Yêu Gia Sư Của Con Gái

Chương 70. Quỳ gối cầu hôn

Nghe Bùi Thành Hiên nói như vậy thì Vương Mỹ Ngọc cũng cố gắng ấn mạnh cái l*и của mình sát vào gốc ©ôи ŧɧịt̠ của anh hơn nữa, những tiếng nhẹp nhẹp khẽ vang lên vô cùng, anh nâng hông lên đυ. cô từ bên dưới lên, cả người của Vương Mỹ Ngọc bị lực từ dưới dồn lên đâm mạnh vào l*и khiến người cô mềm nhũn, hai cái vυ' thì lắc lư tự do nhìn rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"Á .. đã quá ..sướиɠ quá ..sướиɠ không thế nào chịu đựng được nữa rồi ...anh ơi làm kiểu như thế này sướиɠ thật đấy...nhấp thật mạnh lên đi anh...á...á...làm l*и em sướиɠ hơn nữa đi anh yêu à”.

Bùi Thành Hiên tận lực dập từng cú thật mạnh từ bên dưới đâm ©ôи ŧɧịt̠ sâu vào bên trong l*и của Vương Mỹ Ngọc cho đến khi cả hai cùng bắn khí.

“A…a…a…em…ra”.

“Hừ…anh cũng ra…”.

Sau khi Bùi Thành Hiên rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и của Vương Mỹ Ngọc thì một thứ chật lỏng đặc sệt màu trắng từ trong l*и cô từ từ chảy ra nhiều đến nỗi rơi xuống cả ga giường, cả người cô còn co giật thêm mấy cái vẫn đắm chìm trong cảm giác sung sướиɠ chưa dứt ra được nên vẫn nằm gục trên người của Bùi Thành Hiên.

Qua vài giây Bùi Thành Hiên lật người của Vương Mỹ Ngọc lại, lúc này lưng cô dán vào ngực anh cả hai cùng nằm ngửa lên trên, tay của Bùi Thành Hiên luồng xuống dưới cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ lại tiếp tục cương lên của mình để ngay miệng l*и của Vương Mỹ Ngọc chuẩn bị đυ. tiếp một hiệp nữa.

“Muốn đυ. tiếp không em?”.

Vương Mỹ Ngọc gật đầu với vẻ mặt dâʍ đãиɠ: “Muốn…anh đυ. em tới sáng cũng được…l*и em cứ nứиɠ lên vì ©ôи ŧɧịt̠ anh thôi…em muốn được đυ. nữa chồng ơi.”

Bùi Thành Hiên liền đẩy hông một cái thì ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng của anh đã từ từ trượt vào bên trong l*и của Vương Mỹ Ngọc.

Vừa mới ra xong đã bị lấy đầy miệng l*и lại khiến cho cô cảm thấy rất hào hứng liền ngâm lên: “A…a…ư…a…em sướиɠ…l*и em sướиɠ quá anh ơi…”

Bùi Thành Hiên không nắc vội mà đưa một tay lên kéo mặt cô xoa qua rồi hôn môi với mình, anh đưa lưỡi ra thì cô cũng phối hợp lè lưỡi ra để anh quấn lấy, cả hai nuốt lưỡi nhau mê man.

Bùi Thành Hiên lại dời tay của mình để trên ngực của Vương Mỹ Ngọc xoa bóp một bên vυ' của hồng hào mềm mại căng tràn sức sống của cô thành đủ loại hình dạng, anh dùng hai đầu ngón tay kéo đầu núʍ ѵú lên nhéo nhéo khiến cho cô rêи ɾỉ không thôi.

Lúc Bùi Thành Hiên vân ve bóp vào đầṳ ѵú của Vương Mỹ Ngọc thì sữa từ đầṳ ѵú của cô lại xịt liên tục làm ướt cả bầu ngực của cô nhưng anh lại tham lam xoa bóp không chịu ngừng lại.

“A…a…a…đừng mà…đừng mà…anh…”.

“Sướиɠ không vợ?”.

Vương Mỹ Ngọc liền gật đầu một cái vô thức: “Dạ sướиɠ…anh làm em sướиɠ muốn phát điên lên rồi đây”.

“Vυ' em xoa nắn đã tay thật đó, chỉ muốn được bóp hoài thôi.”

