Phúc Hắc Quỷ Y Cuồng Phi

Chương 44: Đoạt vị trí đích nữ

Tin người chết là Phượng Ly không thể nghi ngờ là cơ hội tốt nhất cho nhị di nương cùng Phượng Nhược Nhan, vẫn luôn muốn động thủ đối phó Phượng Ly, lần này Phượng Ly chết chính là cơ hội tốt nhất để các nàng Đông Sơn tái khởi.

Chỉ cần Phượng Ly chết, Phượng Nhược Nhan có thể đủ lý lẽ trở thành đích nữ, kế thừa sản nghiệp của Phượng gia.

Phượng Thanh biết được tin Phượng Ly chết, liền một đường từ trong triều chạy như bay trở về, so với trước kia lúc Phượng Ly mới trở về hoàn toàn trái ngược, một cảnh này vừa lúc rơi vào trong mắt Phượng Ly, ánh mắt nàng sâu thẳm nhìn Phượng Thanh rời đi.

Dựa vào điều này nàng có thể xác định Phượng Thanh mất trí nhớ hẳn không phải giả, nếu là diễn trò hắn tuyệt đối không thể làm được chu toàn như vậy, không cần thiết ở dọc đường đi đã bắt đầu diễn kịch, chán ghét đối với Phượng Thanh từ trước cũng không còn sâu như vậy nữa.

“Ly Nhi……” lúc Phượng Ly trở về, thân thể “Phượng Ly” đã bị phong ấn trong quan tài bằng thủy tinh, một gương mặt bị ngâm trong nước lâu đến mức đã không thấy rõ bộ dạng như thế nào.

“Lão gia, ngươi rốt cuộc đã quay về.” Đại phu nhân hốc mắt hồng hồng, hiển nhiên là vừa mới khóc một trận lớn, tuy rằng nàng trước nay tính tình điềm tĩnh, không tranh không đoạt, nhưng tính tình cực kỳ quật cường, những năm gần đây cứ cho là vất vả cũng chưa từng khóc.

Duy có thể làm nàng rơi lệ cũng chỉ có Phượng Ly, nàng chỉ cần tưởng tượng đến nếu bây giờ sự thật là Phượng Ly đang nằm ở chỗ này, nước mắt liền ngăn không được mà chảy xuống dưới.

“Lam Lam, Ly Nhi nàng thật sự đã…… Đã……” Phượng Thanh thanh âm run rẩy, cơ hồ không thể nói thành lời hoàn chỉnh.

Đứa con gái này tuy rằng hắn không có ấn tượng, nhưng lại là con gái của Thanh Cương, cũng là bảo bối trong lòng hắn, bây giờ nói đi là đi, làm hắn người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, đây làm sao mà không buồn được.

“Đúng vậy, lão gia, hôm nay có người phát hiện thi thể nàng trong nước, lúc đầu chúng ta cũng không tin đó là nha đầu Ly Nhi, đến khi tỷ tỷ nhận ra vết bớt trên tay nàng, lúc này mới xác định đó đúng là nha đầu Ly Nhi.

"Lão gia người phải nén bi thương, dẫu sao chuyện đã thành như vậy, chuyện chúng ta cần phải làm bây giờ là làm ma chay thật vẻ vang cho đại tiểu thư Phượng gia.” Nhị di nương cũng làm bộ vẻ mặt bi thương.

“Ly Nhi, đừng mang Ly Nhi của ta đi, nàng mới trở về mấy ngày a…… Lão gia, huhuhu……” Đại phu nhân diễn trò cũng thập phần lôi kéo, nếu không để người khác nhìn ra sơ hở sẽ rất mất mặt.

“Tỷ tỷ, người bình tĩnh một chút, tuy rằng chúng ta cũng không muốn như vậy, nhưng ai có thể khởi tử hồi sinh đâu, người cần phải nén bi thương. Nếu không có Ly Nhi, người còn có đứa con gái Nhan Nhi này, về sau nàng nhất định sẽ để người trở thành mẹ ruột.” Nhị di nương lúc này khẩu phật tâm xà, nói còn hay hơn hát.

Mấy vị di nương cũng tỏ ra dáng vẻ an ủi, Phượng Thanh thập phần đau lòng, lệnh quản gia lần này phải cử hành tang lễ long trong cho đại tiểu thư, lễ tang đã chuẩn bị, nhị di nương cùng Phượng Nhược Nhan tâm cũng được trấn an phần nào.

Phượng Nhược Nhan trên mặt không chút tươi cười, “Nương, không biết vì cái gì, lòng ta luôn cảm thấy có chút kỳ lạ?”

“Sao lại kỳ lạ, việc này không phải đều theo kế hoạch chúng ta đang tiến hành sao?” Nhị di nương tinh thần diện mạo so với lúc trước là một trời một vực, phảng phất nghĩ tới bộ dạng mình một lần nữa được sủng ái.

Đại phu nhân đã mất đi át chủ bài Phượng Ly này, về sau nàng cũng không có con cái, sao có thể đấu lại mình?

“Chính bởi vì việc này quá mức thuận lợi, ta cảm thấy không thể nào, Phượng Ly cũng không phải bị sát thủ chúng ta phái đi gϊếŧ chết, mấy năm nay nàng vẫn luôn ở phía dưới Bắc Hải, sao lại có người có thù oán với nàng?”

