Bóng người màu vàng óng nhìn cái kén vàng, sau đó lập tức cười nhạt một tiếng.
"Đạo thống đã có truyền nhân, ta cũng sắp hoàn thành sứ mệnh của mình rồi... Tiểu hữu, cáo từ!
Bóng người màu vàng hai tay giơ cao, toàn bộ cơ thể màu vàng của hắn khẽ vặn vẹo một chút, trong nháy mắt vạn đạo Kim Quang từ trong cơ thể hắn bay lên. Những Kim Quang này như vô số những sợi tơ hội tụ tại cái kén bọc Tà Liên cách đó không xa, ẩn chứa năng lượng ba động hùng hậu. Khi tất cả Kim Quang đều hội tụ tại cái kén, bóng người màu vàng óng hóa thành vầng sáng lóe lên, dung nhập vào trong Kim Quang hội tụ tại cái kén.
Hứa Phong chắp tay cáo biệt một cái, trong lòng vừa có chút cảm thán sự ra đi của bóng người màu vàng, sau đó không khỏi rung động.
Đây là công pháp gì?
Hứa Phong có thể cảm giác được rõ ràng trong cái kén màu vàng kia tản ra ba động mạnh mẽ, vượt qua tu vi Hóa Khí Cảnh của Tà Liên rất nhiều.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, bất tri bất giác đã qua mười ngày...
Lúc này là giữa trưa, trong hang, Hứa Phong đang ngồi nướng cá, bên cạnh là cái kén màu vàng óng, lúc này kim quang càng ngay càng yếu ớt, chỉ có ánh lửa bập bùng soi rõ hoàn cảnh trong động.
- ư... ưmmm!
Bỗng nhiên thanh âm nữ tử vang lên, thanh âm vừa giống như rêи ɾỉ lại giống như tiếng ngáp dài sau giấc ngủ. Hứa Phong không khỏi kinh hỉ nhìn sang, chỉ thấy cái kén từ từ tách ra, để lộ ra một nữ tử đang ngồi dậy.
Nữ tử không ai khác chính là Tà Liên, giờ phút này toàn thân nàng xích͙ ɭõa để lộ ra những đường cong gợi cảm, da thịt màu đồng mềm mại tinh tế khiến Hứa Phong không khỏi nước dãi chảy ròng ròng.
"Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy người ta lõa thể bao giờ sao!" Tà Liên ngượng ngùng mắng.
Hứa Phong vô thức gật gật đầu, chợt ánh mắt không khỏi lộ vẻ chấn kinh:
"Nàng, mặt nàng không còn...!
"Không còn gì cơ?"Tà Liên cũng hơi ngẩn ra, sau đó lấy tay đặt lên mặt mình, sau khi sững sờ một lát cũng không khỏi tròn mắt nhìn Hứa Phong kêu lên: "Vết sẹo... vết sẹo biến mất"
Hứa Phong gật gật đầu, đồng thời lộ vẻ say mê ngắm nhìn dung mạo nàng, mất đi vết sẹo khiến cho dung nhan của nàng không còn xấu xí nữa, mà trở nên cực kỳ xinh đẹp mỹ lệ, không thua kém những mỹ nữ mà hắn từng gặp. Thậm chí vóc người vưu vật của nàng còn nổi trội hơn so với các thiếu nữ mới lớn như Tô Nhược Vũ hay Uyển Dư.
Hứa Phong lấy ra một cái gương, gương này là trong giới chỉ của Vương Giai Kỳ lúc đưa cho hắn. Hắn đưa gương cho Tà Liên. Sau khi nàng ngây ngốc ngắm mình một lát thì không khỏi vui mừng chảy xuống hai hàng nước mắt, từ bé nàng luôn tự ti về vết sẹo bẩm sinh trên mặt, sau này lớn và vì cuộc sống khiến nàng ít khi để ý đến nữa, nhưng mà sẽ không có nữ nhân nào nguyện ý để dung mạo mình xấu xí như vậy cả.
"Hẳn là do tác dụng của Xà Hoàng Kim Thân Quyết, chúc mừng nàng" Hứa Phong cười cười nói.
"Ân, đúng vậy, Xà Hoàng Kim Thân Quyết cải tạo xương cốt, kinh mạch và cả da thịt nữa, cõ lẽ trong quá trình cải tạo làn da đã tạo nên sự lột xác, làm mất đi vết sẹo..." Tà Liên vui mừng giải thích dựa theo những hiểu biết đạt được từ truyền thừa. Bàn tay nàng nhẹ nhàng vuốt ve cảm nhận da dẻ của mình, giờ khắc này làn da nàng càng thêm mềm mại, trơn nhẵn, tinh tế.
Sau khi nghe nàng giải thích, Hứa Phong cũng đại khái hiểu phương pháp tu luyện Xà Hoàng Kim Thân Quyết cùng những công pháp khác hoàn toàn khác biệt. Không cần lộ tuyến vận hành Nguyên Lực, không cần vận dụng kinh mạch. Chỉ cần dùng Nguyên Lực để cường hóa cốt cách và cơ bắp là được rồi. Đẳng cấp dựa theo sự khác biệt màu sắc trong xương cốt để phân chia, theo thấp đến cao chia làm Xích, Cam, Hoàng, Lục, Thanh, Lam cùng Tử! Xích sắc thực lực tương ứng với Ngưng Khí Cảnh... Cứ như vậy mà đối chiếu lên.
