" Em làm anh thỏa mãn rồi giờ hãy để anh làm em sung sướиɠ nhé". Nói rồi anh đè thân cô xuống, nhẹ nhàng hôn mυ'ŧ, chiếc lưỡi bá đạo lần nữa càn khoét khoang miệng cô, mυ'ŧ lấy toàn bộ mật ngọt, cả thân người cô ưỡn lên chạm đôi gò bồng vào ngực anh. Đến khi cả hai như rút cạn dưỡng khí mới buông ra.
Bên trong phòng ngủ chỉ mở một cái đèn ngủ mờ mờ, ánh sáng có chút tối, anh dùng cánh tay chống nửa người trên, ghé vào trên người Dạ Lan , nhìn ánh mắt của cô lúc sáng lúc tối, bởi vì mới vừa hôn môi, hơi thở của anh cũng trở nên dao động.
Mạc Phong Thần nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của cô, tâm tình bắt đầu khẩn trương, ngọn lửa trong đáy mắt lại càng cháy râm ran, anh nâng bàn tay rắn chắc lên, khẽ vuốt ve gương mặt xinh đẹp của cô, động tác rất nhẹ nhàng, giống như bây giờ hắn đang chạm vào một thứ bảo vật trân quý
" Anh yêu em"
Dưới sự vuốt ve của anh, thân thể của cô đột nhiên run lên, tốc độ tim đập tăng nhanh, lông mi run rẩy. Thân thể cô theo đó cũng dần dần nóng rực, lấy hết dũng khí ưỡn ngực đưa môi lên môi nhẹ lên môi anh
" Em cũng yêu anh"
Mạc Phong Thần nghe những lời đường mật nà trở nên vô cùng kích động, nhanh chóng cởϊ qυầи áo của cô…
Làn da của cô rất trắng, giống như làn da của em bé, khi ở dưới ánh đèn lờ mờ, lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác của hắn, khiến anh điên cuồng muốn ăn sạch cô, sau đó bàn tay xấu xa len vào giữa hai chân cô tìm kiếm vùng đất mềm mại ở giữa kia, giọng nói khàn khàn
“Anh sẽ dùng hết sức mình để thỏa mãn em.”
“Không… dừng lại, đừng…” Toàn thân Dạ Lan như bị điện giật, đôi chân nhanh chóng khép lại, nhưng còn chưa kịp, ngón tay tà ác của anh đã xông vào.
Trống ngực Dạ Lan đập liên hồi, nắm chặt lấy ga trải giường thở gấp, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột ngột này khiến cô vừa cảm thấy ngượng ngùng lại vừa cảm thấy muốn nó nhiều hơn, đôi môi bất ra tiếng rêи ɾỉ phóng túng, cảm giác đôi môi ấm áp của anh hôn vào cổ mình, cô cũng phối hợp ngẩng đầu lên.Một tay của anh vuốt ve sống lưng cô, đồng thời say mê cắи ʍút̼ đỉnh hồng của cô, một tay lại tách rộng hai đùi của cô ra, chuyên tâm ra vào vùng đất thần bí mềm mại kia.
Dạ Lan có thể cảm nhận được một trận tê dại mà ngón tay của anh mang lại. Cánh môi hé mở phát ra từng tiếng kêu ái muội, ánh mắt mông lung không có một tia tiêu điểm.
Không biết có phải cô đã thích ứng với anh hay không. Anh phát hiện ra nơi đó của cô đã ẩm ướt, liền tà ác chọc ghẹo cô
" Bảo bối à, em thật nhiều nước, ướt lắm rồi "
Nói rồi anh nâng hai chân của cô lên, vắt lên trên vai của anh, ánh mắt nóng rực nhìn vào thứ ẩm ướt mềm mại kia.
Dạ Lan cũng cong người lên, một giây sau cô liền theo phản xạ túm lấy mái tóc đen của hắn, rêи ɾỉ ,
“Thần à… Chỗ đó… A… Ưm…”
Tiếng hôn mυ'ŧ hòa lẫn với tiếng rêи ɾỉ kích động tạo nên một khung cảnh hết sức ái muối…
Dạ Lan không dám tin cô ngày càng ham muốn anh, ngày càng dâʍ đãиɠ, cánh tay vô lực nắm lấy mái tóc đen của anh muốn đẩy ra, nhưng cũng muốn được nhiều hơn, khuôn miệng nhỏ chỉ có thể hé ra, phát lên những tiếng kêu đã cố gắng kím nén.
“Thần à…ư… A…”
“Thoải mái không? Hửm?” Anh ngẩng đầu lên, trên khóe môi lấp lánh ánh nước màu bạc, nhếch môi cười, đôi môi mỏng khẽ cong lên, khiến cô không kịp tránh né, lại một lần nữa mãnh liệt áp xuống…
“Uhm…”
Dạ Lan vô thức cong người, cô căn bản không chịu nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn như vậy. Tận đáy lòng của cô dâng lên một cảm giác quen thuộc cuồn cuộn như dòng nước xiết, như thể một loại độc dược trí mạng, lại thoáng có cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực điểm. Hai loại tình cảm này đan xen lẫn nhau, khiến cô không cách nào kìm lòng, khẽ ngẩng cao đầu, tiếng ngâm nga khe khẽ bất giác bật ra từ cái miệng nhỏ…
Khoé môi khẽ nhếch lên đầy vẻ thoả mãn, anh hài lòng nhìn bộ dạng mất hồn của cô, càng thêm cuồng mãnh như muốn hút lấy tất cả hương thơm của cô, bàn tay ma quỷ điên cuồng phủ lên da thịt trong suốt, ngón tay dài xấu xa lúc tiến lên lúc lùi lại từ trong cơ thể cô nhấc lên một hồi cuồng phong, khiến cô không cách nào áp chế sự run rẩy cùng tiếng thở gấp mê người.
