Truyền Nhân Thiên Y

Chương 359: Ngõ cụt?

Vẻ mặt già nua của Vạn Cửu Giang trầm xuống, mấy giây sau mới chậm rãi giơ ngón tay lên.

Trong khi Huyền khí đang vận chuyển, một ngón tay khác đã đâm hẳn về phía Lương Siêu, đây cũng coi như trả lời cho Miller.

Định uy hϊếp kiểu này sao?

Không có tác dụng với Vạn Cửu Giang ông đâu!

Cho dù đúng như lời Miller nói, hôm nay Vạn Thú Tông rất có thể sẽ tử trận hết tám chín phần, nhưng dù thế nào ông ta cũng nhất định phải lấy mạng Lương Siêu!

Nếu không sau này Vạn Thú Tông làm sao có thể đứng vững trong thế giới võ đạo Viêm Hạ? Trở thành trò cười cho các môn phái khác!

"Lão bò già!"

"Ông dám!"

Miller hét lên gay gắt, một quyền mạnh mẽ đấm vào ngón tay, làm nó nát vỡ vụn, ngay lập tức nghe thấy tiếng bò rống "Ùm...Ụm bò....Ò..., Ùm...Ụm bò....Ò...."

Ngay khi lão bò già kia thay đổi lại diện mạo cũ, hai cái sừng vươn về phía trước, toàn thân tỏa ra ánh sáng màu vàng, lộ ra một cỗ uy thế kinh người, bắt đầu bộc lộ thần uy!

Sau khi đuôi của bổn mạng hung thú của Vạn Cửu Giang chui ra từ đũng quần, liền lao thẳng về phía Lương Siêu trên không trung!

"Chủ nhân, cẩn thận một chút."

Vừa hét lên một tiếng, Miller trong nháy mắt lao ra ngoài, nhưng ngay khi gã chuẩn bị chiến đấu với con bò già kia, Vạn Cửu Giang lại từ trên không lao tới từ.

"Đối thủ của cậu là lão đây."

"Bùm!"

Sau khi đối đầu với nhau bằng một chưởng, Vạn Cửu Giang ngay lập tức dùng hết sức chiến đấu của mình để quấn lấy Miller, khiến gã chỉ có thể bất lực nhìn con bò già lao về phía Lương Siêu.

"Đừng lo cho tôi, toàn lực gϊếŧ lão cẩu đó đi!"

Lương Siêu lập tức ra lệnh, sau đó đưa tất cả huyền khí còn lại trong cơ thể vào Hư ảnh Thiên Long sắp tiêu tan sau lưng hắn!

Không chỉ như vậy, còn bắt đầu tiêu hao máu của chính mình, lấy nó làm kim chỉ nam, khiến cho uy long do hư ảnh Thiên Long phát ra, trở nên càng thêm thuần khiết!

Nhưng so với con thú có sức mạnh tương đương với Nguyên Anh kỳ kia, vẫn không có nửa phần chiến thắng.

Hắn thậm chí không thể chịu được một chiêu của con súc sinh kia, vì vậy, hắn chỉ có thể từ bỏ tất cả những gì mình có, gửi hy vọng rằng Miller có thể giải quyết lão cẩu đó trước khi hắn đạt đến giới hạn.

"Thiên Long Ngâm!"

Lương Siêu quát lên một tia chói tai, hư ảnh Thiên Long lại mở miệng khổng lồ ra.

"Ngao!"

Tiếng Long ngâm như sấm rền vang vọng cả núi rừng, khí thế tiến lên của lão bò già lập tức dừng lại, trên mặt lộ ra một tia sợ hãi cùng với sự do dự của con người.

Cảnh tượng này thiếu chút nữa khiến Vạn Cửu Giang thổ huyết!

Cũng không phải là bởi vì bổn mạng hung thú của ông ta tạm thời bị khắc chế, dù sao đối với hung thú mà nói, huyết mạch khắc chế bẩm sinh không ai có thể làm gì được.

Điều khiến ông ta tức giận là phản ứng của những người khác!

Thấy Lương Siêu đã nỏ mạnh hết đà, không còn huyền khí chống đỡ, nhưng những người khác vẫn ngây người như cũ không hề nhúc nhích!

"Một đám phế vật!"

"Các người đều là đồ trang trí thôi à!"

"Mau ra tay! Chém chết thằng nhóc đó đi!"

