Truyền Nhân Thiên Y

Chương 100: So sánh tôi với vị hôn phu của cô?

Phụt!

Lương Siêu đang lắng nghe nhưng không thể nhịn được cười một tiếng, lập tức thu hút sự chú ý của Chu Đồng, trước đó cô ta còn đang khách sáo để làm lóa mắt Hạ Tử Yên, nhưng cô ta không để ý rằng trong phòng bệnh còn có một người khác.

"Tại sao anh lại cười?"

"Ừm, không có gì."

Lương Siêu xua tay: "Tôi chỉ cảm thấy cô rất thú vị. Rõ ràng là vật phẩm mà mọi người chán ghét không muốn có nhưng sau khi nhặt được về, cô lại coi như là bảo bối." "Coi như bảo vật cũng được, nhưng cô còn tới đây khoe khoang với người khác, tôi thật không hiểu nó có gì tốt, mỹ nhân, có thể giải thích cho tôi một chút được không?"

Phốc!

Ngay lập tức Hạ Tử Yên bị chọc cho đến bậc cười, nhìn thấy bộ dạng giả khiêm tốn để xin lời khuyên của Lương Siêu, trong lòng liền cảm thấy nhẹ nhõm trong một thời gian ngắn.

"Anh!"

Chu Đồng khó chịu, xấu hổ đến đỏ cả mặt, oán hận mà nhìn chằm chằm vào Lương Siêu.

"Anh là ai? Anh không có tư cách để xen vào giữa chuyện hai chúng tôi!"

"Anh là ai."

Hạ Tử Yên không chút khách khí trả lời: "Anh ấy là vị hôn phu của tôi, tư cách của anh ấy nhiều hơn của cô rất nhiều, anh ấy muốn nói gì thì nói, cô mới là người không được c xen vào."

"Gì?"

"Vị hôn phu?"

Chu Đồng kinh ngạc mở to hai mắt, nhìn Lương Siêu một hồi lâu, sau đó nhếch miệng cười, cười đến run rẩy cả người.

"Tôi nghe ông nội cô nói cô có một vị hôn phu, trước giờ tôi còn tưởng rằng là một người nào đó tuổi trẻ tài cao, không nghĩ tới lại là cái loại này tốt mã giẻ cùi.

"Tôi nói này Tử Yên. Ngày nay, không thể dựa vào những người đàn ông đẹp trai thì có thể kiếm sống được. Địa vị xã hội, thực lực của bản thân, khả năng tài chính và các phương diện khác mới là quan trọng nhất."

"Giống như vị hôn phu của tôi, mặc dù có thể không đẹp trai bằng người này, nhưng về phương diện khác sợ rằng có thể đánh bại hắn mấy khối."

Lương Siêu: "..."

Bây giờ, về cơ bản cô ta chắc chắn rằng người phụ nữ này là một người não tàn.

Nhìn thấy Chu Đồng với vẻ mặt xấu hổ, nhất thời Hạ Tử Yên có chút cổ quái: "Xem ý của cô, là so sánh vị hôn phu của tôi với vị hôn phu của cô sao?"

"Đúng vậy."

Chu Đồng kiêu ngạo gật đầu, sau đó chỉ tay vào Lương Siêu và khinh thường nói: "Hãy nhìn quần áo của hắn, tổng cộng chỉ đến một nghìn tệ phải không? Hắn trông giống như một người đàn ông nghèo nàn."

"Nghèo cũng không sao, hơn nữa người còn gầy như vậy, nhìn yếu ớt như vậy, cho dù là Huyền Vũ giả chắc chắn là ở cấp bậc thấp nhất?"

"Còn về phương diện nữa, thôi quên đi, cứ như vậy đi, tôi nói bớt mấy câu, chắc chắn tôi sẽ làm hắn bị tổn thương trầm trọng, sẽ không tốt."

Sau đó, người phụ nữ đó tỏ ra nghiêm túc thuyết phục: “Tử Yên, tôi thấy cô đã khổ luyện từ nhỏ, luôn là cô gái quyến rũ trong ngành, nhưng còn hắn thì sao? Chưa từng tu luyện qua, cuối cùng vẫn là áp chế một cái đầu thôi?"

"Phụ nữ, quan trọng nhất là đối tốt với bản thân mình, đều muốn mỗi ngày đều đẹp lên, cò em mỗi ngày phải chịu mưa nắng mà chấp hành nhiệm vụ, làn da đều tổn hư thì đàn ông nào thèm?"

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

"Cô có muốn không để tôi dạy cô cách..."

"Khục..khục."

Lương Siêu nghe không nổi nữa, ho khan một tiếng ngắt lời cô ta.

"Được rồi, Bình Nữ, hiện tại Tử Yên cần được nghỉ ngơi, cô có thể yên lặng một lát được không?"

Chu Đồng lại trợn mắt nhìn hắn, sau vài phút mới cau mày tỏ vẻ tức giận.

"Anh nói ai là bình nữ!"

"Cô."

Lương Siêu coi như là điều đương nhiên chỉ vào cô, cười nói: "Vừa rồi nghe cô miêu tả, cả ngày không làm cái gì, cái gì cũng không học, cũng không để ý tới việc tu dưỡng bản thân, chỉ nghĩ cách làm sao để đẹp rồi đi lấy lòng đàn ông?"

"Đây không phải là bình nữ chứ là cái gì?"

"Hơn nữa, tôi thật sự không hiểu cô ở trước mặt Tử Yên thể hiện cái gì cũng tốt hơn, nhưng bên ngoài Tử Yên xinh đẹp hơn cô bên trong cô so với Tử Yên còn cặn bã hơn, nhưng cô vẫn cảm thấy bản thân rất tốt, trời ạ... Cảm thấy nổi bật hơn là từ chỗ nào vậy?"

