Giờ khắc này, thần sắc tất cả mọi người đều dại ra. Có nằm mơ cũng không ai nghĩ tới Hứa Phong dám đưa ra yêu cầu lớn mật như vậy, cái này khác gì xúc phạm hội trưởng, cũng không nghĩ tới hậu quả ah!
Trong hình dung của mọi người về Hứa Phong bây giờ, chỉ có tám chữ: "To gan lớn mật, sắc đảm bao thiên!"
Mộ Dung Kính khi nghe Hứa Phong nói thì đầu tiên là ngẩn ra, sau đó sắc mặt trở nên dữ tợn, nhưng sau khi gã suy nghĩ một chút thì lại mỉm cười âm trầm, trong lòng mừng rỡ khó tả.
Xú tiểu tử, không ngờ ngươi lại vô tri như vậy, giờ để ta xem còn ai bảo vệ được cho ngươi ah!... Mộ Dung Kính càng nghĩ, nụ cười trên mặt càng đậm hơn, phảng phất như thấy được kết cục thê thảm của Hứa Phong.
Hứa Thiên Tuyết, Tô Nhược Vũ cùng Vương Giai Kỳ sắc mặt đại biến, thầm hô không xong rồi. Đối với Hứa Phong là vừa lo vừa giận, mang theo ánh mắt u oán xen lẫn tức giận nhìn về hắn. Nhất là Vương Giai Kỳ, trong ánh mắt còn ngân ngấn nước, thân thể mềm mại khẽ run rẩy.
Về phần Ngao Nguyệt, sau khi nghe vậy lập tức sửng sốt, ngẩn ra một lát, sau đó liền nghiêm mặt, dí tay vào trán hắn nói:
"Tiểu quỷ này, tâm ma loạn tưởng, suy nghĩ bậy bạ gì đó!"
"Hả?"
Mọi người mở to mắt, chấn kinh so với yêu cầu của Hứa Phong lúc trước còn đậm hơn. Đây là tình huống gì? Ngao hội trưởng không nổi giận lôi đình trừng phạt Hứa Phong mà chỉ nhắc nhở thôi sao?
Mộ Dung Kính càng là không hiểu nổi, nữ thần hội trưởng vì sao lại bỗng nhiên trở nên dễ tính như vậy. Hắn còn nhớ, từng có một tên hoàn khố ỷ vào gia thế mà buông lời trêu ghẹo Ngao Nguyệt, kết quả bị phế bỏ đan điền, càng là bị đoạn mất lưỡi, thậm chí gia tộc của tên gia hỏa kia cũng không giám có phản ứng gì. Truyện này chỉ có một vài người trong công hội biết, hắn là một trong số đó.
Dù cho Hứa Phong là Luyện Đan Sư thân phận đặc thù, thế nhưng theo lý mà nói, dù Ngao Nguyệt không phế hắn thì ít nhất cũng phải trách phạt ah! Làm sao ngay cả một cọng lông cũng không đυ.ng đến ah!
Trong mắt Mộ Dung Kính lóe lên một vẻ tàn khốc, nhìn chằm chằm Hứa Phong. Ánh mắt kia phảng phất như muốn nói ra: Thiếu niên trước mặt này, là địch nhân không đội trời chung với hắn!
“Hội trưởng đại nhân, chúng ta bây giờ trở về Luyện Đan Sư Công Hội so đan đi!” Mộ Dung Kính lập tức đề nghị, hắn không chờ được nữa muốn đánh bại Hứa Phong, không chỉ là bởi vì muốn trở thành nhị tinh Luyện Đan Sư cùng thủ tịch Luyện Đan Sư, càng là bởi vì tên tiểu tử Hứa Phong này quá ghê tởm, không đánh bại hắn, không đủ để giải mối hận trong lòng!
“Không cần về Luyện Đan Sư Công Hội, như thế rất phiền toái.” Ngao Nguyệt lắc đầu.
“Không trở về Luyện Đan Sư Công Hội làm sao so đan?” Mộ Dung Kính có chút không hiểu hỏi, Hứa gia nơi này không có đan lô, không có dược liệu, căn bản không có biện pháp luyện đan.