Sau khi Vạn Cửu Giang hét lên ba tiếng này, mọi người mới hoàn hồn lại, ánh mắt hung hãn bắt đầu tấn công!

Có người trực tiếp xông về phía Lương Siêu, có người lại công kích tầm xa, khiến Lương Siêu trong nháy mắt trở thành đối tượng nhận tất cả công kích...

"Khốn nạn!"

Nhìn thấy cảnh này, Miller cũng vô cùng tức giận.

Nếu người thi triển Phệ Tâm Ấn chết, thì vật chủ bị kí sinh cũng sẽ chết ngay lập tức!

Vì vậy gã không còn chút cố kỵ nào nữa, bàn tay vốn chỉ lên trời bỗng nhiên rơi xuống!

Muốn chết thì cùng chết!

"Hoàng Tuyền, xuống!"

Đùng!

Đây là một thiên phú cực kỳ lợi hại mới được khai mở sau khi gã thăng cấp thành Quỷ Vương, khi huyết trì màu vàng như máu lơ lửng giữa không trung rồi trút xuống, vô số tiếng kêu rên thảm thiết lập tức vang lên không ngừng.

Trong nháy mắt, gần trăm đệ tử có thực lực bình thường, yếu ớt đều chết hết!

Nhưng những trưởng lão may mắn còn sống sót và những chấp sự thực lực mạnh mẽ dù bị thương nặng nhưng vẫn lao ra, tấn công thẳng vào Lương Siêu!

Trong nháy mắt nhìn thấy hàng chục đòn tấn công lao đến, Diệp Khuynh Thành, người luôn ở bên cạnh Lương Siêu, dứt khoát đứng dậy mà không nói lời nào.

Nhưng trước khi cô chuẩn bị đứng ra trước mặt Lương Siêu, Lương Siêu đã túm lấy cô trước, ném về phía sau.

"Trốn phía sau lưng người phụ nữ..."

"Lương Siêu tôi không có thói quen này."

Lúc này.

"Bùm….bùm…. bùm…bùm!"

Tất cả những đòn tấn công hung hãn đó đều đánh trúng cơ thể của Lương Siêu, sự căng thẳng cuối cùng đã hoàn toàn được nới lỏng.

"Phụt!"

Một ngụm máu tươi phun ra, Hư ảnh Thiên Long sau lưng hắn lập tức tiêu tan, bản thân hắn cũng nằm liệt trên mặt đất, hấp hối.

Không có Thiên Long trấn áp, Địa Long Thú của Vạn Sơn, con bò già của Vạn Cửu Giang và tất cả các hung thú khác liên tục gầm lên, nhe răng trợn mắt mà lao về phía Lương Siêu một cách đầy phẫn nộ!

Đối với Lương Siêu mà nói, kết quả đã định hắn phải chết.

Hơn nữa sẽ là một cái chết rất đau khổ, rất thảm.

Miller lúc này cũng bất lực, mặc cho gã bắt đầu điên cuồng tấn công hết người này đến người khác, Vạn Cửu Giang kia dù có bị thương vẫn cố luôn đeo bám lấy gã, điều này khiến gã thực sự mất bình tĩnh.

Tận mắt chứng kiến thần chết đến thật nhanh.

Tuy nhiên, chỉ là khoảnh khắc tiếp theo.

Xoạc!

Một luồng sáng màu tím từ trên trời giáng xuống đột nhiên bao phủ lấy Lương Siêu.

Sau đó, ánh sáng màu tím biến thành hình dạng của một hoa sen mới chớm nở, khi những cánh hoa sen hoàn toàn xòe ra và trở nên mê hoặc, lộng lẫy, người ta phát hiện ra rằng bên cạnh Lương Siêu, còn có một người khác bên trong tầng ánh sáng màu tím hình hoa sen kia.

Một thân trang phục mạnh mẽ, khí thế hiên ngang.

Lương Siêu tựa hồ có thể cảm nhận được gì đó, khẽ mở mắt ra, sau khi nhìn thấy người này liền cảm thấy có chút quen thuộc.

Hắn còn chưa kịp nhớ ra, Diệp Khuynh Thành bên cạnh cũng đang nhìn chằm chằm vào người này, con ngươi hơi hơi co rụt lại, trên mặt lộ ra vẻ khó tin thản nhiên nói: "Cô, cô là…. "

"Tiểu Thi Nhã?!"