Chu Lộc đương nhiên không thể bại lộ thân phận thật sự của mình.
Nàng rút ra từ trong tay một tờ giấy đã chuẩn bị từ trước, hướng trong phòng hơi nước lượn lờ đi đến. Treo xiêm y lên giá, Khương Yến chỉ còn mặc một chiếc áo yếm, đặt tay ở trên hông. Nghe thấy tiếng bước chân, xoay người nhìn lại, lộ ra một mảng ngực trắng nõn.
Chu Lộc dừng chân, nhanh chóng quay mặt đi, đưa tờ giấy đã bị bóp đến nhăn nheo tới.
“Trên đường, có người muốn đưa cho người thứ này.”
Khương Yến có hơi cảnh giác, sau đó mở ra, quả thật là chữ viết của người kia. Nội dung lời ít ý nhiều, mời nàng lập tức đi đến Noãn Ngọc Trang một chuyến.
Đương nhiên, để giữ tính bảo mật nhất , tờ giấy cũng không ghi đích xác là thân phận của hắn, Noãn Ngọc Trang cũng dùng những từ ngữ mờ hồ để ám chỉ.
Khương Yến vẫn chưa lau người, bây giờ đứng thì cảm thấy có thứ gì nhớp nháp đang chảy xuống. Ánh mắt của nàng dừng lại ở chữ “ngay lập tức” trong giây lát, rồi thản nhiên rời đi.
Trời vẫn còn chưa tối đâu, có gì mà vội.
“Tại sao A Hành không vào?”
Khương Yến thuận miệng hỏi, đem tờ giấy vò nát ném vào sọt tre đựng quần áo. Dùng nắp che lại, nàng lấy khăn để lau đi chất lỏng dinh dính giữa hai chân. Chu Lộc trả lời như thế nào nàng cũng không để ý, nàng kéo thắt lưng cở y phục ra, chợt nghe thấy tiếng mèo kêu kinh hoàng bên ngoài, cùng với tiếng mái ngói rơi xuống.
Cũng không vội tắm rửa, Khương Yến một lần nữa mặc xiêm y vào, ra bên ngoài xem xét tình hình.
Thì ra là Hoa Li không biết sao lại bò lên trên mái nhà, do chân không đủ linh hoạt, nên ngã xuống. Tìm Trình Vô Vinh lại đây kiểm tra, Trình Vô Vinh sờ soạng hồi lâu, nói không có trở ngại gì, chỉ là xương đùi có hơi bầm tím.
Kê thuốc xong, hắn lại một lần nữa kiến nghị Khương Yến: “Mấy ngày nay đặc biệt, Cầu Cầu khẳng định sẽ lăn lộn nhiều hơn ngày thường một chút. Thật ra mèo động dục cũng không phải là chuyện gì tốt, thay vì để nó chịu đựng, chi bằng để ta mổ bụng cho nó? “
Chính là mổ bụng Hoa Li giúp nó triệt sản.
Khương Yến thoáng nhìn sang Trình Vô Vinh, cảm thấy hắn căn bản không quan tâm sống chết của Cầu Cầu, chỉ muốn lấy nó luyện tập. Mèo không thể khẻ mạnh như người, nếu thật sự mổ bụng, không chừng sẽ như vậy mà toi mạng.
Nàng vẫn như cũ từ chối lời đề nghị của Trình Vô Vinh, cũng sau người đưa hắn về phòng thuốc, tiếp tục nghiên cứu loại thuốc làm giảm triệu chứng động dục của mèo.
Đáng thương cho Trình Vô Vinh mới được ra hít thở không khí, lại một lần nữa trở về ngọc giam của mình.
Thời gian không còn sớm, Khương Yến không còn tâm tình để tắm gội, nghĩ lại, dù sao một đêm này cũng làm chuyện đó, dứt khoát cứ như vậy mà ra ngoài.
Đến Noãn Ngọc Trang, màn đêm đã phủ đầy sao. Nàng bị bịt mắt lại, đưa đến căn phòng lần trước, mọi thứ xung quanh đều yên tĩnh, người muốn gặp đẩy cửa vào, ngồi ở trước mặt nàng.
