“Camera giám sát đều không thấy thật sao?”
Diệp Thu híp hai mắt suy nghĩ trong chốc lát, anh lập tức an ủi nói: “Cô Triệu, trước tiên cô đừng có gấp, đầu tiên chúng ta có thể xác định một chút, đối phương là có chuẩn bị có mục đích mà đến, nếu không thì camera giám sát của KFC sẽ không vô duyên vô cớ hư mất. Điều này nói rõ đối phương đã chuẩn bị xong từ lâu, đã như vậy, vậy nhất định bọn họ dẫn Tiểu Nam Nam đi là có mục đích. Cho nên hiện tại chỉ cần chờ đối phương liên lạc với cô là được rồi, đến lúc đó, cuối cùng bọn họ muốn đòi tiền, hay là muốn thứ gì khác, tất nhiên cô sẽ biết được!”
“Nếu như bọn họ trực tiếp gϊếŧ con tin thì sao? Tôi lo lắng Nam Nam sẽ…” Triệu Mỹ Tuyết nói đến đây đã nghẹn ngào, hoàn toàn nói không được nữa.
“Cô Triệu, cô yên tâm, Tiểu Nam Nam chỉ là một đứa trẻ, không hề có thù oán gi với người khác, làm sao lại có người trực tiếp bắt con tin đi còn gϊếŧ luôn chứ? Khả năng này cực kỳ nhỏ bé, hầu như không có!” Diệp Thu vội vàng an ủi.
“Vậy liệu có phải là kẻ thù của tôi không?” Triệu Mỹ Tuyết lo lắng nói.
“Gần đây cô có đắc tội với ai không?” Diệp Thu hỏi.
“Trong chuyện làm ăn thì đắc tội với người khác là không thể tránh được, nhưng còn không đến mức lừa gạt dụ dỗ bắt con gái của tôi đi, muốn nói kết thù sâu nhất, chỉ sợ là Tiêu Thần!” Triệu Mỹ Tuyết vừa nhớ lại vừa nói.
“Tiêu Thần à?” Diệp Thu híp hai mắt.
“Anh Diệp, sẽ không phải thật sự là Tiêu Thần chứ? Bản tính người này nóng nảy, nhưng chuyện gì cũng có thể làm được. Huống chi trước đó ở nhà hàng Gia Thế, chúng ta đã làm anh ta chật vật như vậy, nhất định anh ta sẽ trả thù!” Triệu Mỹ Tuyết lập tức vô cùng lo lắng.
“Nếu thật là anh ta, vậy chúng ta cũng không cần lo lắng như thế. Bởi vì anh ta không cần thiết lấy một đứa bé ra trút giận, chỉ sợ đối tượng mà anh ta muốn trả thù là cô hoặc tôi. Cho nên nếu Tiểu Nam Nam ở trong tay anh ta, tạm thời sẽ an toàn, sau đó chỉ cần đợi anh ta liên hệ với chúng ta thôi!” Diệp Thu phân tích nói.
“Thật sự Nam Nam không có chuyện gì sao?” Triệu Mỹ Tuyết vẫn rất lo lắng hỏi.
“Cô Triệu, xin cô yên tâm, nhất định Nam Nam sẽ không có chuyện gì. Tôi ở bên này sẽ hỏi thăm bạn bè một chút, một khi có tin tức, tôi sẽ lập tức liên lạc với cô, mà trong khoảng thời gian này cô nhất định phải chăm sóc mình cho tốt, đừng đau lòng quá độ, nhất định phải giữ gìn thân thể. Cô cũng không hi vọng trước khi Nam Nam trở về, cô bé lại phải vào bệnh viện thăm cô đâu nhỉ?” Diệp Thu an ủi nói.
“Được rồi, anh Diệp, nhất định tôi sẽ điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, chuyện của Nam Nam, đã làm phiền anh!” Triệu Mỹ Tuyết vội vàng nói.
“Không có việc gì!” Diệp Thu mỉm cười.
Lập tức, hai người cúp điện thoại.
Diệp Thu cầm điện thoại di động do dự trong chốc lát, chuẩn bị gọi điện thoại cho Âu Dương Hạo để anh ta đi hỗ trợ điều tra chuyện này một chút.
Lấy năng lực tổ chức của anh ta, không được bao lâu là có thể tìm thấy chỗ của Ttiểu Nam Nam.
Nhưng mà ngay lúc Diệp Thu vừa mới tìm thấy số điện thoại di động của Âu Dương Hạo, anh đang chuẩn bị gọi đi thì đột nhiên có một dãy số xa lại gọi đến.
Nhìn dãy số xa lạ ở trên màn hình, Diệp Thu nhíu mày nhận nghe điện thoại.
“Alo, là Diệp Thu sao?” Một giọng nói máy móc đã trải qua biến âm truyền ra từ trong điện thoại.
“Anh là ai?” Diệp Thu híp hai mắt, nhàn nhạt hỏi.
“Ha ha ha, tôi là ai, anh con mẹ nó không cần phải để ý đến. Thằng cờ hó, nếu như ông đây không đoán sai, hiện tại thằng ranh như anh đang tìm một cô bé tên là Triệu Y Nam, ông đây nói không sai chứ?” Giọng nói máy móc đầy tự tin nói, trong giọng nói vô cùng đắc ý và phách lối.