Cô cảm giác thân thể càng lúc càng nóng ran, càng lúc càng khó chịu, một cảm giác trống rỗng dâng lên bao trùm toàn thân, như thể chờ đợi một sức mạnh lớn lao đến lấp đầy.
Mạc Phong Thần chen người vào giữa chân của cô, ánh mắt nóng rực từ trên cao nhìn xuống toàn thân trần trụi của cô, hơi thở đυ.c ngầu
“Bảo bối, mở mắt ra nhìn anh!”
Cô ngoan ngoãn nghe lời, mở đôi mắt mơ hồ ra nhìn anh, không tự chủ được cắn chặt răng. Lúc này cả vành tai cô cũng đỏ rực, đáng yêu khiến người ta muốn hung hăng ăn hϊếp.
Anh không trì hoãn thời gian nữa, nhanh chóng nhích người tiến vào bên trong cô.
Bị anh thẳng người xâm lược như thế, cả người cô không có một chỗ dựa nào, chỉ có thể bấu víu vào thân thể cường tráng của anh, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt anh tuấn.
Trán anh xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng, thoạt nhìn rất cương nghị quyến rũ. Khóe mắt đuôi mày cũng lộ ra sự sắc bén, ánh mắt nhìn cô vừa dịu dàng lại mang theo yêu thương nồng nàn. Cô si mê ôm lấy gáy của anh, đưa lưỡi liếʍ lớp mồ hôi lấm tấm đó.
Chiếc lưỡi mềm mại khẽ lướt qua trán, mang theo một dòng điện ngứa ngáy tê dại, bên dưới không ngừng đυ.ng chạm, ánh mắt liếc nhìn cô một cách sâu sắc.
“Ưm a…”. Dạ Lan ôm thắt lưng cường tráng của Mạc Phong Thần, theo động tác của anh mà lay động cơ thể, đôi mắt xinh đẹp thoáng thất thần, không có tiêu cự nhìn trần nhà, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào
“Có thích không?” Tiếng anh xen lẫn trong tiếng va chạm hoan ái càng thêm dâʍ đãиɠ, lại cực kỳ gợi cảm.
Cô muốn nói chuyện nhưng lại phát ra tiếng rêи ɾỉ không thành công. Động tác của anh lại càng nhanh hơn.Mãi một lúc sau, cô mới lấy chút sức lực mà xin tha mạng
“A… Thần à… em không được…” T
Mỗi một lần tiến vào cơ thể cô, dã thú khổng lồ đều mang đến từng đợt kɧoáı ©ảʍ khiến cô mê muội, làm cô không chịu nổi phải mở miệng xin anh nương tình…
Dáng vẻ kiều mỵ mê người của cô lúc này in đậm trong đôi mắt anh khiến ham muốn chiếm hữu cô của anh càng trở nên điên cuồng…
“A…” Kɧoáı ©ảʍ không ngừng ào tới như cơn sóng lớn cuốn lấy cô, mà thân thể cô cũng vô thức chuyển động về phía sau nghênh hợp với từng đợt tiến công của anh, đem hạ thân cứng rắn của anh ôm lấy, bao bọc càng thêm chặt chẽ, khiến anh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm mãnh liệt và điên cuồng tiến vào sâu hơn.
Bầu ngực tròn đầy nương theo sự vận động cuồng dã không ngừng rung động, đôi môi đỏ mọng hé mở không ngừng phát ra những tiếng rêи ɾỉ mê hồn, đôi mắt đẹp đã sớm trở nên mông lung vì bị màn sương mờ bao phủ, thân thể trắng trẻo của cô dưới sự kí©ɧ ŧìиɧ cuồng dã giờ đã chuyển sang màu phấn hồng cực kỳ quyến rũ.
Cô thực sự quá mê người khiến anh không kìm lòng được mà lại cúi xuống hôn cô mãnh liệt, cướp lấy từng tiếng ngâm nga trên cái miệng nhỏ nhắn, vơ vét hết thảy sự ngọt ngào của khoang miệng thơm mát.
Không biết sự điên cuồng này kéo dài bao lâu, cô cảm thấy hai chân mình cũng bủn rủn cả, đến mức đứng cũng không vững nữa.
Sự bền bỉ của anh đúng thật là rất kinh người, nhìn cô cắn chặt môi dưới, sắc mặt thực sự không tốt, lúc này anh mới chịu gia tăng tốc độ vội vã giải phóng chính mình.
Lúc này cô đã mệt sắp chết rồi, mí mắt không thể cử động được, cứ thế mơ màng ngủ thϊếp đi, trong lúc cơn buồn ngủ ấp đến, cô có thể cảm nhận được anh nhẹ nhàng bế cô lên, đưa cô vào trong phòng tắm, tắm rửa qua loa, rồi sau đó cô được ôm trở về giường, ôm cô vào trong l*иg ngực, hai người cũng nhau chìm vào giấc ngủ.