Thư ký báo cáo hết lòng: “Đúng 0h phát hành, bây giờ đã có hơn 3 triệu lượt xem rồi.”
“Ừm.” Âu Dương Lãng nhạt nhạt đáp lại.
“Phía bên hợp tác cũng hỏi tôi về phản hồi liên quan, tôi đã báo cáo đúng sự thật với họ.” Thư ký lại nói: “Chỉ là trợ lý của Tổng giám đốc Lạc thị nói sẽ tự mình tới đây, hi vọng sẽ nhận được bảo cáo phản hồi kỹ càng hơn.”
“Lạc thị?” Âu Dương Lãng nghe thế cũng chỉ gật gật đầu.
Lạc thị là nhà đầu tư phim lớn nhất, cũng là nhà phát hành phim lớn nhất.
Lần này ném ra trăm triệu đội hình toàn minh tinh, đạo diễn cũng là một đạo diễn phim thương mại hàng đầu.
Tuy là thời gian có chút eo hẹp nhưng ngay cả những hiệu ứng đặc biệt cũng được các đội ngũ hàng đầu thực hiện.
Mọi chi tiết đều được thực hiện đến mức hoàn mỹ.
Cái này cũng không phải là một hạng mục nhỏ với Lạc thị, đối phương xem trọng hơn chút cũng là bình thường.
“Đối phương khi nào tới?” Âu Dương Lãng hỏi.
“Hẹn lúc 4 giờ ạ.” Thư ký đáp.
“Tự tôi đi gặp.” Anh ta cười “Hôm nay ăn cơm với em họ, nghe được một ít phản hồi đặc biệt. Tuy là trong tài liệu anh tổng hợp không có, chẳng qua là lo trước khỏi họa vẫn tốt hơn.”
Lúc 4 giờ chiều, trợ lý Tổng giám đốc Lạc thị đúng giờ tới.
Thư ký thông báo cho Âu Dương Lãng tới phòng họp, vẻ mặt có chút căng thẳng.
“Ngoài trợ lý ra, Tổng giám đốc Lạc thị còn tự mình tới.” Thư ký nhanh chóng nói nhỏ.
“Tôi biết rồi.” Âu Dương Lãng gật đầu.
Anh ta còn chưa gặp Lạc Phỉ bao giờ.
Chẳng qua cái tên này, trong một năm nay, được xem như tiếng tăm lẫy lừng ở thành phố A.
Người đàn ông này còn nhỏ hơn anh ta hai tuổi, thủ đoạn ngoan cường, làm việc quả quyết.
Trong vòng thành phố A sớm đã tuyền hết đi, gần hai năm, anh ta thấy một đứa con riêng quật khởi, khống chế quyền lực của tập đoàn Lạc thị và Lạc gia.
Âu Dương Lãng đã thấy Lạc Phỉ trên tạp chí, đúng là trẻ tuổi, đẹp trai.
Chỉ là lúc anh ta nhìn thấy người ngồi trong phòng họp, cả người mặc tây trang đen, ngũ quan như điêu khắc, rõ ràng mà một mỹ nam được ông trời thiên vị, vẫn có chút giật mình.
Dưới tên Âu Dương Lãng có một công ty giải trí.
Trong đó không thiếu nhất là tuấn nam mỹ nữ nổi tiếng.
Nhưng dung mạo như Lạc Phỉ này, cho dù đặt vào giới giải trí, chỉ dựa vào khuôn mặt thôi, cũng có thể nổi như cồn, nổi đến mức khiến người ta khó có thể tưởng tượng được.
Chỉ là thần sắc Lạc Phỉ, nhìn qua có chút giống như trong lời đồn, tối tăm.
Một đôi mắt hắc diệu thạch sâu thẳm như bầu trời đêm, khiến người ta không thể nhìn thấu tâm tư của hắn.
Trong quá trình Âu Dương Lãng đối thoại với trợ lý tập đoàn Lạc thị, hắn dường như không quan tâm tới bọn họ đang nói cái gì.
Khiến cho Âu Dương Lãng cảm thấy kỳ kỳ, không hiểu sa đối phương lại tự mình tới đây.
Mãi đến cuối cùng, sau khi đã bàn bạc số liệu trên giấy xong.
Âu Dương Lãng mỉm cười nói: “Hôm qua em họ tôi cũng đi xem xuất công chiếu, tuy là không tính đại biểu cho cái gì, cũng không đại diện cho ý kiến của cộng đồng mạng. Nhưng mà mấy cô bạn của nó, có một ít suy nghĩ khác, cũng khá đặc biệt”
Anh ta nói ra một phần những gì Âu Dương Nguyệt nói, đương nhiên sẽ không kích động như em họ của anh ta.
Cuối cùng Âu Dương Lãng mỉm cười, nửa đùa nửa thật nói: “Nó hỏi tôi. Sinh mạng với 1 triệu tệ, cái nào nặng cái nào nhẹ?”
Anh ta giơ tay: “Nói thật, giờ tôi cũng không biết phải trả lời như thế nào. Tiêu đề này, đúng là một hashtag hostsearch tuyệt hảo!”
“Cảm ơn giám đốc Âu Dương nhắc nhở.” Trợ lý Lạc Phỉ mỉm cười cảm ơn anh ta.
“Nên thế,” công ty của Âu Dương Lãng cũng là một đơn vị hợp tác phát hành, đương nhiên sẽ không để lỡ chi tiết như này.
“Chúng tôi sẽ để ý.” Trợ lý Lạc Phỉ nói.
“Công ty cũng sẽ làm thế.” Âu Dương Lãng gật đầu với hai người.
Hội nghĩ vốn dĩ nên kết thúc ở đây.
Lạc Phỉ vốn im lặng trong suốt quá trình lại đột nhiên ngước mắt, lẳng lặng nhìn về phía Âu Dương Lãng: “Em họ anh….”
Anh ta hỏi: “Âu Dương Nguyệt?”
“Đúng vậy.” Âu Dương Lãng kinh ngạc nhướng mày: “Thì ra là Lạc tổng quen?”
Lạc Phỉ lắc đầu, nhanh chóng nói thêm: “Sinh viên năm hai học viện y học lâm sàng đại học A?”
“Không sai.” Âu Dương Lãng càng kinh ngạc.
“Ý tưởng rất thú vị.” Lạc Phỉ nhàn nhạt nói.
“Đúng vậy.” Âu Dương Lãng tán thành gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy rất độc đáo, rất thú vị. Giờ cô gái nhỏ đúng là không tệ, chúng ta cũng không theo kịp suy nghĩ của mấy cô ấy. Xem ra là phải học tập không ngừng mới được.”
Lạc Phỉ nhếch khóe môi, không nói nữa.