Phần 1: Tại hôn lễ bị khách khứa thay phiên sờ huyệt, bị nhị ca sờ hạt liếʍ huyệt, tiểu trượng phu hút sữa đi vào giấc ngủ.
Hôm nay là ngày Tiểu Thừa xuất giá, gia tộc đều nói hắn là sao chổi, mẫu thân vì khó sinh mà chết, năm trước phụ thân cũng vì ngoài ý muốn mà bỏ mình, gia gia cũng vì bệnh nặng nằm trên giường dậy không nổi.
Thầy bói đoán mệnh cho hắn nói hắn mệnh khắc thân nhân, có lẽ tất cả cũng do thân thể âm dương gây nên tai họa. Tiểu Thừa là một người song tính, vốn là chuyện quái dị, nhất định chính nó thu hút yêu ma quấy phá nên mới gây ra từng ấy chuyện.
Sau khi phụ thân chết, người trong nhà đều xa lánh Tiểu Thừa, lại ngại hắn đen đủi mà đem hắn đuổi ra ngoài. Khi đó liền có một lão nhân sinh bệnh muốn xung hỉ, người nhà Tiểu Thừa liền mang hắn gả đến thôn khác thành tiểu nương tử cho người ta.
Cứ như vậy, Tiểu Thừa bị rước đến Vương gia trong một cái kiệu hoa rách nát.
Vương gia có ba nhi tử, lão đại tráng kiện mà hung hãn. Lão nhị lang thang không thành hình, ăn nhậu gái gú cờ bạc không sót điều gì. Còn người con út lại chỉ là một đứa trẻ mười hai mười ba tuổi. Mắt thấy lão đại lão nhị tuổi cũng đã lớn, đức hạnh cũng thật khó để cưới vợ, cuối cùng đành lấy danh nghĩa con út cưới tiểu nương tử vào cửa. Dân chúng gần đây đều không muốn đem gả con gái đến đây, Vương gia chỉ đành ủy thác bà mối đem Tiểu Thừa ngàn dặm xa xôi mối lại đây. Còn người trong nhà Tiểu Thừa lại chỉ hận không thể nhanh chóng mang hắn đuổi đi, ngay lập tức liền đồng ý với bà mối, không sính lễ không cưới hỏi liền mang một người sống sờ sờ tặng cho Vương gia.
Tuy rằng danh tiếng Vương gia trong thôn không tốt cho lắm, nhưng hàng xóm láng giềng đều nghe nói tiểu nương tử là một người song tính, lễ cưới cũng là khách khứa như mây, tất cả đều muốn xem bộ dáng tiểu nương tử.
Sau ba quỳ chín lạy, Tiểu Thừa đối quan khách kính rượu. Tại trong yến hội lại không biết bị ai sờ mông, Tiểu Thừa hoảng sợ quay đầu lại muốn nhìn lại chỉ thấy đám nam nhân ngồi trên ghế hướng hắn cười không rõ ý vị. Trong lòng Tiểu Thừa tràn đầy nghi hoặc, tìm không được người vừa trộm sờ mình, đành phải tiếp tục ở bàn tiệc đi tới đi lui kính rượu.
Đột nhiên đùng quần bị người sờ đến, xung quanh liền nổi lên vô số tiếng cười trộm, trong lòng Tiểu Thừa khẩn trương, mà xung quanh mấy người nam nhân lại ngồi cực gần, nhanh chóng đem hắn vây ở giữa. Nộn huyệt cách hỉ phục phải bị sờ một chút, trái bị niết một cái khiến Tiểu Thừa sợ hãi lắc mông trốn tránh.
Một bàn tay lớn trực tiếp với vào giữa hai chân hắn, bắt lấy huyệt mà xoa bóp.
“A a không cần, dừng tay!”, nộn huyệt Tiểu Thừa bị niết đến ra nước.
Đôi tay bị bắt lấy, đùi bị người bẻ ra, nộn huyệt bị người tùy ý xoa bóp. Tiểu Thừa ở giữa đám người lắc mông giãy giụa, xung quanh vang lên tiếng nam nhân cười đùa trêu chọc.
Qυầи ɭóŧ nhanh chóng bị lột xuống, vài cánh tay tranh nhau bẻ ra mông thịt, ngón tay thô to lập tức tiến tới dùng sức mà xoa.
Âm đế bị nhéo tới vặn đi, Tiểu Thừa bị đùa bỡn đến a a kêu to, bức đến một mông đầy nước.
