Lôi Động Cửu Thiên

Chương 13: Dùng quạt khống hỏa

Mượn cây quạt?

Trương lão lộ vẻ khó hiểu, hắn làm Luyện Đan Sư nhiều năm như vậy, khảo hạch qua vô số thiếu niên, tư chất tầm thường có, thiên tài có, cũng đã gặp không ít quỷ tài tính tình quái gở, nhưng mà muốn mượn cây quạt của hắn thì đây là tên đầu tiên.

Tô Nhược Vũ cùng Lâm Vân cũng là không hiểu nhìn Hứa Phong, không biết tên này tiếp tục làm trò gì.

"Khụ khụ, cầm dùng đi."

Trương lão ho nhẹ một tiếng, hóa giải một chút xấu hổ, tiện tay đem cây quạt ném cho Hứa Phong, cây quạt này vốn là giữ lại để khi ba người luyện đan, thời điểm đan hỏa thiêu đốt, trong phòng sẽ trở nên khô nóng thì lão đem ra quạt.

"Đa tạ Trương lão."

Hứa Phong tiếp nhận cây quạt, bên trong ánh mắt bắn ra ánh sáng tự tin, hiện tại hết thảy đều giải quyết, có thể bắt đầu luyện đan!

Ánh mắt Tô Nhược Vũ cùng Lâm Vân đều chăm chú theo dõi Hứa Phong, bọn họ rất hiếu kì, cũng rất không minh bạch, càng nhiều hơn chính là nghi hoặc... Hắn rốt cuộc muốn làm gì?

Hứa Phong không để ý tới ánh mắt ba người, ngồi xổm ở trước lò luyện đan, tay phải nắm chắc thành quyền, một cỗ Nguyên Lực tinh thuần lưu chuyển đến trên nắm tay, trong nháy mắt duỗi ra một ngón tay, điểm tại bên trên đám củi dưới đan lô. Trên đầu ngón tay hiện lên một tia điện quang không dễ dàng phát giác.

Bành!

Một tiếng nổ yếu ớt vang lên, bên trên đống củi dấy lên một ngọn lửa nhỏ. Trước ánh nhìn chăm chú của ba người kia, Hứa Phong cầm cây quạt vừa mới mượn được mạnh mẽ quạt.

Phừng...

Ngọn lửa bùng nổ, dần dần hình thành thế lửa...

"Cái này..."

Hai người Tô Nhược Vũ cùng Lâm Vân đều là một mặt kinh ngạc, ánh mắt nhìn Hứa Phong giống như nhìn quái vật.

"Hứa Phong huynh đệ, ta có một chuyện khó hiểu, tại sao ngươi muốn dùng phương thức như vậy nhóm lửa hả?" Lâm Vân mí mắt khẽ giật, mặt mo đỏ bừng, hắn thực sự không hiểu được mình tại sao lại cấp khảo hạch phí cho dạng quái vật này.

"Không có cách nào ah, ta còn chưa tới Hóa Khí cảnh." Hứa Phong vẻ mặt thành thật quạt gió, lực chú ý đặt trên hỏa diễm, căn bản không có chú ý tới biểu cảm của ba người kia, trong lúc lơ đãng quên đi thân phận của mình, lấy luyện đan kinh nghiệm cơ sở nói ra: "Lâm Vân, luyện đan là một sự tình nghiêm túc, hỏa diễm nhất định phải cẩn thận điều tiết khống chế, không thể quá lớn, cũng không thể quá nhỏ."

Ah...

Lâm Vân ngây ra một lúc, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, trong thoáng chốc không phản bác được...

"Đại ca, ngươi thật đúng là đem mình làm luyện đan sư thâm niên a. Vậy ngươi tiếp tục, ta cứ như vậy lẳng lặng nhìn ngươi trang bức được bao lâu!"

Lâm Vân cười khổ, liền trở về tiếp tục chọn lựa dược liệu, hiện tại hắn đang khó phân biệt hai gốc dược liệu hình dáng cực kì tương tự trên tay, tự tin trong lòng ngày càng giảm, lần khảo hạch này sợ là lại không qua được.

