“Đừng vui mừng quá sớm!”
Chu Thiến trợn mắt nhìn Trâu Thiệu Phong và hỏi, "Giám đốc Triệu bên bộ phận Kiểm tra Chất lượng Hàng hóa là do chính tay Lâm Thanh Nhã đề cử, ông ta vẫn luôn rất trung thành với Lâm Thanh Nhã, ông chắc chắn đã giải quyết xong phía ông ta rồi chứ?”
“Khà khà, trên đời này làm gì có lòng trung thành tuyệt đối chứ, chỉ cần có tiền, có chuyện gì mà không giải quyết được đâu?”
Trâu Thiệu Phong cười khẩy, khinh thường nói.
“Ông đã cho ông ta bao nhiêu?”
Chu Thiến hơi cau mày, nghi ngờ hỏi.
“Một triệu!”
Trâu Thiệu Phong cười khẩy nói.
“Cái gì! Một triệu?”
Trong mắt Chu Thiến hiện ra nét ngạc nhiên.
“Đúng vậy, là một triệu, bằng khoản tiền mà ông ta phải không ăn uống gì và làm việc không ngừng nghỉ trong mười năm mới có thể kiếm được, nên bây giờ chắc cô đã hiểu tại sao ông ta lại phản bội Lâm Thanh Nhã và giúp đỡ chúng ta rồi đúng chứ?”
Trâu Thiệu Phong đắc chí nói.
“Vậy sau khi chuyện này thành công, tôi có thể nhận được bao nhiêu?”
Chu Thiến do dự trong giây lát và hỏi.
“Cô sao?”
Khóe miệng Trâu Thiệu Phong nhếch lên thành một nụ cười nghiền ngẫm.
Tay phải của ông ta đặt trên đôi chân mảnh mai xinh đẹp xỏ trong lớp vớ đen của Chu Thiến.
Hành động này của ông ta khiến cơ thể mảnh khảnh của Chu Thiến run lên, cô định chống cự.
Nhưng đúng lúc này.
Trâu Thiệu Phong lại dùng vẻ mặt da^ʍ tà nói: “Đừng có làm bừa, nếu cô muốn nhận được nhiều hơn thì phải xem biểu hiện của cô thế nào!”
Nghe xong.
Chu Thiến lập tức không dám nhúc nhích nữa, cô ta để mặc cho bàn tay mập mạp của Trâu Thiệu Phong sàm sỡ mình, nghiến răng, lạnh lùng hỏi: “Rốt cuộc tôi có thể lấy được bao nhiêu?”
“Cô muốn nhận được bao nhiêu?”
Trâu Thiệu Phong hỏi với mặt hóm hỉnh.
“Năm triệu!”
Chu Thiến không buồn suy nghĩ mà báo ra con số luôn.
“Ha ha, người ta nói đàn ông thường khá là tham lam, nhưng mà phụ nữ các cô dưới sự cám dỗ của đồng tiền cũng sẽ có đức hạnh này nhỉ, năm triệu?"
“Chu Thiến ơi là Chu Thiến, cô cũng thật sự dám nói ra cơ đấy!”
Trâu Thiệu Phong cười khẩy, nói với giọng điệu bỡn cợt.
“Tôi sẽ hỏi ông có đưa hay không, nếu ông không đưa, tôi sẽ lập tức báo cáo với Lâm Thanh Nhã chuyện ông đã làm, ông đã lén lút thay đổi sản phẩm quan trọng của công ty, khiến công ty mất đi những khách hàng quan trọng, khi đó thì dù ông có là lão làng trong công ty, là một thành viên hội đồng quản trị đi nữa thì nhà họ Lâm cũng sẽ không buông tha cho ông đâu nhỉ?”
Chu Thiến nghiến răng, lạnh lùng nói.
“Ồ, cô đang đe dọa tôi đấy à?”
Trâu Thiệu Phong nheo mắt và cười khẩy nói.
