Rốt cục cũng đến nơi!
Nhϊếp Ngôn hướng theo nơi phát ra tiếng ca, đi tìm Bối Ni Tháp.
Một lát sau, đi tới mặt đông bãi cát, liền nhìn thấy một cái bóng lưng nơi phía xa xa, nhìn thẳng ra biển rộng, nàng cùng với nữ nhân nhân loại không có gì khác nhau, mặc một cái quần lụa mỏng màu trắng, nhẹ nhàng như chim én bay lượn, những loạn tóc vàng phủ xuống tạo thành những vòng xoán óc như là sóng biển.
Trong tài liệu ghi lại, Bối Ni Tháp là một tuyệt thế Long nữ, tuy đã sống ngàn năm, nhưng thời gian không lưu lại dấu vết năm tháng trên khuôn mặt của nàng, nàng có thể tùy ý biến ảo thân thể, biến thành Long tộc hoặc là nhân loại.
Long tộc vẫn là một tồn tại thần bí, mặc dù trên đại lục có rất nhiều Long tộc sinh sống, nhưng bọn họ đã không còn vinh quang như ngàn năm trước, nếu như Long tộc xuất hiện, hoặc là bị các vệ binh của đại đế quốc treo cổ, hoặc là trở thành nô bộc cho nhân loại. Bối Ni Tháp là một ngoại lệ, bởi vì nàng có một ít liên hệ sâu xa đến Thập Thánh kỵ sĩ, cho nên vệ binh của Cách Lâm Lan không có tìm đến nàng gây phiền toái.
Nhϊếp Ngôn lấy huân chương của Thập Thánh kỵ sĩ đeo lên, sau đó hướng Bối Ni Tháp đi đến.
“Ngài khỏe chứ, nữ hiệp sĩ Bối Ni Tháp.” Nhϊếp Ngôn chào hỏi nói.
Bối Ni Tháp quay đầu, mờ mịt nhìn về phía Nhϊếp Ngôn.
Chứng kiến dung mạo của Bối Ni Tháp, Nhϊếp Ngôn có chút thất thần, Bối Ni Tháp là mỹ nữ theo tiêu chuẩn phương tây, nàng giống như một vị nữ thần trong thần thoại Hy Lạp.
Đôi mắt nàng rơi trên huân chương Thập Thánh kỵ sĩ đeo trên cổ của Nhϊếp Ngôn, con ngươi nhất thời hiện lên một tia sáng ngời. “Niết Viêm tiên sinh, ngươi khỏe, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề hay không, xin hỏi ngươi cái huân chương này là từ đâu tới?” Bối Ni Tháp mở miệng hỏi.
Nhϊếp Ngôn đem qua trình mình lấy được cái huy chương này nói ra một chút, kể cả việc hắn trợ giúp Tạp Ngõa Nạp tiến vào Thiên Quốc, bị Bố Lỗ Nhân truy kích.
Nghe được Nhϊếp Ngôn nói mình đào thoát khỏi sự truy kích của Bố Lỗ Nhân, Bối Ni Tháp trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.
“Tạp Ngõa Nạp tiên sinh là một người tốt, ta cùng đế quốc nhân loại từng đạt được thỏa thuận, trừ phi nhân loại hướng ta công kích, còn không ta không thể công kích nhân loại trước được, nếu không thì ta đã gϊếŧ chết Bố Lỗ Nhân chết tiệt kia rồi!” Bối Ni Tháp phẫn hận nói.
“Nữ hiệp sĩ Bối Ni Tháp, xin hỏi ngài có phải là biết rõ vị trí giam cầm tám vị điện hạ còn lại phải không?” Nhϊếp Ngôn mở miệng hỏi, đây là chỉ dẫn nhiệm vụ, hắn muốn biết địa phương giam tám Thánh kỵ sĩ còn lại, mới có thể đi giải cứu bọn họ được.
“Đúng vậy.” Bối Ni Tháp gật đầu, nhìn về phía Nhϊếp Ngôn, trầm tư chốc lát nói: “Ta có thể nói cho ngươi biết địa phương bọn họ bị giam cầm, nhưng là ở nơi đó có Địa Ngục Khuyển canh chừng, dùng thực lực của ngươi bây giờ căn bản không thể giải cứu bọn họ ra ngoài được.”