Vương Mỹ Ngọc thấy sữa chảy ra ngoài liền lên tiếng nói với Bùi Thành Hiên “Anh đừng có lãng phí sữa em như thế được không hả? Em còn phải để dành sữa cho con của chúng ta bú nữa…anh đừng có bóp nữa mà.”

“Được rồi anh không bóρ ѵú em nữa.”

Bùi Thành Hiên khẽ nhếch môi cười anh vẫn để Vương Mỹ Ngọc nằm trên người mình, lần này cả hai tay lần mò xuống dưới chỗ hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đang nằm trong nhau, một tay anh tách mép l*и của cô ra ©ôи ŧɧịt̠ anh vẫn cắm lút cán trong l*и cô rồi dùng tay còn lại day day hộŧ ɭε màu hồng phấn làm cho cô không chịu được.

“A…a…đừng…anh…em muốn…”.

“Vợ à, em muốn gì cơ?”.

Vương Mỹ Ngọc khổ sở lên tiếng đáp: “Em muốn được đυ.”.

“Em muốn được ai đυ. em cơ?”.

Vương Mỹ Ngọc nhăn nhó mặt mày: “Em muốn được anh đυ. em”.

“Anh nào cơ?”.

Vừa nói dứt lời thì Bùi Thành Hiên dùng hai ngón tay bóp mạnh hộŧ ɭε của Vương Mỹ Ngọc một cái khiến cho cô giật nãy người lên.

“A…a…a…em muốn Bùi Thành Hiên đυ. em…”.

Bùi Thành Hiên vẫn chưa nắc mà vẫn cố tình trêu ghẹo Vương Mỹ Ngọc: “Em muốn anh đυ. em đến vậy sao?”.

“Phải…mau đυ. em đi mà…em nứиɠ l*и lắm rồi…em chịu hết nỗi rồi…cầu xin anh mau đυ. em đi…l*и em nứиɠ đến nỗi như muốn nổ tung ra rồi”.

Bùi Thành Hiên nở nụ cười dâʍ ɖu͙© thâm độc trên môi lên tiếng: “Cái l*и này là cực phẩm đối với anh chẳng may nổ tung thì anh biết lấy gì mà cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào…anh đυ. em ngay đây đừng có nóng mà”.

Nói rồi Bùi Thành Hiên bắt đầu nắc ©ôи ŧɧịt̠ đâm mạnh vào l*и của Vương Mỹ Ngọc, anh dời tay lên đặt ở trước ngực của cô, anh dùng hai đầu ngón tay vân vê hai đầṳ ѵú của cô lúc thì hờ hừng lúc thì nhéo mạnh làm cho vặn vẹo cả người: "Ưʍ...a...a...a...sướиɠ...sướиɠ quá".

“Phạch…phạch…phạch”

“Á…á….á….Hiên ơi…l*и em…l*и em sướиɠ…©ôи ŧɧịt̠ anh đυ. em đã quá…ư…ư”.

Chưa bao giờ Vương Mỹ Ngọc sung sướиɠ cực ngất đến như vậy, cô như một con thú bị dính bẫy mặc sức mà vẫy vùng la hét trong sướиɠ khoái.

“Sướиɠ lắm sao?”.

“Ưm…ưm…anh đυ. sướиɠ l*и lắm đó anh yêu à”.

Bùi Thành Hiên cau mày lạnh giọng lên tiếng: “Em đúng là con đàn bà hư hỏng lăn loàng dâʍ đãиɠ mà Vương Mỹ Ngọc nhưng anh lại thích em dâʍ đãиɠ như thế mỗi khi anh đυ. em.”

Mỗi câu từ mà Bùi Thành Hiên ngằng từng tiếng thì đều đâm lút cán vào tận sâu bên trong l*и của Vương Mỹ Ngọc thật mạnh khiến cho cả hai cùng đạt kɧoáı ©ảʍ.

“A…a….Hiên…em sướиɠ quá…l*и em sướиɠ chết mất…©ôи ŧɧịt̠ anh làm em sướиɠ…sướиɠ quá đi…a…a….a….a.”

Bùi Thành Hiên càng nắc mạnh chừng nào thì mồ hôi đỗ ra như tắm người run từng chặp lên là lúc anh bắn những dòng tinh khí nóng hổi vào sâu trong âʍ ɦộ của Vương Mỹ Ngọc.

Hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ giao hoan trong vẫy vùng cực ngất, như khai mở những ngòi nổ của quả bom nguyên tử, Bùi Thành Hiên chưa kịp rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и của Vương Mỹ Ngọc mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn nhiều đến độ tràn cả ra ngoài.

Bùi Thành Hiên đỡ Vương Mỹ Ngọc nằm xuống giường cô trong tư thế nào nghiêng anh nằm đằng sau lưng cô kéo một chân cô gác lên người mình rồi đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и cô từ phía sau.

Vương Mỹ Ngọc liền rêи ɾỉ lên “A…chồng ơi…chết em rồi…l*и em sướиɠ quá đi…aaaa...aha…aha…aaa…sướиɠ quá.”

Hai tay của Vương Mỹ Ngọc bấu chặt ga giường cố kìm nén tiếng rên của mình lại không để quá lớn ảnh hưởng đến giấc ngủ của con trai.

Bùi Thành Hiên từ đằng sau nắc tới đâm ©ôи ŧɧịt̠ lút cán vào l*и của Vương Mỹ Ngọc, anh kéo người cô quay sang mình rồi chuồm người tới cúi đầu liếʍ những giọt sữa lúc nãy xịt ra trên ngực của cô, sau đó anh há miệng bú ʍúŧ một bên vυ' của cô.

Vương Mỹ Ngọc bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ vυ' còn bên dưới thì ©ôи ŧɧịt̠ của Bùi Thành Hiên vẫn đều đặn rút ra rồi ngược lại vào l*и cô làm cho cô mềm nhũn cả người chẳng còn chút sức lực nào hết mà oằn mình ra tận hưởng cảm giác sung sướиɠ khi được đυ. nhiệt tình như thế.

Bùi Thành Hiên đυ. trong tư thế này khoảng 15 phút thì lại đổi tư thế trở về truyền thống, anh quỳ giữa hai chân cô rồi đưa tay nhấc bổng một chân củaVương Mỹ Ngọc gác lên một bên vai của mình, bên dưới ©ôи ŧɧịt̠ anh vẫn nhiệt tình ra vào đều đặn trong l*и cô.

“Pạch, pạch, pạch” đầu ©ôи ŧɧịt̠ của Bùi Thành Hiên chạm vào sâu trong l*и đυ.ng ngay điểm G của Vương Mỹ Ngọc làm cô tê tê nhột nhột như buồn đái, không kềm chế được cô xuất tinh dòng nước trắng trong như nước suối nhưng không có mùi khai ào ào tuôn ra. “AAAAAAAAAAA….EM RA….L*и EM Sướиɠ…Sướиɠ QUÁ CHỒNG ƠI.”

Vương Mỹ Ngọc quíu cả người lại âʍ đa͙σ co bóp thắt chặt ©ôи ŧɧịt̠ Bùi Thành Hiên như muốn hút vào bên trong làm anh bật tiếng hét gồng cứng người.

Bùi Thành Hiên nghiến răng nghiến lên kêu lên: “Anh ra”.

“Á..A.Á…A.Ư…ƯM…Sướиɠ QUÁ”.

Bùi Thành Hiên bắn khí ào ào vào trong l*и Vương Mỹ Ngọc tϊиɧ ŧяùиɠ của anh ra ào ạt như không bao giờ dứt, nhầy nhụa ẩm ướt cộng với khí của cô hòa quyện vào nhau quá nhiều nên nhễu xuống từng giọt trắng dục.

Cơ thể của Bùi Thành Hiên và Vương Mỹ Ngọc đều run lên bần bật khi ra cùng nhau, cả người của hai người đều thở hồng hộc mồ hôi tuôn ra ướt đẫm, anh nằm gục trên người cô luôn, conc ©ôи ŧɧịt̠ anh vẫn cắm vào bên trong l*и của cô.

Qua vài giây nghỉ mệt Bùi Thành Hiên mới chống tay ngồi dậy lúc anh rút ©ôи ŧɧịt̠ của mình ra khỏi l*и của Vương Mỹ Ngọc, lúc này cô vẫn nằm yên thở dốc, giữ tư thế dang rộng hai chân ra ở chỗ miệng l*и cô vẫn đang co thắt tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c vẫn đang rỉ ra từng giọt xuống ga giường.

