Tiểu Chí vô cùng căm ghét sự nhân từ giả tạo của con quỷ, không phải mọi người đều sống một cuộc sống hạnh phúc trước khi Bội Nhi chết sao?
Về cơ bản mọi thứ bắt đầu vì ngươi, nhưng bây giờ ngươi đang quay lại và thương hại chúng ta?
Nhưng bây giờ không phải là lúc để tăng hận, Tiểu Chí còn nhớ rất rõ vẻ mặt sợ hãi của Tiểu Y lúc trước.
Mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng ma đầu nói rất đúng.
Tiểu Y nếu tiếp tục có lẽ sẽ không chịu nổi.
Nhưng vì điều này, chúng ta có nên từ bỏ công việc mày mò về thế giới cổ tích không?
Vì sự an toàn của bản thân, ta sẽ đầu hàng con quỷ đã gϊếŧ Bội Nhi này sao?
“Không! Ta không thể làm điều đó! Tuy rằng ta đã hứa với Bội Nhi sẽ Trân trọng sinh mệnh, nhưng ta tuyệt đối không thể nào quên đi tất cả!”
"Ta biết ngươi là một tiểu anh hùng không sợ chết, nhưng ngươi không thể quá ích kỷ, vì hận ta, ngươi nhất định phải hi sinh muội muội mình tương lai tính mạng sao? Ngươi không muốn nhìn nàng sống sao? Một cuộc sống bình thường? Ngươi không muốn nhìn thấy nàng sống hạnh phúc?"
Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Tiểu Chí, Yage đã động viên anh.
“Không! Ta sẽ không bao giờ đồng ý!"
Tiểu Chí vẫn từ chối.
"Ha ha, tốt, ta không phải là thích ép buộc người khác làm khó dễ người, vừa rồi ta nói chỉ là một cái đề nghị, ngươi tuyệt đối có quyền không tiếp nhận. Chìa khóa vàng chôn dưới cây kết giới. Cách đây mười dặm. Nếu ngươi đổi ý, hãy đến đó.....”
Dẫn dắt thiếu nữ tái nhợt yêu ma quay người, quay người cười nói trước khi rời đi:
"Ta quên nói cho ngươi một chuyện, vừa rồi hình như ngươi gặp ác mộng đúng không? Đó thực ra là một giấc mộng báo trước, tiếp tục để em gái của ngươi trong thế giới cổ tích, nàng sẽ đau khổ như vậy...”
“Gì?"
Nhớ lại tình tiết kinh hoàng về sự sỉ nhục của Tiểu Y, Tiểu Chí tức giận đứng dậy, nhưng con quỷ đã biến mất trong giây tiếp theo.
"Này...”
Mãi đến tận trong phòng thanh âm hoàn toàn yên tĩnh, Tiểu Chí thở hổn hển mới yếu ớt ngồi xuống.
Lau mồ hôi lạnh trên trán, tim vẫn đập thình thịch không ngừng.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên đối mặt trực diện với ác ma đã gϊếŧ chết Bội Nhi.
Không có hành động quyết liệt hơn, Tiểu Chí đã thực sự dồn hết tâm sức để kiềm chế bản thân.
"Này...”
Sau khi bình tĩnh lại một lúc, cô lại tập trung ánh mắt vào tư thế ngủ yên bình của em gái mình.
Có lẽ vì quá mệt mỏi nên Tiểu Y ngủ rất sâu, cô bé không hề hay biết chuyện yêu quái vừa đến.
"Tiểu Y...”
Bàn tay vẫn còn run run vuốt nhẹ khuôn mặt em gái, cảm giác làn da mỏng manh khiến Tiểu Chí cảm thấy Tiểu Y là một cô bé mỏng manh yếu ớt.
Dù đã trưởng thành nhưng trong mắt anh trai, em gái luôn là một cô không thể trưởng thành, đặc biệt là đối với những đứa trẻ như Tiểu Chí và Tiểu Y.
Những đứa trẻ không có mẹ từ nhỏ, mối quan hệ giữa anh và em gái sẽ sâu sắc hơn người bình thường.
Chính Tiểu Chí đã cắt phong ấn ngày hôm đó, kết quả là ngay cả Tiểu Y cũng bị kéo vào thế giới của những câu chuyện cổ tích.
Nhưng năm nay, em gái ta thậm chí không phàn nàn gì cả.
Tiểu Y cũng chu đáo và chịu đựng điều đó với chính mình.
Nhắc mới nhớ, em đúng là một người em tuyệt vời...
Khi còn trẻ, ngươi đã từng nói rằng ước mơ trong tương lai của ngươi là trở thành một y tá.
Nhưng nếu chúng ta không thể quay trở lại thế giới này, ngươi có thể thực hiện được mong muốn này không?
Đúng là bây giờ ngươi và Tiểu Khắc là một cặp, nhưng dù sao anh cũng là người bảo vệ thế giới cổ tích.
Và một ngày nào đó ngươi sẽ phải chia xa, nói trắng ra là ngươi không thể đơm hoa kết trái được.
Là anh trai của em, anh muốn biết bao một ngày nhìn thấy em khoác lên mình chiếc váy cưới, rồi nhìn thấy em sống một cuộc đời hạnh phúc.
Sinh con đẻ cái, làm một người mẹ tốt, một người vợ đảm...
Em ơi, nhất định anh sẽ làm được.
Nhưng trên thực tế, ngươi không có được loại hạnh phúc này, là bởi vì ca ca ngươi kiên trì.
Bởi vì ta không muốn khuất phục ma quỷ âm mưu, cho nên ngươi vĩnh viễn sẽ không có được ngươi xứng đáng cuộc sống.
Và cha chúng ta đã vĩnh viễn mất đi cặp con duy nhất của mình.
“Ta như thế này... Có quá ích kỷ không?”
“Nhưng chẳng lẽ ta lại có thể trơ trẽn chấp nhận lời yêu cầu của tên ác quỷ đó sao?”
“Đó chính là hung thủ gϊếŧ chết Bội Nhi, ta làm như vậy, sao có thể đối mặt với cô trên trời?”
“Nhưng nếu điều này tiếp tục, Tiểu Y...”
“Ta... làm sao ta có thể...”
Đủ loại suy nghĩ quấn lấy trong lòng.
Vào lúc đau khổ, Tiểu Chí nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em gái, đã kích động đến mức bật khóc.