Yêu Bạn Cùng Lớp

Chương 20

– Mấy người bạn gái em qua tay… Người ta còn không phải tan nát trái tim… – Chị không để ý ánh mắt thèm thuồng của tôi, nói.

– Không có… Bọn em cặp bồ chứ có yêu nhau đâu?! – Tôi khóc nhọc giải thích.

– Làm sao có chuyện đó được… – Thuỳ Vi bĩu môi.

– Chứ chị thì sao?! Giữ thân đến kết hôn à?! – Tôi chợt hỏi lại.

– Không… Trước đây thì vậy. – Chị hơi liếc nhìn tôi, mặt đỏ ửng. – Bây giờ… chị thấy nó không quan trọng lắm… miễn là lần đầu tiên… đúng người là được rồi.

Nói thật. Nếu có ai đó mà nhịn được trong hoàn cảnh này, có lẽ nên đi khám bác sĩ nam khoa. Tôi không nhịn được nữa, chồm lên nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể của chị Vi. Lật một vòng. Cơ thể chị không còn lớp chăn che đậy, áp sát bên dưới nòng súng hừng hực của tôi. Chị thở dốc, ánh mắt mơ màng nhìn lên tôi như chờ đợi.

Tôi cúi xuống ngậm kín lấy đôi môi đỏ mọng hé mở của chị Vi. Hơi thở chị nồng nàn, chiếc lưỡi chị ngọt lịm mùi tình ái. Khác hẳn với nụ hôn vụиɠ ŧяộʍ khi nảy của tôi. Tay tôi vuốt ve dọc thân thể chị, đặt tay lên ngực chị mân mê nhẹ nhàng. Tôi hôn xuống cổ chị, xuống hai hõm xương quai gầy gò, rồi nhẹ nhàng vùi mặt vào giữa hai bầu vυ' mềm mại thơm ngát.

– Ưm… Phong ơi… Chị sợ… – Thuỳ Vi thở hổn hển, bàn tay run rẩy đặt lên mặt tôi.

– Đừng sợ… Em sẽ nhẹ nhàng mà…

Trấn an chị, nhưng tôi cũng không chắc mình có thể nhẹ nhàng thế nào! Ngày hôm nay tôi đã bị dồn nén quá sức chịu đựng. Tôi dụi mặt vào giữa hai bầu vυ' mềm mại của chị, hít hà say mê mùi thiếu nữ của chị. Hai tay tôi mân mê xoa nắn, miệng tôi há lớn để đầu lưỡi đung đưa đùa giỡn với hai núʍ ѵú đỏ hồng xinh xắn.

– Ưm… Chị khó chịu quá… Em…

Lời chị tắc nghẽn khi miệng tôi ngậm kín lấy núʍ ѵú chị, mυ'ŧ mυ'ŧ say mê. Chị Vi gồng cứng người, tay chị ôm ghì lấy đầu tôi, cặp đùi kẹp chặt lấy hông tôi. Vẫn ngậm mυ'ŧ hai đầṳ ѵú xinh xắn của Thuỳ Vi, tay tôi lần mò xuống. Không ngoài dự đoán, giữa hai chân chị là một mảng nhầy nhụa ướt đẫm. Thật nhiều nước ah…

– Ưmmm… Phong ơi… Ôi…

Ngậm kín lấy đôi môi của Thuỳ Vi, ngăn tiếng kêu của chị lại, tay tôi úp lên trọn vẹn âʍ ɦộ ướt đẫm của chị. Từ từ vuốt ve mơn trớn nó…

– Ưm…

Thuỳ Vi nhắm nghiền hai mắt, cánh mũi phập phồng thở gấp, trong khi đôi môi vẫn bị tôi hôn ngấu nghiến. Những ngón tay tôi kẹp lấy hai mép thịt mọng nước của chị, miết miết liên tục. Chị Vi oằn người rêи ɾỉ, từ kẽ tay tôi nước cứ tuôn ra không ngớt.

– Chị thích không?

Chị Vi thở hổn hển, gật đầu, rồi giấu ngay mặt vào cổ tôi.

