Khóe môi Tạ Liên Thành nhẹ nhếch lên, đây cùng là thời niên thiếu thanh xuân mà anh ta từng trải qua.
Theo bản năng, ánh mắt anh ta dừng trên người Tần Tịch.
Tần Tịch đang cúi đầu chăm chú ghi chép cái gì đó lên giấy, thường thường còn trò chuyện vài câu với bạn bè bên cạnh.
Chắc là chú ý đến ánh mắt của Tạ Liên Thành, cô ngẩng đầu lên nhìn anh ta.
Khóe môi hơi hơi giơ lên, cười cười với anh ta.
Tươi cười nhẹ nhàng lễ phép, lại khiến người ta cảm thấy xa cách vô cùng.
Đột nhiên Tạ Liên Thành có chút hoảng hốt.
Cô không ghét anh ta, cũng không hận anh ta.
Đúng vậy……
Cô không nhớ rõ cô đã từng bị anh ta đối xử tuyệt tình, sao có thể hận anh ta được?
Ở trong mắt cô, mình chắc là một thầy giáo ôn hòa kiên nhẫn.
Trừ cái này ra, cái gì cũng không có.
“Lên lớp thôi.” Tạ Liên Thành cười chua xót.
Anh ta điều chỉnh lại trạng thái, dạy cho xong ba tiết cuối cùng khoa học máy tính cơ bản này cho lớp Tần Tịch.
Tiết thứ ba là tiết thực hành, sinh viên đều chuyên chú thực hiện thao tác.
Tạ Liên Thành tự tìm một chỗ trống ngồi xuống.
Từ góc độ của anh ta, đúng lúc có thể nhìn thấy Tần Tịch.
Đối phương vẫn cứ chuyên tâm gõ bàn phím, thỉnh thoảng quay đầu hướng dẫn cho bạn học bên cạnh vài câu.
Trên mặt luôn giữ ý cười nhàn nhạt, lúc cười, hai má lúm đồng tiền hiện ra rất rõ, nhìn qua tâm trạng rất tốt.
Trong lòng Tạ Liên Thành khe khẽ thở dài.
Bây giờ anh ta căn bản không có lý do cũng không có tư cách chia sẻ niềm vui với Tần Tịch.
Chỉ là nghe từ người khác nói, cô với mấy bạn cùng phòng cùng đăng ký một đề tài.
Mấy cô gái nhỏ rất có năng lực, làm cũng không tồi.
Anh ta cũng biết, thành tích học tập của Tần Tịch rất tốt, ở học viện y cũng xếp thứ nhất thứ hai.
Giáo viên học viện y đều khen cô không ngớt, cho rằng tương lai cô sẽ tạo ra rất nhiều thành tích.
Trời sinh để học y.
Trời sinh để học y sao?
Tạ Liên Thành hoảng hốt nhớ lại.
Sao anh ta lại nhớ rõ ràng, trước đây Tần Tịch học tài chính mà.
Không đúng!
Tạ Liên Thành nhớ tới, sau khi Tần Tịch gia nhập công ty anh ta biểu hiện càng ngày càng tốt, lúc anh ta chuẩn bị để cô chính thức gia nhập đội nhóm của mình.
Đã từng để người đi điều tra cô.
Anh ta nhớ rõ, lúc ban đầu Tần Tịch đúng là đăng ký học viện y học lâm sàng đại học A.
Lúc học năm nhất xếp thứ nhất toàn khóa, như vậy mới có tư cách đổi chuyên ngành, đổi sang học học viện tài chính.
Sau khi đổi chuyên ngành, thành tích của cô vẫn rất xuất sắc.
Thực tập năm thứ tư có đủ tư cách gia nhập công ty mình, đi từ vị trí thực tập sinh lên.
Biểu hiện ưu dị xuất sắc được giám đốc tài chính công nhận, sau khi tốt nghiệp thì ở lại công ty anh ta.
Sau đó nữa, cô thành người bên cạnh mình.
Anh ta nhớ rõ, Tần Tịch là một cô nhi.
Không biết có phải vì lý do này hay không, cô luôn bằng lòng nhớ rõ những điểm tốt của người khác.
Lúc đó anh ta quyết định để Tần Tịch gia nhập vào đội nhóm chủ chốt của mình, để cô chính thức tham gia vào những quyết sách phát triển công ty.
Mấy quân sư quanh anh ta đã từng nói với anh ta, người như Tần Tịch vậy, chỉ cần anh ta đối xử tốt với cô, thật ra cô vĩnh viễn sẽ không phản bội anh ta.
Cứ việc an tâm dùng người.
Sau đó đúng là Tạ Liên Thành cũng không bạc đãi Tần Tịch.
Cổ phần, chia hoa hồng, tiền thưởng sau khi hạng mục hoàn thành……
Đều cho Tần Tịch mức tối đa, không khác biệt gì với những người cùng anh ta xây dựng sự nghiệp từ thuở trước.
Anh ta đúng là thật sự thưởng thức Tần tịch.
Tần Tịch thông minh lại chăm chỉ, làm bất cứ việc gì cũng đều rất nghiêm túc.
Hơn nữa trời sinh nhạy bén, năng lực quan sát phân tích rất mạnh.
Rất nhiều lần, là cô phát hiện cạm bẫy của đối thủ, cuối cùng để bọn họ thành công tránh thoát.
Cho nên……
Tạ Liên Thành chăm chú nhìn sườn mặt của Tần Tịch.
Sức quan sát nhạy bén như vậy, cẩn thận chăm chỉ như vậy.
Cô đúng là trời sinh để học y.
Sau đó sao lại thay đổi vậy?
Tạ Liên Thành hơi hơi nheo lại đôi mắt.
Vốn dĩ anh ta với Tần Tịch cứ thế thôi, giữ quan hệ cấp trên cấp dưới, người cùng một thuyền, cứ thế duy trì.
Anh ta cũng không bạc đãi cô, mà cô cũng không có biểu hiện quan tâm đặc biệt nào tới anh ta.
Tuy là vào lúc công ty gian nan nhất, cô đúng là vẫn luôn đứng bên cạnh anh ta, chưa bao giờ rời xa, cũng chưa bao giờ để anh ta phải nghi ngờ cô có phản bội anh ta không.
Nhưng là một người trẻ tuổi anh tuấn, gia thế không tệ, Tạ Liên Thành đều hiểu rõ ánh mắt của những người có ý đồ với mình, ánh mắt đó khác với ánh mắt Tần Tịch nhìn anh ta.
Là bản thân anh ta không tốt.
Tạ Liên Thành có chút ảo não nhắm mắt lại.
Khi đó một mình Tô Nhiễm xuất ngoại ba năm.
Cô gái nhiệt tình lãng mạn, kiêu ngạo lại quật cường, đúng là thật sự rời khỏi sinh mệnh của anh ta ba năm.
Anh ta trải qua cơn lốc tài chính.
Kiên cường vượt qua sự chèn ép của đối thủ cường đại.
Cũng quét sạch nhóm thân thích âm mưu quỷ kế như hổ rình mồi trong Tạ gia.
Anh ta nhìn qua có vẻ kiên định không gì phá nổi, mạnh mẽ đến mức có thể quét sạch hết thảy.
Nhưng anh ta cũng sẽ thấy mệt.