"Anh!"

"Đồ khốn kiếp!"

Chu Đồng nhéo ngón tay với vẻ mặt sự xấu hổ và phẫn nộ mà chỉ tay về phí Lương Siêu, nhưng sau khi nghĩ về điều đó một lúc lâu, không biết nên phản bác như thế nào, cuối cùng nói ra một điều bất ngờ.

"Chồng chưa cưới của tôi tốt hơn anh! Là đủ rồi!"

"Ha ha……"

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Lương Siêu cười một tiếng, Hạ Tử Yên hoàn toàn không để ý đến cô ta, chỉ là phớt lờ cô ta, Chu Đồng tức giận đến mức giậm chân xuống đất, lập tức gọi điện cho Bạch Hạo

"Chào em yêu, em đang ở đâu?"

"Bây giờ anh có thể tới đây với em một chuyến không, em bị người khác sỉ nhục! Hừ..."

"Được, em lập tức cho anh biết địa điểm!"

Sau khi cúp điện thoại, Chu Đồng vẻ mặt nhẹ nhõm nhìn Hạ Tử Yên: "Các người cứ chờ xem, một thời gian nữa các người sẽ thấy vị hôn phu của tôi, sẽ biết chênh lệch lớn như thế nào!"

Hạ Tử Yên nhếch mép, cô vẫn nhớ bộ dạng Bạch Hạo Nhiên trông như thế nào, sau đó ngẩng đầu nhìn Lương Siêu đang dựa vào cửa sổ.

Ừm.

Khoảng cách này khá lớn!

Thấy vậy, Lương Siêu nhấc chân và chuẩn bị rời đi, so sánh với những người khác luôn là điều nhàm chán nhất đối với hắn.

Hạ Tử Yên lập tức trừng mắt: "Đứng lại."

"Hôm nay nếu anh dám rời đi, không giúp tôi trút bỏ cơn tức giận này, không thẳng tay tát vào mặt người phụ nữ này, chuyện lấy lại hôn thư sẽ hoàn toàn bị hủy bỏ."

"Đe dọa tôi?"

Lương Siêu nhướng mày, nhưng sau khi cảm nhận được sự lạnh lùng trong mắt Hạ Tử Yên, hắn lập tức dừng lại và dựa lưng vào cửa sổ.

"Chà, cô đã thắng, việc đe dọa đã có tác dụng."

"Hứ!"

"Hạ Tử Yên, chỉ là một tên tốt mã giẻ cùi như vậy mà còn dám so sánh với Bạch Thiếu Gia, không xứng ! Cô còn muốn hắn giúp cô trút giận? Đánh vào mặt tôi? Tôi thấy cô bị mất trí thật rồi!"

"Đến cuối cùng ai người đầu óc bã đậu, lát nữa sẽ biết."

Sau một giờ.

Một thân người mặc một bộ vest được đặt làm riêng, Bạch Hạo Nhiên thân hình vạm vỡ đẩy cửa bước vào, Chu Đồng ngay lập tức ôm lấy anh ta.

"Được rồi, Đồng Đồng, tất cả mọi chuyện anh đã biết rồi."

Nói xong, Bạch Hạo Nhiên lập tức nhìn về phía Lương Siêu, trong mắt có vài phần địch ý, trong tiềm thức cho rằng nguyên nhân trước đây Hạ Tử Yên liên tục cự tuyệt anh ta, đều là bởi vì người này!

"Anh là vị hôn phu của Tử Yên?"

"Hưmm……"

Lương Siêu do dự một chút, nhìn thoáng qua vẻ mặt cảnh cáo của Hạ Tử Yên, bất đắc dĩ mà gật đầu: "Đúng, hiện tại có thể nói là vậy."

"Hừ, nghe nói Hạ tiên sinh vẫn luôn thích anh, anh nhất định cũng là Huyền Vũ giả?"

"Thật trùng hợp, hai ngày trước tôi vừa mới bế quan đã đột phá Tiên Thiên cảnh giới, anh có muốn thảo luận một chút không?"

Phụt!

Hạ Tử Yên đang uống nước lập tức phá lên cười, khiến Bạch Hạo Nhiên nhíu mày.

"Tử Yên, em cười cái gì?"

"Cô ấy cười vì anh quá yếu, như Tiên Thiên cảnh này là cảnh giới nhập môn còn cần đi bế quan sao? Người bình thường không phải lấy việc tu luyện để đột phá sao?"

Nghe thấy Lương Siêu chế giễu vị hôn phu của mình nhiều như vậy, Chu Đồng ngay lập tức bỏ cuộc.

"Anh giả bộ làm cái gì! Tiên Thiên cảnh giới cường đại như vậy làm sao có thể chỉ là người mới bắt đầu được! Anh có biết tu luyện không?"

Bạch Hạo Nhiên trực tiếp hơn, không nói một lời mà anh ta đấm một quyền về phía Lương Siêu.

Nhưng đáng tiếc là, đánh lén chỉ là đánh lén, còn chưa thành công...

Khi cú đấm đánh trúng ngực, Lương Siêu hoàn toàn không có cảm giác đau và thậm chí còn cười mỉa mai.

"Anh cái này……"

"Đang gãi ngứa sao?"

Bạch Hạo Nhiên hai mắt nhíu chặt, lập tức thu hồi nắm đấm, muốn toàn lực ra đòn lần nữa, nhưng lại thấy Lương Siêu thân thể kịch liệt chấn động, trên người có kim quang lóe lên, anh ta không làm gì được, chỉ dựa vào một hào quang cưỡng hãn liền có thể thổi bay anh ta đi!

Việc này, cũng thật xấu hổ đi...