– Em sẽ làm chị thích hơn nữa… Đợi em chút nhé. – Tôi thì thào.

– Ưm…

Thuỳ Vi ngoan ngoãn như một con mèo, đôi môi đỏ hồng rời khỏi tôi trong nuối tiếc. Tôi ngồi dậy kéo áo thun tuột qua đầu, tiện tay cầm ngang lưng quần tuột xuống. Chị Vi ngượng chín người, ánh mắt sợ hãi nhìn khúc thịt to lớn đung đưa của tôi.

Tôi ngã người nằm bên cạnh chị, để cả thân thể chị lõα ɭồ phơi bày trước mắt tôi. Thật đẹp ah… Chị Vi lớn hơn tôi hai tuổi, cũng lớn hơn tất cả đám con gái tôi từng va chạm xá© ŧᏂịŧ. Chị như một thứ trái cây chín cành, thành thục, thơm ngát… Tôi cầm tay chị, đặt lên dươиɠ ѵậŧ căng cứng của mình. Thuỳ Vi im thin thít, nhưng hơi thở dồn dập của chị đã tự tố cáo mình.

– Phong ơi…

– Ừ… – Tôi trả lời, tay vẫn say mê vuốt ve hai bầu vυ' căng tròn của chị.

– Chị sợ lắm… Nó to như vậy…

Chị Vi gần như mếu máo. Tôi thảng thốt nhìn chị thấy được cả nỗi sợ hãi trong ánh mắt. Chị Vi làm tôi nghĩ đến một cô bé can đảm ưỡn ngực bước đến phòng y tế, nhưng khi nhìn thấy cây kim trong tay bác sĩ lại mếu máo khóc nhè. Tôi vừa thấy buồn cười, vừa có chút lo lắng chột dạ. Nếu chiều theo ý chị thì tôi chỉ có nước tự xử.

– Không đau lắm đâu… – Tôi thử trấn an chị.

– Không, sẽ đau lắm… Chị biết mà… Hu hu…

“Trời đất quỷ thần ơi” Nhìn chị Vi tự nhiên bật khóc tu tu bên cạnh mình tôi thật sự khổ sở không thể tả. Tôi thấy mình như một kẻ bệnh hoạn dụ dỗ con nít làm chuyện hư hỏng. Mà ngược đời, ở đây tôi là người nhỏ tuổi hơn.

Nhìn chị Vi khóc đến nước mắt giàn giụa ướt cả hai gò má, mặt tôi đen lại, suýt nữa đứng dậy đi về phòng. Tôi cảm thấy lẽ ra nỗi bất hạnh này nên đổ lên đầu thằng nào đó lấy chị trong đêm tân hôn.

– Bây giờ như thế này… – Tôi hít sâu một hơi, quyết định khó khăn. – Em sẽ không cho nó vào…

– Thật không? – Chị Vi lau nước mắt, hỏi.

– Thật.

– Em hứa đi…

– Em hứa…

Tôi ôm choàng lấy cơ thể chị Vi, trao cho chị một nụ hôn thật sâu. Rồi tôi ôm theo chị cuộn người một vòng trên giường. Chị Vi trở lại vị trí cũ nằm trên cơ thể tôi. Chị có vẻ rất hồi hộp lo lắng, hôn cũng rụt rè, ôm cũng dè chừng như thể tôi có thể chớp mắt nhét cái của nợ kia vào xé nát người chị.

– Chị nhớ bữa sáng mấy ngày trước không? Hôm chị vào phòng em, rồi ngồi đè lên em… Ngồi giống vậy đi… – Tôi gợi ý.

Chị Vi gật gật đầu, chống tay lên ngực tôi chậm chậm ngồi dậy. Dươиɠ ѵậŧ tôi chọc vào giữa khe mông chị, một cảm giác ấm nóng ẩm ướt làm tôi sướиɠ ran. Thuỳ Vi nhìn xuống tôi, hai gò má nóng rang ngượng ngùng. Cái gì của nhau cần nhìn đã nhìn, cần sờ cũng đã sờ… Nhưng nhìn chị tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cưỡi lên người, tôi vẫn có một cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ kỳ lạ.

