Lôi Động Cửu Thiên

Chương 37: Phá giáp

Hứa Phong một tát đắc thủ, lập tức lách mình lui trở về vị trí cũ, chỉ thấy hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng chắp tay, bộ dáng cao ngạo.

"Nửa bước Linh Nguyên, chẳng có gì ghê gớm." Thanh âm Hứa Phong nhàn nhạt, mang theo một cỗ khinh thường như có như không, xong trong ánh mắt lại lóe lên một tia giảo hoạt rất khó phát hiện.

Bất quá những lời mỉa mai của hắn không hẳn không có lý, tu vi võ đạo đạt đến nửa bước Linh Nguyên cảnh, nhưng đây vẻn vẹn chỉ là tu vi võ đạo, Đoàn Chiến Hùng không có võ kỹ tương ứng, tức thì đẳng cấp của Linh Nguyên Cảnh bị vị đại quản gia này làm hao mòn nhuệ khí.

Một chiêu Toái Tâm Quyền, mặc dù uy lực mạnh mẽ, nhưng là vẻn vẹn phát huy ra Hóa Khí Cảnh thực lực, xa xa không có uy thế của nửa bước Linh Nguyên, lại thêm hắn dùng một bộ phận Nguyên Lực để duy trì Linh Nguyên chi khải trên người, lực lượng trên nắm tay càng thêm suy giảm!

"Khẩu xuất cuồng ngôn! Ta bất quá là chủ quan sai lầm mà thôi! Hi vọng một hồi nữa ngươi còn có thể phách lối như vậy!" Đoàn Chiến Hùng ánh mắt lạnh lẽo, khí thế trên người đột nhiên tăng vọt, không còn bảo lưu thực lực.

"Nếu như ngươi chỉ có Toái Tâm Quyền, thì không làm gì được ta." Hứa Phong cười nhạt một tiếng, đem khí thế toàn thân đều thu liễm lại, hoàn toàn không có một tia Nguyên Lực toát ra, cho người cảm giác tựa như là một người bình thường hoàn toàn không có tu vi võ đạo.

Chính là bộ dáng này!

Tất cả mọi người ánh mắt đều ngưng trệ, bộ dáng này chính là ngày bình thường Hứa Phong biểu hiện ra, phối hợp thêm lời đồn phế vật kia, muốn cho người ta không tin cũng khó khăn.

Hắn rốt cuộc muốn làm gì?

Trong lòng của tất cả mọi người đều dâng lên một cái dấu hỏi, ngay tại trong chiến đấu, lại đem khí tức bản thân toàn bộ thu liễm, làm như vậy không khác chủ động nhận thua, khí thế yếu đi, làm sao có thể thắng?

Nhưng mà, tràng cảng Hứa Phong khí thế bị áp đảo như trong tưởng tượng của đám người cũng chưa từng xuất hiện, chỉ thấy hắn đơn giản hoạt động mắt cá chân một chút, khóe miệng có chút giơ lên một cái độ cong.

Lốp bốp...

Một thoáng thời gian, hai chân hắn tràn ra điện quang chói mắt, lấy một loại tốc độ khủng khϊếp cả người vọt bắn lao đi, thậm chí tại nguyên chỗ tạo ra từng đạo tàn ảnh.

Thật nhanh!

Trong lòng đám người đều giật mình, bọn hắn chỉ có thể nhìn thấy toàn là tàn ảnh, căn bản là không có cách nào thấy rõ ràng động tác của Hứa Phong.

Là một trong những nhân vật chính của trận đấu này, Đoàn Chiến Hùng trừng lớn hai mắt, kinh ngạc tìm kiếm vị trí của Hứa Phong, đáy lòng đồng thời trầm xuống, cẩn thận đề phòng, cảm thụ bất kỳ một cái dao động nào xung quanh.

Sưu!

Trong nháy mắt, tiếng xé gió vang lên, thân ảnh Hứa Phong xuất hiện tại phía bên phải Đoàn Chiến Hùng, mang theo một đạo kình phong, một quyền thế đại lực trầm oanh kích ra ngoài. Một quyền này, hắn không sử dụng Nguyên Lực, mà là lực lượng thân thể thuần túy.

