Chúng Ta Không Bàn Về Lớn Nhỏ

Chương 6: Hoàn

6.

Edit: Tê Tê Team

Một năm sau đó, cậu tròn 22 tuổi, tốt nghiệp đại học.

Điều thần kỳ là chúng tôi vẫn ở bên nhau.

Điều đáng buồn là, hai chúng tôi mỗi người tăng lên 5kg, tôi cũng không thể tiếp tục bắt chước Malèna được nữa.

Ngày cậu chụp ảnh tốt nghiệp, tôi tới trường cậu, chụp rất nhiều tấm ảnh cùng cậu.

Suốt cả quá trình tôi vô cùng hồi hộp.

Cậu nhìn ra được, “Sao em lại căng thẳng thế? Không phải là vẫn lo lắng người khác nhận ra em đấy chứ?”

“Không phải…” Tôi sợ hãi mở miệng, “Em sợ anh đột ngột cầu hôn cơ.”

"Ha ha ha ha ha ha." Toàn bộ trường học tràn đầy tiếng cười vô liêm sỉ của Hàn Đông.

Tôi đỏ mặt xấu hổ, đá cậu một cái.

Cậu ôm chân cười tiếp, “Anh cứ tưởng em không sợ trời không sợ đất, thế mà lại sợ anh cầu hôn à.”

“Có bao nhiêu người…”

Đến khi anh cười đủ rồi, nhìn tôi chăm chú, “Bây giờ không phải lúc, anh muốn kiếm thật nhiều tiền mới đến hỏi cưới em.”

Tôi càng thêm đau khổ, kêu than một tiếng, “Giời ạ, vậy em phải đợi đến khi nào, em đã là hoa tàn ít bướm* rồi.”

[*] Hoa tàn ít bướm (ví với người phụ nữ già bị ruồng bỏ, như viên ngọc không còn đáng giá) (QT)

“Ối giời ơi, muốn gả cho anh gấp vậy cơ à.”

Sao anh lại không ra ra được điểm mấu chốt thế nhỉ? Rõ ràng là tôi không muốn đề cập tới tiền để tránh làm anh tổn thương.

“Bình thường nam nghèo nữ giàu không phải đều cảm thấy không có tôn nghiêm sao? Sao anh vứt liêm sỉ đi một cách yên tâm thoải mái thế hử?” Tôi thắc mắc hỏi.

“Bình thường nữ lớn hơn nam mấy tuổi không phải đều cảm thấy không có cảm giác an toàn sao? Sao em lại dửng dưng như không tim không phổi thế hử?” Cậu cũng có thắc mắc.

Nói xong, chúng tôi cùng cười ha ha.

Trời đất tác thành, cực kỳ xứng đôi.

Chúng tôi có thể ở bên nhau lâu như vậy còn nghĩ tới chuyện kết hôn, ngoại trừ lí do chúng tôi yêu thương lẫn nhau, thì còn một điểm rất quan trọng đó là chúng tôi đều rất có tự tin.

Hàn Đông không sợ tôi giàu hơn cậu bởi vì cậu tin bản thân mình có thời gian kiếm rất nhiều tiền.

Tôi không sợ cậu nhỏ hơn tôi bởi vì tôi tin tưởng sức quyến rũ của mình.

Sự tự tin của tôi không ở chỗ có thể hấp dẫn cậu bao lâu, mà là giả sử có ngày cậu không còn yêu tôi, tôi cũng có thể thản nhiên chấp nhận. Dù sao tôi ở bên ai cũng không thể bảo đảm vĩnh viễn, vậy tại sao tôi không chọn một phi công trẻ vừa mắt?

Từ ngày Hàn Đông tốt nghiệp, Elena liền bắt đầu cuộc sống yên ổn chờ đợi, chờ nam sủng đáng yêu của cô kiếm được nhiều tiền rồi trở về cưới cô làm vợ.

Dù sao cô cũng không muốn giục cưới, chỉ là… Thực sự rất nóng lòng muốn sớm chụp ảnh cưới trước khi mất dáng!!!

[HOÀN]