“Nhan Nhi, ta xem ngươi chính là bị hoang tưởng quá nhiều, lúc kinh lúc hãi, lúc trước Phượng Li chưa chết ngươi không vui, bây giờ nàng đã chết ngươi vẫn không vui, có người giúp chúng ta giải quyết nàng chẳng lẽ không phải là một chuyện tốt sao, ngươi gần đây bị làm sao vậy?” Nhị di nương cảm thấy thứ nàng băn khoăn thật sự quá nhiều.

Bên trong đôi mắt Phượng Nhược Nhan ẩn chứa một ít sương mù, “Ta chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái, việc này vốn nên cẩn thận một chút mới thỏa đáng, nương, ta cũng không biết là nguyên nhân gì, trái tim này đã sớm bất ổn, vẫn luôn không thể yên ổn.”

“Ngươi muốn như thế nào mới có thể an tâm?” Nhị di nương thấy nàng nói như vậy, trong lòng cũng cảm thấy có chút không thoải mái.

“Phượng Ly tuy rằng đã chết, nhưng đại phu nhân lại lần nữa đạt được sủng ái của cha, vạn nhất có một ngày nàng đoạt đi quyền quản gia của mẫu thân người thì phải làm sao bây giờ? Cho nên cách giải quyết tốt nhất chính là để ta trở thành đích nữ chân chính.” Nàng thanh âm mang theo một tia tàn nhẫn.

Phượng gia không giống với gia tộc khác, tổ tiên Phượng phủ chính là dựa vào kinh thương lập nghiệp, đến bây giờ đã có một chuỗi sản xuất thương mại rất phát triển, hơn nữa Phượng phủ ở trong triều được coi trọng như vậy, còn có một nguyên nhân quan trọng nhất.

Đó chính là bởi vì Phượng phủ còn sở hữu khoáng sản tài nguyên, nơi phát ra tinh thạch đó quyết định bởi khoáng thạch, Phượng gia trên cơ bản vốn lũng đoạn toàn bộ ngành sản xuất tinh thạch, đây là nguồn thu nhập chính của Phượng gia.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, bộ rễ của Phượng gia ở trong triều ngày càng gia tăng, trong các thế hệ trước, hầu hết các hoàng hậu đều xuất thân từ đích nữ của Phượng phủ, đây giống như đã trở thành một văn bản quy định rõ ràng.

Chỉ là tới Phượng Ly có thiên sư kia tiên đoán, nàng vốn từ bên trong bụng mẹ đã được Hoàng Thượng dự định thành con dâu tương lai, thân phận của nàng sớm đã được định sẵn.

Phượng Nhược Nhan mấy năm nay tuy rằng đã được trở thành đích nữ, nhưng suy cho cùng không được thừa nhận là đích nữ chân chính, trước đó Phượng Ly trở về cũng đã gây cho nàng không ít áp lực tâm lý.

Vừa hay thừa cơ hội này chính thức chuyển thành đích nữ, nhị di nương nghe nàng nói như vậy, trong mắt lập tức sáng ngời: “Lời này của ngươi có lý, chỉ cần ngươi trở thành đích nữ, mới có thể theo lẽ thường trở thành Thái Tử Phi, tương lai làm Hoàng Hậu, kế thừa gia chủ Phượng gia.”

“Mẫu thân, lần này là cơ hội tốt nhất, người đi lựa lời mà nói phía bên cha đi.”

“Ta ngược lại nghĩ, liệu cha ngươi sẽ cho ta cơ hội này sao? Đúng rồi, bây giờ cha ngươi hắn nghe lời tiện nhân kia nhất, ngươi giả vờ đối tốt với tiện nhân, nói sau này sẽ xem nàng trở thành mẹ ruột, để nàng đi nói với cha ngươi.” Bây giờ nhị di nương nhắc đến đại phu nhân chính là mặt đầy hỏa khí.

“Chủ ý này không tồi, qua hai ngày nữa đi, ta nhất định phải đem việc này đi chứng thực.” Phượng Nhược Nhan nghĩ đến con đường sau khi mình trở thành đích nữ, sắc mặt rốt cuộc cũng tốt lên.

Phượng Ly sớm đã đem chuyện của các nàng hiểu rõ trong lòng, Lãnh Vũ vừa mới đem việc này bẩm báo cho nàng, Phượng Ly nghịch chiếc nhẫn trên tay, “Đúng rồi, cuối cùng đã lộ ra đuôi cáo, ngươi đi nói cho mẫu thân, thổi ngọn gió này giúp cho nàng ta.”

“Chủ tử, nữ nhân kia chính là muốn đoạt vị trí của người, người không trừng phạt nàng, sao ngược lại lại muốn giúp nàng?” Lãnh Vũ có chút không vui.

“Đương nhiên không phải, nàng vậy mà muốn diễn một vở tuồng lớn, bổn chủ phải dốc sức đẩy giúp nàng một phen, hôm nay nàng nhảy càng cao, ngày nào đó ngã xuống sẽ rơi càng thảm.” Khoé miệng Phượng Ly đầy giễu cợt.

Trò hay sắp phải trình diễn, trong mắt Phượng Ly lập loè ánh sáng không rõ……