“Không phải là đe doạ, tôi chỉ muốn lấy được thứ tôi xứng đáng nhận được thôi, ông phải biết là, nếu không có tôi giúp ông lấy được chữ ký của Lâm Thanh Nhã, cho dù ông có hối lộ giám đốc Triệu ở bộ phận Kiểm tra Chất lượng Hàng hoá, ông vẫn không thể chuyển được lô hàng này ra ngoài!”
Chu Thiến lạnh lùng nói.
“Cô nói đúng, nhưng năm triệu thì quá nhiều, lương một tháng của cô là bao nhiêu?”
“Bảy nghìn tệ?”
“Năm triệu thì cô có không ăn không uống cả đời cũng không kiếm được nhiều như thế đâu, tiền của tôi cũng không phải từ trên trời rơi xuống, hay là như thế này đi, cô giống với giám đốc Triệu bộ phận Kiểm tra Chất lượng Hàng hoá, mỗi người một triệu, được chứ?”
Trâu Thiệu Phong định thương lượng.
“Không được, vai trò của tôi lớn hơn giám đốc Triệu nhiều, dựa vào đâu mà tôi số tiền tôi nhận được lại bằng ông ta chứ?"
"Một giá thôi, ba triệu, được thì được, mà không được thì tôi sẽ đi tự thú với Lâm Thanh Nhã! "
Chu Thiến từ chối thẳng thừng luôn.
Nghe vậy.
Trâu Thiệu Phong cũng cau mày suy nghĩ hồi lâu, lúc này mới nghiến răng nghiến lợi, hạ quyết tâm nói: “Được, ba triệu thì ba triệu, nhưng sau khi chuyện này thành công, cô phải làʍ t̠ìиɦ nhân của tôi một năm, chỉ cần tôi gọi thì dù là lúc nào cũng đều phải có mặt!”
“Ông nghĩ tôi là loại người nào?"
“Gái bán hoa chắc?”
Sắc mặt Chu Thiến lạnh lẽo, cô ta hung hăng trừng mắt nhìn Trâu Thiệu Phong, lạnh lùng nói: “Trâu Thiệu Phong, đừng có coi thường phụ nữ, nếu không có tôi, ông cũng đừng mong chuyện này thành công, tôi có thể giúp ông thành công, cũng có thể khiến ông mất hết tất cả!”
Dứt lời.
Chu Thiến hất bàn tay mập mạp đang sờ lung tung của Trâu Thiệu Phong ra.
“Ôi trời?”
Trâu Thiệu Phong sững sờ trong giây lát, ông ta liếc nhìn cơ thể mảnh mai của Chu Thiến bằng ánh mắt da^ʍ tà, sau đó khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười đùa giỡn: “Thú vị đấy, quả nhiên tôi không tìm nhầm đối tác, chỉ là tôi rất tò mò, rõ ràng quan hệ giữa cô và Lâm Thanh Nhã tốt như thế, Lâm Thanh Nhã còn luôn coi cô là tâm phúc, tại sao cô lại phản bội cô ta?”
"Chỉ vì tiền thôi sao? "
“Bởi vì tôi ghen tị với cô ta, tôi ghen tị với tất cả những gì cô ta có!”
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong đôi mắt đẹp của Chu Thiến, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói.
Sau đó, cô ta nhìn Trâu Thiệu Phong và hỏi, “Còn ông thì sao?”
“Tôi sao?”
“Tôi bị dồn vào đường cùng!”
Trâu Thiệu Phong nheo mắt, lạnh lùng nói: “Lâm Vĩ, thiếu gia nhà họ Lâm, từng là người chống lưng cho tôi, nhưng bây giờ anh ta đã từ bỏ tôi và đứng về phía Diệp Thu với Lâm Thanh Nhã!”
“Thật ra, nếu suy nghĩ kỹ thì cũng đúng, người ta mới là người một nhà, tôi chỉ là một người ngoài, đến cuối cùng chắc chắn trở thành là con tốt thí thôi!”
“Vì vậy, tôi phải ra tay trước khi bọn họ định xử lý tôi, cmn muốn gϊếŧ tôi à?"