"Ngây thơ!"

Đoàn Chiến Hùng cười nhạo một tiếng, trên người hắn che kín Linh Nguyên chi khải, cho dù sử dụng võ kỹ đều rất khó phá vỡ phòng ngự của hắn, huống chi là một quyền phổ thông.

Ầm!

Nắm đấm của Hứa Phong đánh vào trên Linh Nguyên chi khải của Đoàn Chiến Hùng, phát ra một đạo âm thanh va chạm kịch liệt, chỉ là Đoàn Chiến Hùng giống như là một chút tổn hại đều không có.

Sưu!

Hứa Phong mượn lực phản chấn của nắm đấm oanh kích bật nhảy lên cao, lộn ngược ra sau, sau khi rơi trên mặt đất, lại giống như khi nãy lần nữa lách mình, oanh ra lại là một quyền.

Một quyền này, vẫn không có Nguyên Lực.

Ầm!

Nắm đấm lần nữa đánh lên Linh Nguyên chi khải, lại là thanh âm va chạm kịch liệt, cùng nắm đấm khi nãy giống nhau, căn bản không tạo thành bất kỳ uy hϊếp gì với Đoàn Chiến Hùng.

"Vô ích thôi, ta thân mang Linh Nguyên chi khải, đã đứng ở thế bất bại!" Bên trong thanh âm của Đoàn Chiến Hùng tràn đầy kiêu ngạo, nhất là nhìn thấy bộ dáng Hứa Phong không làm gì được mình, trong lòng sảng khoái vô cùng, ánh mắt nhìn về phía Hứa Phong lộ vẻ xem thường.

Ngay tại lúc Đoàn Chiến Hùng tâm tình vui sướиɠ nhất sảng khoái nhất, khóe miệng Hứa Phong mỉm cười tà mị, cũng như mấy lần trước, nâng lên một quyền lần nữa trực tiếp đánh phía Đoàn Chiến Hùng.

"Đừng uổng phí sức lực, công kích của ngươi vô dụng với ta!" Đoàn Chiến Hùng cười lạnh, trong mắt hắn, hiện tại Hứa Phong tựa như là một con bò ngốc húc vào tường, chỉ dựa vào man lực trên người mà thôi, đã không có bất kỳ uy hϊếp gì.

Nhưng mà có thể lấy phương thức như vậy đả kích Hứa Phong, làm nội tâm Đoàn Chiến Hùng cực kì thoải mái, dù sao Hứa Phong khiến hắn mất đi rất nhiều mặt mũi, khôn dạy dỗ một chút, thật sự là khó giải mối hận trong lòng a!

"Ngươi đang xem thường ta." Thanh âm nhàn nhạt của Hứa Phong truyền vào trong tai của mỗi người, chỉ thấy hắn một cái lắc mình, như lúc trước đồng dạng xuất hiện bên cạnh Đoàn Chiến Hùng, nâng lên nắm đấm hướng về Linh Nguyên chi khải oanh kích tới.

Vẫn là một quyền không có Nguyên Lực!

"Ha ha, coi như ta xem thường ngươi, ngươi lại có thể làm gì được ta!" Đoàn Chiến Hùng bá đạo đáp, cho người ta một loại cảm giác bất khả chiến bại, một quyền kia đánh vào trên người hắn, phảng phất giống như gãi ngứa, mang đến cho hắn tự tin rất lớn.

Tê tê tê...

Thế nhưng tiệc vui chóng tàn, Đoàn Chiến Hùng cợt nhả còn không có kéo dài bao lâu, sắc mặt cũng đã bắt đầu thay đổi!

"Ngươi..."

Đoàn Chiến Hùng trừng lớn hai mắt, trong mắt đều là quang mang khó có thể tin, một cỗ đau nhức kịch liệt sâu tận xương tủy dần bao trùm thân thể của hắn, lập tức từng trận cảm giác tê dại truyền vào toàn thân.

Hiện tại, hắn ngay cả động một chút ngón tay cũng khó khăn. Linh Nguyên chi khải, cũng theo đó mà tiêu tán.