Khương Yến vươn tay ra, sờ đến hàng mi ươn ướt của đối phương. Nàng hơi hít mũi: “Ngươi vừa mới tắm xong sao?”
Bùi Vân Thương nhìn vào tiểu thiên kim xinh đẹp của Hầu phủ, cổ họng du chuyển: “Ừm.”
Kịch độc phát tác rất nhanh, tay chân của hắn đều đau đớn, không còn tâm trạng để nói chuyện, việc muốn hỏi cũng không thể hỏi. Nhưng cũng không phải là không nói cái gì: “Ta đã uống thuốc. Ngũ nương không cần lo lắng.”
Bây giờ Khương Yến mới phản ứng kịp, cái hắn nói chính là thuốc tránh thai dùng cho nam nhân.
Nghe thật hiếm lạ, nàng cười rộ lên: “Dùng được không? Đừng lừa người nhé.”
Bùi Vân Thương nắm lấy bàn tay lộn xộn của Khương Yến đặt ở trên đôi môi hắn hôn xuống. Hắn không cần giải thích cái gì, đã muốn hành động ngay lập tức, với thân phận của hắn, cũng không cần mất công lễ nghĩa với Khương Yến. Địa vị của Thanh Viễn Hầu phủ cũng không nhỏ, nhưng đối với Yến Bình vương trước mắt thì cũng là bình thường.
Hắn muốn tạo phản , đến hoàng đế còn không đẻ trong mắt, huống chi là Thanh Viễn Hầu?
Nhưng Bùi Vân Thương không phải cầm thú không có nguyện tắc.
Nhân nghĩa lễ trí tín, không thể nói là tuân thủ như thế nào, tốt xấu gì cũng là bộ. dạng như vậy.
Huống chi, Khương Yến lại là nữ nhi của Mạnh Cừ, mà Mạnh Cừ, là nữ nhân Ngụy An Bình không bao giờ quên.
Bùi Vân Thương cúi người về phía trước, kéo thắt lưng bên hông của Khương Yến.
“Làm một lần trước, sau đó sẽ đem ngươi đi tắm gội.”
Khương Yến chợt cảm thấy lạnh, y phục đều bị cởi ra. Bàn tay thô ráp của Bùi Vân Thương di chuyển trên đôi chân trần của nàng, vững vàng nâng hai cánh mông, ôm nàng đặt lên trên người mình.
Ngón tay ấm áp, chạm thấy một chút ướŧ áŧ kỳ quái.
Trong lòng Bùi Vân Thương lướt qua một chút nghi hoặc kỳ quái. Ngay lập tức, Khương Yến vòng tay ra sau lưng ôm lấy eo hắn, bầu ngực mềm mại cứ như vậy mà cọ vào người hắn: “Chúng ta nên nhanh một chút nha…”
Âm cuối cùng, hơi cao, giống như móng vuốt của mèo con cào trái tim người khác.
“Vân Thương.”
Khương Yến không nhìn thấy vẻ mặt của nam nhân, không thể nào tưởng tượng ra vẻ mặt của hắn, chỉ có thể từ hô hấp nặng nề của hắn mà đoán xem. Nàng lắc mông cọ vào người hắn, chủ động kéo qυầи ɭóŧ xuống, sòa soạng móc dươиɠ ѵậŧ của hắn ra hướng giữa chân ấn vào.
Bởi vì động tác quá mức vụng về, hoàn toàn không có cảm giác mị hoặc người.
Nhưng nàng nhẹ nhàng nhăn cái mũi, nhỏ giọng oán hận không thể đi vào… Là người bình thường đều không thể chịu được nữ nhân làm nũng.
Bùi Vân Thương quên mất một chút nghi ngờ kia. Hán giữa hai tay nàng lại, đỡ dươиɠ ѵậŧ thô to đưa vào trong cơ thể nàng. Rốt cuộc cũng đưa vào.
Côn ŧᏂịŧ to lớn, cứ như vậy mà vùi vào trong cơ thể Khương Yến.
Cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại của Thẩm Tri Anh ở bên trong.
----
https://www.facebook.com/profile.php?id=100070893229329&mibextid=ZbWKwL
Đây là trang FB của mình, nếu các bạn thích thì có thể fl trang nhé.