“Đừng có mơ, tôi sẽ giải quyết bọn chúng trước!”
Sau khi nghe Trâu Thiệu Phong nói.
Chu Thiến cũng là sửng sốt, cô ta cau mày, sau đó nghi ngờ nhìn về phía Trâu Thiệu Phong nói: “Vậy ông có chắc chắn lần này có thể lật đổ đám người Lâm Thanh Nhã không?”
“Chắc chắn 100%!”
Trâu Thiệu Phong gật đầu vô cùng chắc chắn và giễu cợt nói, “Tập đoàn Scott là tồn tại như thế nào chứ?"
"Nếu bọn họ phát hiện Tập đoàn Lâm thị gửi cho họ một lô hàng giả có độc và nhận ra mình bị Lâm thị giỡn mặt, bọn họ nhất định sẽ vô cùng tức giận! "
“Đến lúc đó, dưới lửa giận của tập đoàn Scott, có lẽ người phụ trách là Lâm Thanh Nhã, thậm chí là toàn bộ gia tộc họ Lâm, đều sẽ không tránh thoát được kiếp nạn này đâu!”
“Còn tôi có thể nhân cơ hội này củng cố địa vị của mình trong hội đồng quản trị, đồng thời tiếp quản Tập đoàn Lâm thị và trở thành người chiến thắng cuối cùng trong cuộc tranh đấu này!”
Nói đến đây.
Trên gương mặt Trâu Thiệu Phong tràn đầy niềm vui sướиɠ, vẻ mặt ông ta rạng rỡ vô cùng, như thể ông ta đã ngồi được vị trí chủ tịch tập đoàn Lâm thị vậy.
“Thế thì tôi sẽ chúc mừng ông trước, đến lúc đó, đừng có quên người đã giúp ông là tôi đấy!”
Chu Thiến cười rồi nói.
“Yên tâm đi người đẹp của tôi, đến khi đó, vị trí CEO của Lâm Thanh Nhã sẽ là của cô!”
Trâu Thiệu Phong đưa tay nâng cằm Chu Thiến lên, cười vui vẻ nói.
“Thật sao?”
Ánh mắt Chu Thiến sáng lên, vẻ mặt đầy vui mừng hỏi.
“Đương nhiên là thật rồi, chẳng phải cô ghen tị với cô ta sao?"
“Đến khi đó, cô sẽ có tất cả những gì cô ta có, chỉ cần cô yên tâm đi theo tôi, tất cả những gì cô có sẽ không chỉ là tiền thôi đâu!”
Trâu Thiệu Phong đắc chí nói.
“Anh Trâu, anh tốt với người ta quá!”
Chu Thiến kích động nhào vào ngực Trâu Thiệu Phong.
“Sau này tôi sẽ còn đối xử với em tốt hơn nữa!”
Trâu Thiệu Phong nhìn thân hình gợi cảm của Chu Thiến trong vòng tay mình, còn cả đôi chân thon dài thẳng tắp mịn màng kia nữa, du͙© vọиɠ chiếm hữu trong mắt ông ta đột nhiên càng thêm rõ ràng hơn… Mà cuộc đối thoại của hai người từ đầu đến cuối.
Đều lọt vào tai Diệp Thu đang trốn ở ngoài xe
Không chỉ vậy, anh còn tiện thể ghi âm lại bằng điện thoại di động của mình.
Nhìn đôi nam nữ cặn bã đang ôm nhau trong xe.
Khóe miệng Diệp Thu cũng nhếch lên thành nụ cười dữ tợn.
Nếu hai người bọn họ làm những trò tồi tệ khác.
Thì anh còn chả thèm quan tâm.
Nhưng bây giờ hai người bọn họ lại muốn hợp sức bẫy Lâm Thanh Nhã.
Đây là điều mà Diệp Thu không thể nhẫn nhịn được.
Bởi vì Lâm Thanh Nhã là điểm mấu chốt của Diệp Thu.
Không ai được phép chạm vào ranh giới đó!