Mấy nam nhân xung quanh một người xoa lại đến một người niết, ai cũng tấm tắc khen mới lạ bảo bối. Thẳng đến khi tiệc cưới kết thúc, phía dưới hỉ phục của Tiểu Thừa đã ướt đẫm một mảng, nộn huyệt bị chà đạp đến sưng đỏ.
Sau khi kết thúc hôn lễ, Tiểu Thừa ở trong hôn phòng trộm khóc trên giường, lúc này nhị ca đẩy cửa bước vào, cười dâʍ đãиɠ xoa tay nói: “Em dâu, ta nghe nói ngươi phía dưới có cái nộn huyệt, có thể làm ta mở mang tầm mắt không?”
Tiểu Thừa bị bộ dáng đáng khinh lưu manh của hắn dọa sợ, nhắm thẳng tường mà trốn tránh, nhị ca thấy vậy nhào lên dùng tay bẻ chân hắn ra, bàn tay to lớn ở háng Tiểu Thừa mò loạn một phen, mò ra một tay toàn nước.
“Ha ha, dâʍ đãиɠ thật, chảy nhiều nước như vậy.”
“Ô ô không phải... Đừng đυ.ng ta...”, Tiểu Thừa khóc lóc giãy giụa, bị nhị ca lột sạch hạ thân.
Nộn huyệt lầy lội lộ ra, nhị ca dùng sức xoa bóp tao bức Tiểu Thừa, dâʍ ŧᏂủy̠ càng xoa càng nhiều.
“Nhiều thủy như vậy mà còn không phải tao hóa? Hả?”, ngón tay thô tráng của nhị ca hung hăng cắm vào thịt huyệt, thân hình Tiểu Thừa hiện tại tựa rắn giống nhau vặn vẹo, trong miệng ân a gọi bậy, khiến dâʍ ŧᏂủy̠ làm khăn trải giường màu đỏ tươi ướt đẫm.
Nhị ca bẻ ra hắn thịt huyệt, bên trong nộn huyệt phấn hồng đều có thể thấy rõ ràng, huyệt khẩu co rụt lại.
Nhị ca mở rộng miệng ngậm lấy hắn hộŧ ɭε, đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng dùng sức mυ'ŧ vào.
“A a không cần, không cần liếʍ hộŧ ɭε a a...”, Tiểu Thừa bị hút đến hai chân run rẩy, thở dốc liên tục, dâʍ ŧᏂủy̠ ào ào chảy ra bên ngoài.
Nhị ca ngậm hắn hộŧ ɭε lại gặm lại cắn, mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ mang Tiểu Thừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cả người phát run. Hai chân non mịn dùng sức kẹp lấy đầu nhị ca, nước miếng đều chảy ra, giường tân hôn đỏ rực ướt đẫm một mảng.
Hộŧ ɭε bị liếʍ đến phát ra âm thanh, Tiểu Thừa rưng rưng nước mắt, sắc mặt ửng hồng, nộn huyệt ướt đến rối tinh rối mù.
“Hảo vị hảo vị, Vương gia ta chính là nhặt được bảo bối hắc hắc.”, nhị ca liếʍ đến thần thanh khí sảng, lau miệng liền rời đi.
Đêm tân hôn, tuy rằng tiểu trượng phu nhỏ tuổi xong vẫn có danh phận phu thê trong người, buổi tối vẫn cùng Tiểu Thừa chung chăn gối.
Tiểu trượng phu giống tiểu hài tử hút sữa, vừa ngủ vừa ôm Tiểu Thừa mà hút hắn đầṳ ѵú, cặρ √υ' hơi phồng lên bị tiểu trượng phu một tay nắm một bên lại bị hút.
Đầṳ ѵú phấn nộn bị hút đến ửng hồng, lực tay tiểu trượng phu lại không nặng không nhẹ nắm lấy, niết đến đầṳ ѵú căng trướng đau nhức.
Tiểu Thừa thấp giọng rêи ɾỉ, nộn huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến ngứa ngáy khó chịu, mà bên cạnh tiểu trượng phu lại hút vυ' ngủ ngon lành.
Đột nhiên cửa phòng bị người mở ra, đại ca bên chồng tiến vào, cửa cũng không thèm gõ đường đường chính chính đi vào gian trong.
Thân hình cao lớn đứng ở mép giường, vừa nhìn liền thấy hai đầṳ ѵú trắng nõn đang hầu hạ tiểu tướng công, Tiểu Thừa lập tức đỏ mặt vội vàng dùng tay che khuất ngực.
“Tại sao đại ca lại ở đây, chẳng lẽ muốn nửa đêm náo phòng?”