Hóa Ra Các Người Đều Muốn Ta

Chương 9: Người đàn ông gặp trên hành lang

Tóc Hạ Chi Châu vốn miễn cưỡng buộc ở sau đầu, trải qua một phen vận động kịch liệt như vậy sợi dây nhỏ kia đã sớm không chịu nổi gánh nặng mà bị đứt, một sợi tóc bởi vì quán tính từ thái dương của Hạ Chi Châu rủ xuống, nương theo động tác của hắn mà khẽ động trước sau, nốt ruồi hình nước mắt cực kỳ phong tình kia bị tóc đen che lúc ẩn lúc hiện.

Cố Phán vốn còn muốn ở dưới thân Hạ Chi Châu kiên trì một hồi nhưng vừa thấy cảnh sắc này lập tức cao trào.

Hạ Chi Châu thông minh như thế, làm sao có thể không biết Cố Phán lại một lần nữa bị sắc đẹp của mình mê hoặc, rút gậy thịt ra khỏi cơ thể thiếu nữ, đồng thời tiến lên hôn hôn khóe môi của Cố Phán.

Giống như đang thưởng cho Cố Phán vậy.

Ngày chuyển nhà, Cố Phán dưới sự giúp đỡ của công nhân đã nâng túi lớn túi nhỏ lên xe, trên đường không nhịn được nữa, gọi điện thoại nói với Cố Thành Giác nói chuyện mình tìm được một căn nhà tốt.

Cố Thành Giác bên kia vừa lúc cũng báo cáo với Cố Phán một tin tức tốt - cậu ấy đã mua xong vé xe lửa đến thành phố C, hiện tại đã đóng gói hành lý.

Ý nghĩ của hai người thật sự có thể nói là ăn nhịp với nhau, Cố Phán bên này vui vẻ vô cùng, đến nỗi lúc xuống xe cũng là nhảy xuống, để cho tài xế lái xe thầm lắp bắp kinh hãi trong lòng.

Sau khi dọn đồ xong, Cố Phán xuống lầu tính tiền với các công nhân, vừa đi tới cửa, Cố Phán đã nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đi tới trước mặt.

Tốc độ chạy lại của người đàn ông rất nhanh, Cố Phán ngẩng đầu trong nháy mắt chỉ thoáng nhìn thấy đường cong hàm dưới lưu loát của người đàn ông, quay đầu lại cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông đó, nhưng cho dù không nhìn rõ mặt, từ trên người người kia vẫn tản ra một cảm giác hung ác như dã thú để lại ấn tượng sâu sắc cho Cố Phán.

Rất giống một hung thú hình người.

Người này thật đáng sợ, ngàn vạn lần đừng là hàng xóm của cô nha.

Cố Phán thầm nghĩ trong lòng.

Thanh toán xong Cố Phán lên lầu, vừa mở cửa ra cô đã nghe được tiếng nước chảy, điều này không khỏi làm cho Cố Phán sửng sốt, bởi vì cô có thể chắc chắn rằng trước khi xuống lầu đã khóa cửa nhà, cả căn phòng vẫn hoàn toàn yên tĩnh.

Bởi vì tiếng nước truyền tới quá mức đột ngột, Cố Phán cho rằng đây chỉ là vì tầng trệt cách âm không tốt, do đó phán đoán vị trí âm thanh là ở nhà hàng xóm sát vách, nhưng xuất phát từ cẩn thận, Cố Phán vẫn quyết định tới phòng tắm xem thử một chút.

Cố Phán đi được hai bước đột nhiên nhớ tới khả năng bị phần tử phạm pháp xâm nhập nhà dân nguy hiểm đột nhập, lại một lần nữa quay đầu lại cầm lấy đôi dép xăng đan mình vừa cởi ra.

Đôi giày này gót giày không cao, giá cả cũng không thấp, nhưng Cố Phán đã không còn tâm tư đi mở thùng giấy tìm giày thích hợp nhất để làm đạo cụ phòng thân.

Trong quá trình Cố Phán giơ giày đi tới gần phòng tắm, tiếng nước lớn kèm theo tiếng bước chân của cô khiến trái tim Cố Phán từng chút trầm xuống.

Đứng ở cửa phòng tắm, Cố Phán nghe thấy tiếng nước chảy rõ ràng đến mức giống như ngay bên tai, hít sâu một hơi, cố lấy dũng khí đẩy cửa phòng tắm ra, giống như hy vọng có thể dọa lui đối phương, cô quát to: “Anh là ai!”

Diện tích tổng thể của căn phòng này rất lớn, nhưng phòng tắm vẫn rất chật hẹp, trong không gian chật chội có một cái bồn tắm lớn, tối đa chỉ có thể chứa được hai người đồng thời sử dụng.

Gào xong, Cố Phán mới chợt nhận ra, tại sao mình không báo cảnh sát?

Nhưng đã muộn rồi, nước từ vòi hoa sen truyền ra đột nhiên ngừng chảy, Cố Phán nhìn người đàn ông tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xoay người về phía cô, thật ra vừa rồi khi nhìn thấy người đàn ông tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Cố Phán đã có thể thông qua đường cong cơ bắp cứng rắn kia đoán được rằng người này tuyệt đối là một người có luyện tập, nhưng đến khi chân chính nhìn thấy chính diện, Cố Phán nhất thời đã bị dọa đến sững sờ tại chỗ.

Nếu như nói Hạ Chi Châu là loại cơ bắp có đường nét lưu loát xinh đẹp, là đạo cụ làm rạng rỡ thêm màu cho vẻ đẹp của hắn, vậy thì cơ bắp của người đàn ông này tuyệt đối không phải vì đẹp mắt mà tồn tại, loại cơ bắp hình khối cứng rắn mà hơi góc cạnh này giống như là khôi giáp bao trùm trên xương cốt kinh mạch của người đàn ông, gắt gao bám chặt vào cơ thể người đàn ông.

Chỉ cần liếc mắt một cái, Cố Phán đã nhận ra người này chính là người đàn ông vừa mới gặp mặt trên hành lang.