Đám người cũng nhìn về phía Ngao Nguyệt, trong mắt đồng dạng không hiểu.
“Các ngươi an tâm chớ vội, chờ một lát là đủ.” Ngao Nguyệt lạnh nhạt nói.
Chỉ có mấy người có ánh mắt tinh tế, sớm tại thời điểm Ngao Nguyệt tuyên bố so đan, liền phát hiện Trương lão biến mất không thấy, chỉ bất quá lúc ấy ánh mắt mọi người đều tập trung về Ngao Nguyệt, ít người chú ý tới tình huống này.
Quả nhiên cũng không lâu lắm, Trương lão mang theo một nhóm người trở về, những người này cầm hai chiếc đan lô, đặt song song ở trên đại sảnh nghị sự đường.
Kiểu dáng của hai đan lô này nhìn rất phổ thông, chính là đan lô mà thời điểm Luyện Đan Sư khảo thí sử dụng. Đám người liền biết, Ngao Nguyệt có ý tứ là trận so đan này muốn tiến hành công bằng.
“Hứa đan sư, Mộ Dung đan sư, đây hai đan lô, chắc hẳn các ngươi đều biết! Không sai, đây chính là đan lô chuyên dụng để khảo hạch tại Luyện Đan Sư Công Hội, rất phổ thông bình thường, là đan lô cơ bản nhất, không có tăng thêm xác suất luyện đan thành công, khảo hạch hết thảy đều dựa vào kỹ thuật luyện đan!” Ngao Nguyệt môi đỏ gợi cảm khẽ trương khẽ hợp, cả người phát ra vẻ vũ mị phong tình làm cho người ta như si như say.
"Trương lão, sự tình khảo hạch giao cho ngươi.” Lập tức, Ngao Nguyệt đối với Trương lão nhẹ gật đầu, sau đó lùi về phía sau mấy bước đứng quan sát.
Trương lão cười cười đi ra đứng giữa đại sảnh, cảm thụ được ánh mắt mọi người tập trung ở trên người hắn, trong lòng có chút đắc ý.
“Khụ khụ, trước khi so đan, lời đầu tiên ta giới thiệu một chút! Ta là phó hội trưởng Luyện Đan Sư Công Hội Càn Linh Thành, nhị tinh Luyện Đan Sư, Trương Mộc, các ngươi có thể gọi ta là Trương lão! Tin tưởng rất nhiều người biết tên của ta, Hứa đan sư cùng Mộ Dung đan sư so đan do ta phụ trách, đây là đan phương giao cho hai người các ngươi.”
Cả người Trương lão thần thái sáng láng, trên tay nhiều thêm hai tấm da dê, cổ tay nhẹ nhàng lắc một cái, hai tấm da dê liền bay đến trên tay Hứa Phong cùng Mộ Dung Kính.
“Trên mặt bàn, ta phân phối cho các ngươi dược liệu đồng dạng như nhau, lần so đan này hoàn toàn dựa theo tiêu chuẩn khảo hạch Luyện Đan Sư, thời hạn hai canh giờ, thắng bại khảo hạch được xác định rất đơn giản, cùng một loại đan dược, nếu các ngươi ai luyện chế phẩm chất tốt hơn thì người đó là người thắng!”
Chuẩn bị bắt đầu rồi...!
Trương lão vừa nói xong, trong đại sảnh vang lên từng trận tiếng kinh hô, trên mặt của mỗi người đều lộ vẻ hưng phấn, bình thường bọn hắn muốn chứng kiến một trận Luyện Đan Sư so tài luyện đan quả thực là quá khó khăn.
Phải biết rằng Luyện Đan Sư so đan đều là tương đối chính thức, thường thường là xuất hiện ở nội bộ Luyện Đan Sư Công Hội, hoặc là Luyện Đan Sư luận bàn riêng với nhau, sẽ rất ít khi công khai biểu hiện ra trước mắt của mọi người.
Mà trận so đan này lại quyết định tương lai ai mới là thủ tịch Luyện Đan Sư của Luyện Đan Sư Công Hội tại Càn Linh Thành!