Ông Xã Tổng Tài Quá Khó Chiều

Chương 23

Mục Thiên Dã thở dài, từ trên người cô bò dậy, quay người đi hướng phòng tắm.

Anh còn chưa đói khát đến trình độ biếи ŧɦái như vậy, tự nhiên cũng sẽ không ở thời điểm này mà cưỡng ép cô.

Cảm giác bên giường biến đổi, Ninh Tiểu Phi lặng lẽ đem mí mắt mở ra, nhìn thấy Mục Thiên Dã đi hướng phòng tắm, cô một bụng mừng rỡ, lập tức liền như chú cá nhỏ xoay người từ trên giường đứng lên, ngọt ngạo nói vọng ra:" Ông xã, vậy em không quấy rầy anh ngủ ngơi, ngủ ngon"

Hướng Mục Thiên Dã nói xong, Ninh Tiểu Phi với lấy gối ôm quả chuối lớn trên giường chuồn đi.

Mục Thiên Dã từ trước cửa phòng tắm quay đầu lại.

"Cô định đi đâu?"

Ninh Tiểu Phi vội vàng dừng bước, xoay người lại, cười cười giải thích, "Em đến phòng cho khách ngủ, dáng ngủ em không tốt, sợ ảnh hưởng ông xã nghỉ ngơi."

"Cà phê đen, không thêm đường mang qua thư phòng."

Vứt xuống một câu phân phó, Mục Thiên Dã quay người đóng cửa phòng tắm.

Nhìn thấy anh đóng cửa lại, Ninh Tiểu Phi không khách khí giơ tay phải lên, hướng phòng tắm đưa qua ngón giữa.

Lột da, phát xít. . . Côi cô là giúp việc sao?

Nghĩ lại, cô căn bản còn không bằng giúp việc, giúp việc còn có tiền lương, còn không cần ngủ cùng.

Ngón tay vừa giơ lên, cửa phòng tắm đã bị Mục Thiên Dã từ bên trong kéo ra.

Nhìn thấy nam nhân lần nữa ló mặt ta ngoài, Ninh Tiểu Phi vội vàng giơ nốt bốn ngón tay còn lại, làm bộ dạng giống như đang phe phẩy quạt tới.

"Nóng quá nóng quá. . . Lúc này mới vừa giữa tháng tư mà nóng như vậy. Ông xã, anh còn muốn phân phó gì thêm nữa không?"

Mục Thiên Dã quét mắt một vòng cô ở giữa không trung lấy bàn tay quạt gió.

"Sủi cảo hấp, cháo gạo lức, ở Hồng Tân Lâu."

Hồng Tân Lâu?

Cái kia tốn bao nhiêu tiền vậy!

Ninh Tiểu Phi trái tim cũng co lại, chỉ có thể nhịn đau mà cười khổ.

"Được"

Được rồi, coi như là của đi thay người!

Mục Thiên Dã lại một lần nữa đem cửa đóng lại, Ninh Tiểu Phi nhẹ nhàng thở ra, cũng không dám giở trò, nhanh nhẹn quay người xuống lầu đi vào phòng bếp.

Bật bếp, đun nước, Ninh Tiểu Phi từ tủ lạnh lấy ra hộp cà phê của mình, đem bột cà phê đổ vào máy pha cà phê, lấy điện thoại tới mở ra APP đặt món ăn, nhìn thấy phía trên Hồng Tân Lâu yết giá bên trong, Lập tức đau lòng như bị cắt thịt.

Lấy chồng theo chồng, ăn ngon mặc đẹp.

Người khác đều cho là cô gả cho Mục Thiên Dã sẽ được ăn uống no say, kết quả cô còn phải mời hắn anh, đạo lý gì thế này. . .

Thời điểm pha xong cà phê, giao hàng Hồng Tân Lâu cũng đưa đến ngoài cửa, Ninh Tiểu Phi tiếp nhận túi đồ ăn, hướng anh giao hàng nói cám ơn, cô quay người đem túi đồ ăn đem vào nhà.

Ngửi ngửi một trận mùi thơm trong túi truyền ra, Ninh Tiểu Phi không khỏi thèm rỏ dãi.

Nhìn thấy sau lưng không có người, Ninh Tiểu Phi nhanh nhẹn mở cái túi trong tay, kéo ra chưng sủi cảo hấp, nhìn sủi cảo hộp thủy tinh sáng long lanh, rốt cuộc nhịn không được duỗi tay ra cầm lên một cái.

Nhìn xem miếng sủi cảo vỏ ngoài mềm mỏng còn lộ ra nhân bánh bên trong, đến là mê người, Ninh Tiểu Phi không khỏi liếʍ môi thèm thuồng.

Vạn nhất, bị vị kia Diêm Vương Gia phát hiện làm sao bây giờ?

Quên đi, vẫn là đừng có ăn.

Tiền là cô trả, dựa vào cái gì mà cô không thể ăn?

. . .

Cô còn không tin, cô ăn một miếng sủi cảo thì đã làm sao, cô ăn rồi anh làm gì được cô?

Nghĩ vậy, Ninh Tiểu Phi mở miệng nhỏ, đem sủi cao hấp đến bên miệng, không tự chủ cắn một cái, vừa đem nửa cái sủi cảo, liền thấy cánh cửa đối diện mở ra, Mục Thiên Dã khoác áo choàng tắm, một thân cao lớn xuất hiện trước tầm mắt cô.