Dụ Gia Chú ôm người đứng dậy, hắn cũng không suy nghĩ sẽ đi xem là ai đã chết.
Trong những người này có quan hệ rắc rối gì hắn đều biết. Dụ Gia Chú cũng biết, những người này ngu xuẩn ở cùng nhau hoàn cảnh áp lực sẽ nảy sinh mâu thuẫn.
Liếc mắt một cái với đám người ăn mặc áo ấm chỉnh tề, nữ nhân cao ngạo nhấp môi nhìn về phía Cố Hạo Yến, Dụ Gia Chú cười nhạo một tiếng: “Nếu nơi này cũng không an toàn, như vậy tôi sẽ về phòng.”
Dừng một chút, Dụ Gia Chú ý vị thâm trường nói tiếp: “Tôi sẽ ở phòng thiết trí bẫy rập, nếu ai dám can đảm tiến vào có khả năng sẽ bị bẫy rập tổn thương, cho nên, không cần đánh chủ ý lên chúng tôi.”
Cố Hạo Yến nhíu mày.
“Tôi cũng muốn về phòng, Lâm Tung, Lập Hoa, Ngọc Đào, *Đào Đào chúng ta một phòng, hai người lần lượt thay phiên trông coi, Đào Đào cô là con gái, có thể trông coi không?”
*bản convert là Quả Đào nhưng tôi sửa thành Đào Đào có lẽ hay hơn.
“Ân, có thể.”
“Tôi đi tìm phòng.”
Năm người cùng công ty lập tức liền ước định, bốn nam một nữ.
Hai vợ chồng chủ khách sạn cũng tỏ vẻ bọn họ muốn ở bên nhau.
Hiện trường chỉ thừa lại nữ chủ Ngải Trác Giai và nam chủ Cố Hạo Yến, còn có cặp đôi trẻ trong đó nữ sinh đang khóc đỏ mắt.
Nữ sinh kia lập tức xoa xoa mắt, đi qua ôm lấy tay Ngải Trác Giai: “Em có thể ở cùng chị được không?”
Ngải Trác Gia nhìn cô ấy một cái, lại nhìn nhìn Cố Hạo Yến, cuối cùng rũ đôi mắt gật gật đầu.
Cố Hạo Yến cười cười, anh hướng Dụ Gia Chú đi tới: "Thêm một nam sinh thay phiên càng tốt, nếu không chúng ta năm người cùng nhau?"
“Không cần!” Vưu Nhạc Nhạc lập tức hô, khuôn mặt nhỏ cảnh giác nhìn Cố Hạo Yến.
Nếu như dính dáng đến nam nữ chủ kia rất có khả răng sẽ xảy ra chuyện, hơn nữa tiếp xúc cùng nam chủ càng dễ khiến vai ác hắc hóa. Cô dựa vào bản lĩnh mới kéo vai ác từ địa ngục đi lên, không thể để hắn lại tiếp xúc nam chủ.
【Nhạc Nhạc, cô thật thông minh, vừa rồi nam chủ nói xong lời kia, điểm hắc hóa của vai ác lập tức dâng lên.】Đáy lòng hệ thống còn tỏ vẻ sợ hãi,【Nếu điểm hắc hóa lên tới 60 trở lên, vai ác kia rất dễ dàng lại đại khai sát giới.】
Thế mà còn có điểm hắc hóa.
Vưu Nhạc Nhạc tỏ vẻ u oán:【Trước đó cậu chưa nói về điểm hắc hóa với tôi. 】
Hệ thống ngượng ngùng cười:【Tôi vừa mới thăm dò ra a, điểm hắc hóa của vai ác hiện tại là: 50. 】
50 a, vậy vẫn rất nguy hiểm.
Cô cảnh giác nhìn Cố Hạo Yến. Dụ Gia Chú vui sướиɠ với biểu hiện của cô không nhịn được cười nhẹ, tính chiếm hữu Nhạc Nhạc của hắn cũng rất sâu a.
“Ý tứ Nhạc Nhạc cũng chính là ý tứ của tôi.” Dụ Gia Chú cũng không muốn cùng bọn họ nói nhiều, chân dài ôm người trực tiếp hướng đi trên lầu.
A.
Hắn không phải không thấy được, tròng mắt Cố Hạo Yến đều dính chặt trên người Nhạc Nhạc. Nếu không phải muốn cho Nhạc Nhạc một tương lai tốt đẹp, hắn hiện tại liền móc mắt của tên kia, để xem hắn còn dám dùng ánh mắt như vậy nhìn Nhạc Nhạc nữa không.
Bất quá... Chậc.
Năm đó vì yêu tính kế bọn họ, mưu hại một đôi tình lữ, không ngờ hiện tại thế nhưng đường ai nấy đi, còn ghét nhau như chó với mèo.
A, bọn họ như vậy, sao có thể để bọn họ thất vọng, hắn muốn tính kế bọn họ để bọn họ chết hết đi..