– Chị nhổm dậy một chút…

Hai đầu gối chị kẹp bên hông tôi khẽ nâng người lên, tay chị liền ngượng ngùng che hai mép âʍ ɦộ lộ ra trước mắt tôi.

– Đừng xấu hổ… Nó đẹp lắm… – Tôi nhẹ nhàng gỡ tay chị ra.

Thuỳ Vi cúi gằm mặt, hai gò má đỏ ửng nhìn xuống tôi nhẹ nhàng kéo khúc thịt lớn của mình qua giữa hai chân chị, ra phía trước. Tôi thề là giây phút này mình phải kìm nén khổ sở như thế nào?! Dươиɠ ѵậŧ tôi căng cứng như muốn nổ tung, lại phải ngoảnh mặt lướt qua hai mép âʍ ɦộ mọng nước sẵn sàng của chị. Tôi đau lòng ghì đầu dươиɠ ѵậŧ nằm dọc xuống. Nó dài đến sát rốn, đen bóng gân guốc ngoằn ngoèo… Nhìn lại tôi nghĩ chị Vi sợ nó không phải vô lý.

– Phong… Đừng mà…

Thuỳ Vi phản đối khi tôi dùng hai ngón tay vuốt ve âʍ ɦộ chị. Tôi vạch nhẹ hai mép thịt đỏ hồng ra, nước bên trong chảy dài ướt cả tay tôi.

– Chị ngồi xuống đi…

Chị Vi thở dồn dập, cúi đầu nhìn rồi chậm chậm ngồi xuống. Tôi giữ hai mép âʍ ɦộ chị hé mở áp sát lên thân dươиɠ ѵậŧ tôi.

– Ưm…

– Ah…

Hai đứa chúng tôi cùng bật rên khẽ. Trọng lượng cơ thể chị Vi, dù chị khá thon gọn cũng 45 kg, ép cho âʍ ɦộ của chị và dươиɠ ѵậŧ tôi dính chặt vào nhau. Tôi há hốc lim dim ôm bờ eo của chị, khẽ đẩy cơ thể chị trượt lên trượt xuống. Chị Vi theo bản năng bắt đầu uốn éo vòng eo nhỏ…

– Ưm… Phong ơi…

– Ah…

Tôi hít hà sung sướиɠ, hai tay mân mê xoa nắn hai bầu vυ' núng nính của chị, vừa nhìn đầu nấm tím bầm sưng to của tôi không ngừng mất hút thò thụt giữa hai mép thịt đỏ hồng nhòe nhoẹt của chị. Cảm giác không quá tệ ah… Tôi có chút tự hào sáng tác ra kiểu quan hệ kỳ lạ này… Không giao hợp, lại không hẳn là thủ da^ʍ… Cả hai cùng sướиɠ ngất ngây mà không làm chị Vi đau. Quả thật tôi cũng không muốn mình là kẻ phá thân chị đầu tiên. Tôi sợ lại có người khóc bù lu bù loa đòi mình chịu trách nhiệm.

– Ưm… Phong ơi… Chị…

Chị Vi siết chặt hai bàn tay tôi, ép vào ngực chị, rêи ɾỉ nỉ non. Cả cơ thể chị không ngừng uốn éo mỗi lúc một nhanh. Tôi há miệng thở dốc, mông không ngừng đẩy lên phụ họa với chị. Cơn sướиɠ râm ran lan tỏa toàn thân. Chị Vi chợt ngằm xuống, đôi môi ẩm ướt tìm đến tôi.

– Phong… Hôn chị đi…

Tôi đón lấy nụ hôn của chị, lưỡi tôi say mềm men tình của chị. Chợt bên dưới tôi có chút nhẹ bẫng… Đôi môi chị run rẩy, mắt nhắm nghiền sát kề bên tôi. Chị đặt tay lên ngực tôi, mím môi từ từ ngồi dậy. Một cảm giác ấm nóng và chật chội bất ngờ bao trùm lấy dươиɠ ѵậŧ tôi. Tôi há hốc nhìn chị Vi khi chị cắn môi dứt khoát ngồi thẳng xuống.