Bùi Thành Hiên cúi đầu nhìn Vương Mỹ Ngọc bằng ánh âu yếm rồi hôn lên môi cô, hai người lại nút lưỡi hồi lâu mới quyến luyến rồi môi nhau.

“Sướиɠ thật không em? Anh cũng mệt… nhưng l*и em đυ. sướиɠ thật cứ cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào là không muốn rút ra nữa cứ muốn dây dưa mãi thôi…”.

Vương Mỹ Ngọc khẽ gật đầu đáp “Dạ sướиɠ ạ…lâu lắm rồi chồng mới đυ. vợ sướиɠ l*и như thế này đó…l*и vợ sướиɠ lắm đó chồng ơi.”

Bùi Thành Hiên nhìn Vương Mỹ Ngọc bằng ánh mắt yêu thương trìu mến rồi đáp “Chồng cũng sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ lắm…thời gian qua chồng muốn đυ. vợ lắm mà không dám nhưng mà giờ thì tốt rồi chồng sẽ thường xuyên đυ. vợ.”

Vương Mỹ Ngọc gật đầu tỏ vẻ phấn khích “Dạ chồng…vợ thích được chồng đυ. lắm đó…sau này vợ sẽ cố gắng ăn uống đều độ để có đủ sữa cho con và chồng bú chồng chịu không?”

Bùi Thành Hiên khẽ cười gật đầu đáp “Vậy thì còn gì bằng chồng cầu mà sợ không được đó thôi.”

Vương Mỹ Ngọc ngồi dậy “Để em vào trong lấy khăn lau người rồi vợ chồng mình ngủ nha.”

Bùi Thành Hiên như nhớ ra điều gì đó liền ngồi dậy mở hộc tủ nhỏ kế bên giường ngủ lấy ra một cái hộp nhung đỏ anh cầm lấy mở ra rồi quỳ xuống dưới chân của Vương Mỹ Ngọc “Mỹ Ngọc à, hôm nay chính thức cầu hôn em, em gả cho anh nha.”

Vương Mỹ Ngọc nhìn chiếc nhẫn kim cương thật to trong chiếc hộp nhung với thiết kế cầu kỳ thì cũng biết là Bùi Thành Hiên cố tình chuẩn bị từ lâu rồi, cô thật sự bị cảm động nhưng mà vẫn lên tiếng trêu ghẹo anh.

“Có ai cầu hôn mà như anh không hả? Anh chơi con người ta chán chê rồi mới quỳ gối cầu hôn mà coi được sao?”

Bùi Thành Hiên liền cong môi lên mỉm cười đáp “Lần nào làʍ t̠ìиɦ cùng em thì anh cũng quỳ gối trước em rồi mà…em gả cho anh anh đi nếu không anh quỳ tới sáng thì mệt lắm đó.”

Vương Mỹ Ngọc giả vờ làm ngơ “Kệ anh chứ.”

Vương Mỹ Ngọc vừa xoay người đi thì Bùi Thành Hiên đã đứng dậy đè cô nằm ngửa trên giường rồi, anh quỳ gối giữa hai chân cô ©ôи ŧɧịt̠ của anh nằm áp sát miệng l*и của cô luôn.

“Mỹ Ngọc à giờ em tính sao đây? Đồng ý lời cầu hôn của anh hay là anh quỳ gối đυ. em đến sáng.”

Vương Mỹ Ngọc bất giác phì cười vì cách cầu hôn quái đản của Bùi Thành Hiên “Thôi được rồi em đồng ý nãy giờ anh đυ. em mệt chết rồi làm sao mà chịu nổi nữa…hơn nữa bây giờ anh cũng đυ. em không biết bao nhiêu lần rồi còn có thể gả cho ai ngoài anh nữa chứ.”

P/s: Năm mới kính chúc các độc giả của mình một năm mới bình an, hạnh phúc,  vui vẻ.

Bộ "Yêu gia sư của con gái" tới đây là END rồi cảm ơn các bạn đã theo dõi ủng hộ mình trong thời gian qua, chúng mình cùng chờ ngoại truyện nhé.

Khoảng đầu tháng 2 mình sẽ up một bộ truyện mới cũng thể loại CAO H TỤC bạn nào yêu thích thể loại này thì tiếp tục đồng hành cùng mình nhé!

Thanks all!!!