【Nhạc Nhạc, giá trị hắc hóa vai ác đang nhảy lên, 55,58……】
Vưu Nhạc Nhạc hoảng hốt, vội vàng vỗ vỗ mặt Dụ Gia Chú. Dụ Gia Chú cúi đầu nhìn về phía Vưu Nhạc Nhạc.
Vưu Nhạc Nhạc nuốt nuốt nước miếng, Dụ Gia Chú lâm vào hồi ức hoàn hồn trở lại, nhưng không khí hung ác nham hiểm trên người vẫn chưa tan hết, đôi mắt kia đen nhánh âm u Vưu Nhạc Nhạc nhìn đến không khỏi có điểm sợ.
“Anh vừa rồi suy nghĩ cái gì, nhìn thực thương tâm.” Vưu Nhạc Nhạc nhẹ giọng hỏi, cô đè xuống bả vai nam nhân nhón người lên, tay nhỏ vỗ vỗ đầu Dụ Gia Chú, “Em sẽ bồi anh.”
Mặt mày Dụ Gia Chú nháy mắt nhu hóa nhìn xuống dưới, nhìn tiểu nữ nhân với bộ dáng nhỏ nhắn có ý muốn dỗ dành mình, trong mắt hắn xẹt qua ý cười nhợt nhạt.
Nhạc Nhạc của hắn thật đáng yêu.
Đôi môi kia đỏ bừng mềm mại, hắn lại muốn hôn hôn.
Dụ Gia Chú nghĩ đến cảm giác chân thật phong phú lúc hôn môi khi nay, liếʍ liếʍ môi, thanh âm khàn khàn nói: “Nhiều năm như vậy, tôi vẫn luôn một mình, Nhạc Nhạc, vẫn là lần đầu tiên có người như vậy để ý tôi, quan tâm tôi.”
Khuôn mặt hắn xuất hiện yếu ớt nhàn nhạt, khuôn mặt kiêu ngạo bây giờ nồng đậm đau thương, hắn duỗi tay sờ mặt Vưu Nhạc Nhạc, mang theo ngữ khí không thể tin được: “Thật sợ nếu em là tưởng tượng mà tôi tạo ra, hiện tại bất quá chỉ là một giấc mộng.”
Dứt lời, trong lòng Dụ Gia Chú tức khắc dâng lên một loại cảm giác không chân thật.
Mặt mày điển trai của người đàn ông tràn đầy yếu ớt, cảm giác áp bách lúc nãy tiêu tán sạch sẽ, chỉ còn lại nồng đậm bất an, Vưu Nhạc Nhạc nghĩ đến chuyện thảm thiết của hắn, cô có chút đau lòng.
“Em là người thật.” Vưu Nhạc Nhạc tiếp tục nói, “Anh không phải nằm mơ.”
Tuy rằng cô trước đó sợ hắn, cũng là sợ đến nỗi phải đi vào phòng tối mới có thể tới gần hắn. Vai ác bây giờ lại nghĩ rằng đây lá ảo giác nên cô mới để ý hắn, hắn thật quá ngu ngốc a! Nhưng không liên quan, về sau cô có thể quan tâm hắn.
Dụ Gia Chú ôm cô bướ c đi, mãi cho đến khi vào phòng chính mình, Dụ Gia Chú gấp không chờ nổi đem người đè ở trên giường, đáng thương cầu xin: “Nhạc Nhạc, em có thể cho tôi hôn lần nữa được không?”
“Hôn hôn, xác định em thật sự tồn tại.”
Vưu Nhạc Nhạc sửng sốt.
【Nhạc Nhạc, đáp ứng hắn, thời điểm trước đó hắn tiếp xúc với cô, giá trị hắc hóa lập tức liền từ 89 giảm xuống 50, lại tiếp xúc nói không chừng sẽ liền giảm như không có. 】
Như, như vậy a!
Nhìn bộ dạng nam nhân kia như quý công tử kiêu ngạo, mặt Vưu Nhạc Nhạc hơi hơi đỏ lên.
Ngô.
Tuy rằng ở trên mạng cô xem không ít, cũng chơi qua rất nhiều người trong sách trò chơi, trong miệng kêu những người trong sách đó là lão công, nhưng cô cũng chưa nói qua chuyện yêu đương.
Nụ hôn vừa rồi cũng chính là nụ hôn đầu tiên của cô.
【Vai ác lớn lên rất đẹp, cô chỉ cẩn đem chuyện này coi như trò chơi công lược, đem hắn coi như người trong sách, nghĩ như vậy có phải rất muốn thân thân đúng không?】
Khuôn mặt nhỏ Vưu Nhạc Nhạc đỏ bừng, chuyện này sao có thể giống nhau a.
“Không nói lời nào chính là đồng ý.” Dụ Gia Chú dĩ nhiên không bỏ qua cơ hội này, nhìn mặt Vưu Nhạc Nhạc đỏ tươi, nháy mắt phong bế miệng cô.