còn đợi gì nữa, Bát Phương Lôi Sát Quyền, ngươi đáng có được!”

“Từ hôm nay trở đi, ngươi phải ngày đêm khổ luyện không ngừng, một khắc cũng không thể thả lỏng!”

“Ha ha, vi sư muốn cảnh cáo ngươi, ta vô cùng nghiêm khắc với đệ tử của mình”

Tần Lôi phịch một tiếng, quỳ gối lần thứ ba trên mặt đất: “Sư phụ! Xin người hãy dùng cách nghiêm khắc nhất tàn khốc nhất dạy dỗ đệ tử!”

Lý Thiên Sinh khóe miệng không khỏi giật giật: “…… Đồ đệ này chẳng lẽ có khuynh hướng thích ngược?”

Nửa đêm hôm đó.

“Rời giường tu luyện ngay! Mấy giờ rồi mà còn ngủ nướng!”

Ánh trăng nhô lên cao, đêm lạnh như đông về.

Trong Lôi Đình sơn trang ở Vạn Quân Sơn.

Lý Thiên Sinh trong lòng tràn đầy hưng phấn, Tần Lôi đang ngủ ngon thì bị một cây gậy đẩy xuống giường……

“Sư, sư phụ?!”

Lý Thiên Sinh chỉ cây gậy xuống đất, tức giận nói: “Đừng gọi ta là sư phụ! Ta không có cái loại đồ đệ lười biếng như ngươi! Trăng đã lên cao rồi còn không dậy tu luyện!”

“Ơ? Trăng lên cao? Hình như có chỗ nào không đúng……”

Tần Lôi vẻ mặt ngơ ngác nhìn hắn.

“A Ơ cái gì! Không phải ngươi nói dùng phương pháp nghiêm khắc nhất tàn khốc nhất dạy dỗ ngươi sao? Sao vậy, đổi ý rồi?”

Tần Lôi vội vàng nhảy xuống giường, quỳ gối trên mặt đất: “Đệ tử không dám! Đệ tử sai rồi, đệ tử lập tức đi tu luyện!”

“Ân, thế này còn tạm được……”

Tần Lôi đi đến trong đình viện, lấy một thùng nước lạnh đổ từ trên đầu xuống. Tức khắc một cỗ cảm giác lạnh thấu xương làm hắn tỉnh táo ……

Hắn hất hất đầu cho tóc khô nước, thanh tỉnh không ít, nương theo ánh trăng trong trẻo, mở ra một quyển quyền phổ《 Bát Phương Lôi Sát Quyền 》.

“Uống! Nha! Oa! Rống!”

“Bát Phương Lôi Sát Quyền thức thứ nhất, Bình Địa Phong Lôi! Ha!”

Tần Lôi yên lặng bắt đầu tu luyện.

Lý Thiên Sinh cầm cây gậy làm cây trượng chống xuống đấy, dựa vào khung cửa gật đầu vừa lòng: “Ân, đây mới là đồ nhi ngoan của vi sư chứ!”

Tần Lôi cười: “Đa tạ sư phụ khích lệ!”

Lý Thiên Sinh lập tức xụ mặt: “Không được nói chuyện! Muốn lười biếng sao?”

“Đệ tử không dám!”

“Bát Phương Lôi Sát Quyền thức thứ hai, Lôi Minh Điện Thiểm ! Ha!”

Lý Thiên Sinh nhìn Tần Lôi chăm chỉ nỗ lực, trong lòng vui như nở hoa, cùng lúc đó……

“Thu được từ đồ đệ Tần Lôi, giá trị tu luyện 1 điểm, độ tín nhiệm 90, tỉ lệ chuyển hóa 1: 90, đạt được 90 điểm giá trị tu luyện !”

“Thu được từ đồ đệ Tần Lôi, giá trị tu luyện 90 điểm!”

“Thu được từ đồ đệ Tần Lôi, giá trị tu luyện 90 điểm!”

Lý Thiên Sinh: “…… Này mới thực sự là bug a, tự mình tu luyện? Tu cái rắm!”

“Không được lười biếng! Tối nay ngươi phải tu luyện đến sức lực cạn kiệt mới thôi! Vi sư muốn xem cực hạn của ngươi!”

“Vâng, sư phụ!”

“Ngươi lại nói chuyện!”

“……”

Lý Thiên Sinh thấy Tần Lôi không nói, chuyên chú tu luyện, trong lòng hài lòng đến cực điểm, ngáp một cái, trực tiếp đi về phòng ngủ.