“Há, thật không thú vị chút nào, anh nói sai rồi!” Diệp Thu vốn không chịu thua trước giọng nói máy móc kia, anh không nói hai lời đã trực tiếp cúp điện thoại.
Vừa qua khỏi hai giây.
Dãy số xa lạ kia lại gọi đến lần nữa.
Diệp Thu ấn nhận nghe điện thoại.
“Diệp Thu, mả cha mày, con mẹ nó cúp điện thoại của ông đây là có ý gì? Chẳng lẽ anh thật sự không định quản chết sống của cô bé này thật sao?” Giọng nói máy móc có chút phẫn nộ quát.
" Vốn dĩ tôi cúp điện thoại của anh là bởi vì con người anh không hiểu quy tắc, dùng biến đổi giọng nói còn chưa tính, anh còn giấu diếm thân phận của mình. Vả lại lời nói và thái độ còn ác liệt như thế, tôi với anh còn có thể kết nối hay sao?" Diệp Thu cười lạnh hỏi.
“Diệp Thu, con mẹ nó anh bớt chảnh lại đi! Hiện tại Triệu Y Nam đang ở trong tay của tôi, đây chính là con gái của người tình Triệu Mỹ Tuyết của anh. Chỉ cần tôi ra lệnh một tiếng, cô bé sẽ lập tức ngỏm củ tỏi, có giỏi anh hãy cúp điện thoại một lần nữa xem. Có gan anh cứ cúp đi, tôi cho anh mượn ba lá gan, mẹ nó, ông đây còn không tin không trị được anh!” Giọng nói máy móc cực kỳ phách lối kêu gào.
“Tút tú!” Diệp Thu trực tiếp cúp điện thoại.
Lần này, dãy số xa lạ kia ngừng một phút mới gọi tới một lần nữa.
Chắc hẳn anh ta cũng bị hành vi tắt điện thoại vừa rồi của Diệp Thu làm cho khϊếp sợ đến ngây ngẩn cả người.
Điện thoại vừa được kết nối.
Trong điện thoại di động truyền đến giọng nói máy móc cực kỳ phẫn nộ rống lên: “Diệp Thu, anh còn dám cúp điện thoại của ông đây, có phải anh thật sự cho rằng tôi không dám gϊếŧ con tin không?”
“Là anh bảo tôi cúp mà, vả lại nếu anh muốn gϊếŧ con tin là anh đã sớm gϊếŧ, anh cũng không cần phải nói nhiều lời vô ích với tôi như vậy?” Diệp Thu móc móc lỗ tai, bình tĩnh tự nhiên nói.
“Anh… Được được được, thằng ranh như anh có gan, ông đây chịu đựng anh được rồi. Nhưng tôi không cho phép anh lại cúp điện thoại của tôi nữa, tôi có việc muốn nói với anh!”
Mất một lúc lâu mà giọng nói máy móc cũng không có cách gì với Diệp Thu, anh ta chỉ có thể hạ thấp tư thế, nhẫn nại thương lượng.
“Nói như vậy sớm hơn là được rồi? Làm gì lãng phí nhiều nước bọt như vậy chứ?” Khóe miệng của Diệp Thu có chút cong lên, vẻ mặt thích ý nói.
“Không phải bây giờ anh đang tìm một cô bé tên là Triệu Y Nam sao? Bây giờ cô bé đang ở chỗ của tôi, nếu anh muốn cứu cô bé thì hãy lập tức tới địa chỉ mà tôi nói!” Hiển nhiên giọng nói máy móc cũng sợ Diệp Thu lại tắt điện thoại, cho nên anh ta cũng không vòng vèo gì nữa mà trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.
“Thật ngại quá, tôi có một vấn đề muốn hỏi anh!” Diệp Thu thản nhiên nói.
“Anh con mẹ nó sao lại nói nhảm nhiều như vậy? Bảo anh đến, anh cứ tranh thủ thời gian đến không được à? Còn muốn hỏi gì nữa, anh nghĩ ông đây là người giải đáp mười vạn câu hỏi vì sao sao?” Giọng nói máy móc hơi không kiên nhẫn quát.
“Xin chú ý thái độ của anh, nếu không tôi sẽ trực tiếp tắt điện thoại!” Diệp Thu híp híp hai mắt, lạnh lùng nói.
"Đừng đừng đừng, Diệp Thu, anh đừng tắt điện thoại. Mới vừa rồi là thái độ của tôi không tốt, tôi xin lỗi anh, anh muốn hỏi vấn đề gì cứ hỏi, chắc chắn tôi sẽ trả lời!
Giọng nói máy móc lập tức bị dọa sợ, vội vàng chịu thua nói.
Chỉ sợ anh ta là người đàm phán thất bại nhất trong đám bắt cóc. Bình thường đều là bọn cướp uy hϊếp đàm phán đối tượng.
Nhưng giọng nói máy móc thì hay rồi, ngược lại anh ta còn bị Diệp Thu uy hϊếp.
“Thật sự là buồn cười.Tôi rất tò mò, nếu anh đã bắt cóc Triệu Y Nam, vì sao không liên hệ mẹ của cô bé là Triệu Mỹ Tuyết ? Thế mà anh lại liên hệ với người không có chút máu mủ nào là tôi, thậm chí tôi còn không phải người thân hay bạn bè của cô bé nữa?" Khóe miệng của Diệp Thu có chút cong lên, cười lạnh hỏi.