Tuy sự khác biệt trong xương cốt không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng màu sắc sẽ được biểu hiện ra trong đôi đồng tử. Ánh mắt Tà Liên lộ ra Thanh sắc, Thanh sắc của Xà Hoàng Kim Thân Quyết tương ứng Thiên Nguyên Cảnh. Điều này khiến Hứa Phong không khỏi chấn động, phải biết hắn cũng có truyền thừa nhưng chỉ có truyền thừa ký ức. Mà Tà Liên lại được cả truyền thừa ký ức lẫn lực lượng. Trong vòng mười ngày tu vi bạo tăng từ Hóa Khí Cảnh đến Thiên Nguyên Cảnh, quả thật là quá nghịch thiên.
Đang lúc Hứa Phong cảm thán truyền thừa bá đạo, thì đột nhiên Tà Liên ôm chầm lấy hắn, cảm động nói:
"Cảm ơn chàng, cũng là chàng đã đem truyền thừa cho ta..."
"Hừ, vớ vẩn, dăm ba cái truyền thừa sao có thể so được với nàng" Hứa Phong vuốt ve mái tóc Tà Liên xuống dọc tới lưng rồi lại đến bờ mông tròn trịa, đồng thời sắc mặt lộ vẻ da^ʍ uế cảm nhận cỗ mềm mại đàn hồi từ hai tòa ngọc nữ phong bạo mãn kia đang ép vào ngực mình. Dưới sự vuốt ve của Hứa Phong, Tà Liên hơi thở dần trở nên gấp gáp, ánh mắt mê li lấp lánh nước. Hứa Phong có thể cảm nhận rõ hai hạt anh đào trên tòa ngọc nữ phong kia đã cương lên, đâm vào ngực mình. Hắn làm sao có thể chịu được nữa, thú huyết đã triệt để sôi trào, và thế là đè nàng ra...
Ban đêm trong sơn động, dưới ánh bếp lửa bập bùng, hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng đang quấn lấy nhau cùng một chỗ, phát ra từng tiếng ba ba ba. Rõ ràng là một nam một nữ đang tiến hành "giã chiến".
Theo động tác nhấp nhổm cùng tiếng hơi thở trầm thấp của nam tử phía trên, nữ nhân phía dưới gắt gao cắn chặt răng, kiệt lực khống chế không để phát ra âm thanh xấu hổ, để rồi lại khó có thể khắc chế cảm giác sướиɠ khoái như thủy triều xâm nhập khiến nàng phát ra từng tiếng rêи ɾỉ câu hồn.
Nam tử chính là Hứa Phong, nữ nhân dĩ nhiên là Tà Liên. Hứa Phong dùng sức thọc vào rút ra cơ thể Tà Liên làm vang lên những tiếng "bạch bạch" dâʍ đãиɠ. Dưới động tác mãnh liệt của Hứa Phong, bộ ngực Tà Liên giống như hai trái bóng mà nhảy nhảy lên.
Tà Liên âm huyệt d*m thủy nhiều đến nỗi chảy từ chỗ hai người giao hợp nhỏ xuống mặt đất, Hứa Phong mạnh mẽ thọc vào rút ra phát ra tiếng nước ì ọc dâʍ đãиɠ. Hứa Phong còn ngại không đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tà Liên, hắn dùng tay xoa bóp hai vυ' căng mịn. Lâu lâu dùng hai ngón tay kéo đầu ti ra để kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng, hai đầu ti đỏ hồng ngạo nghễ mà dựng lên.
Tà Liên bị hắn đùa giỡn đến phê cả người, lại bị phía dưới đâm tới nơi mà nàng mẫn cảm nhất, nàng cảm nhận được mình sắp lên đến đỉnh. Hai chân nàng không khỏi kẹp chặt lấy eo hổ của Hứa Phong.
“To quá……A…… Quá sâu…… Ô a…… đừng.... dừng lại một chút.... Muội... muội muốn đi tiểu…… A……”
Tà Liên thân thể cao trào mà rêи ɾỉ, âm huyệt mẫn cảm chảy càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ ra thành vũng.
Mười ngày rồi chưa hưởng thụ cảm giác sung sướиɠ này, Hứa Phong đã không chịu đựng được. Hắn sao có thể ngu mà dừng lại, mà thụt ra thụt vào với tốc độ cực nhanh như máy khâu. Một lát sau hắn mới bắn ra, đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ với tốc độ nhanh mà bắn vào tận tử ©υиɠ của nàng làm nàng mới vừa cao trào xong, thân thể lại một lần run rẩy lên: "A a a a a a…"
Hứa Phong hai mắt chỉ có du͙© vọиɠ, hắn vừa bắn xong lại cúi người xuống tham lam nút lưỡi Tà Liên, khiến nàng ú ớ rêи ɾỉ, eo hông chuyển động như cái máy tiếp tục nhấp. côn th*t cùng âm huyệt giao nhau để lại một mảnh tiếng động dâʍ đãиɠ truyền ra khắp động.
Sau một thời gian dài, thì Tà Liên cũng đã thϊếp đi, gương mặt vẫn còn vương một tầng ửng hồng trông xinh đẹp động lòng người, hạnh phúc nép vào người Hứa Phong, cả hai cùng ngủ.