Tô Nhược Vũ cũng không còn để ý cái tên gia hỏa Hứa Phong hay lòe người này, một lần nữa đem lực chú ý đặt ở luyện chế đan dược, nàng cho tới bây giờ chưa nghe nói qua Luyện Đan Sư dùng cây quạt để khống hỏa.

Bành!

Ngọc thủ nàng điểm nhẹ một chút, củi dưới đan lô liền dâng lên lửa nóng hừng hực, nàng nhẹ nhàng hít vào một hơi, đều đâu vào đấy đem chọn lựa ra dược liệu dựa theo trình tự đan phương, tuần tự chuyên chú cho dược liệu vào đan lô, bắt đầu luyện đan.

Lâm Vân khẽ lườm Tô Nhược Vũ một chút, nhẹ nhàng cắn môi, trong mắt lóe lên một vòng kiên định, cược vận khí chọn một trong hai gốc dược liệu, đem một gốc khác bỏ trở về, đồng thời bắt đầu luyện đan.

Phừng phừng phừng...

Tam đỉnh đan lô toàn bộ dấy lên hỏa diễm, bên trong luyện đan thất khảo hạch nhiệt độ dần dần lên cao.

Kỹ xảo khống hỏa của Lâm Vân rõ ràng so với Tô Nhược Vũ muốn mạnh hơn một chút, vượt qua quá trình chọn lựa dược liệu gian nan, luyện đan dược có vẻ trôi chảy không chút nào mập mờ, thủ pháp thuần thục khống hỏa vững vàng, cũng không lâu lắm liền đuổi kịp tiến độ của Tô Nhược Vũ.

Tô Nhược Vũ lông mày hơi nhướng, nàng đã đã nhận ra Lâm Vân đuổi theo, khảo hạch Luyện Đan Sư đều là riêng biệt, tiêu chuẩn khảo hạch là có thể luyện chế đan dược thành công hay không, không phải là tốc độ luyện đan. Thế nhưng là nàng bị tốc độ luyện đan của Lâm Vân kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lòng háo thắng, tốc độ luyện chế của nàng không khỏi nhanh hơn rất nhiều.

Bất tri bất giác, hai người ganh đua giống như muốn nổi gió, hai người đều là nhân tài luyện đan kiệt xuất trong thế hệ trẻ tuổi của Càn Linh Thành, ai cũng không muốn thua ai.

Lúc này, Hứa Phong có chút thở phào một cái, một đoàn hỏa diễm cực nóng đã đạt đến tiêu chuẩn hắn cần. Hắn đứng dậy, lau một chút mồ hôi trên mặt, khóe miệng giơ lên một cái đường cong, lần đầu tiên thể nghiệm cảm giác luyện đan khiến hắn có phần hưng phấn.

"Hai người kia xảy ra chuyện gì? Luyện đan cũng không phải nấu cơm, gấp gáp như vậy làm gì? Thủ pháp khống chế hỏa diễm còn thô ráp như thế, loại trình độ này căn bản không thể đem tinh hoa của dược liệu rèn luyện ra, không biết thầy của bọn hắn là ai, đến cùng là dạy thế nào." Hứa Phong lầm bầm lầu bầu lắc đầu.

Thanh âm Hứa Phong rất nhỏ, hai người chuyên chú so tài luyện đan cũng không có nghe thấy, thế nhưng Trương lão cách đó không xa lại nghe rất rõ ràng.

Trương lão như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm Hứa Phong, bề ngoài sắc sắc mặt bình tĩnh nhưng trong lòng đã nhấc lên kinh đào hải lãng (sóng to gió lớn), nếu như là người khác nghe được lời Hứa Phong, khẳng định sẽ khịt mũi coi thường, cảm thấy hắn là đang khoác lác. Thế nhưng Trương lão biết, Hứa Phong nói một chút cũng không sai!

Tô Nhược Vũ cùng Lâm Vân đúng là phạm sai lầm như vậy!