“Ta sẽ cố gắng trở thành một cường giả, cho đến khi có thể đưa bọn họ giải cứu ra mới thôi.” Nhϊếp Ngôn kiên định nói, trong nội tâm không khỏi xấu hổ, vì nhiệm vụ manh mối, hắn chỉ có thể ra sức diễn xuất.
Bối Ni Tháp ngưng mắt nhìn Nhϊếp Ngôn, Nhϊếp Ngôn không sợ hãi chút nào theo sát đối mặt Bối Ni Tháp, con mắt của Bối Ni Tháp giống như là ngọc bích, trong suốt sáng long lanh, không có một tia tỳ vết nào.
“Người tuổi trẻ, ta rất thưởng thức quyết tâm của ngươi, ta có một ít đồ vật tặng cho ngươi, hi vọng nó đối với ngươi hữu dụng.” Trong ánh mắt Bối Ni Tháp huyễn hóa ra một đạo quang mang kỳ dị, phảng phất như có một thanh âm đang triệu hoán Nhϊếp Ngôn, ánh mắt của Bối Ni Tháp giống như là một thỏi nam châm hút Nhϊếp Ngôn đi vào.
Nhϊếp Ngôn cảm giác như thân thể trở nên nặng nề, mí mắt cũng muốn sụp xuống, hắn rất muốn mở to mắt, nhưng là mặc kệ hắn giãy dụa như thế nào cũng đều phí công.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Là tinh thần khống chế!
Hệ thống: Ngươi có muốn tiếp nhận khảo nghiệm của Bối Ni Tháp hay không?
Đoán chừng là một cái đầu mối nhiệm vụ, chiến tranh giữa Ngưu Nhân Bộ Lạc và Pháp Sư Liên Minh vẫn còn đang tiếp tục, nếu như hắn tiến vào làm nhiệm vụ, có thể ảnh hưởng hay không? Nhϊếp Ngôn không khỏi cân nhắc một chút, ở trong Ngưu Nhân Bộ Lạc, hắn sắm vai là một vị thần đứng đầu cùng người phía sau màn thao túng Ngưu Nhân Bộ Lạc, còn người điều hành chính là bọn người Quách Hoài cùng Đao Quang Sáng Chói, cho nên cho dù hắn không có mặt, bọn họ vẫn có thể khống chế được toàn cục.
Nếu như hắn cự tuyệt nhiệm vụ của Bối Ni Tháp, không biết từ nay về sau còn có cơ hội hay không. Truyền thuyết Thập Thánh kỵ sĩ là một nhiệm vụ rất cao cấp, chờ cho người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc đạt đến cấp một trăm, sau đó để cho mọi người cùng nhau thanh lý Địa Ngục Khuyển, đem tám cái Thánh kỵ sĩ giải cứu ra ngoài, Tạp Nhĩ Tư liền sẽ biến thành nô bộc của Nhϊếp Ngôn, đây là đối với cả Ngưu Nhân Bộ Lạc có ý nghĩa vô cùng trọng đại. So với kết quả chiến tranh lần này trọng yếu hơn nhiều lắm.
Tạp Nhĩ Tư có thể là một nhân vật truyền kỳ!
Sau một phen suy ngẫm, Nhϊếp Ngôn chọn xác nhận.
Chọn xác nhận xong, Nhϊếp Ngôn mơ mơ màng màng ngủ mất.
Không biết qua bao lâu, Nhϊếp Ngôn tay dần dần có cảm giác, một trận gió mát thổi tới trên mặt, hắn chậm rãi mở to mắt, trời đất mênh mông, nơi hắn nằm là một mảnh thảo nguyên rộng lớn, rậm rạp cỏ dại cao đến tận đầu gối.
Nhϊếp Ngôn đứng lên, nhìn một chút địa đồ, tên của tấm địa đồ này có chút kỳ lạ.
Bối Ni Tháp mê huyễn chi địa: đặc thù địa đồ. Địa đồ thuộc tính: trong này mỗi lần sử dụng kỹ năng có thể tăng lên năm mươi lần điểm thuần thục kỹ năng.
Tấm bản đồ này cửa ra vào cứ cách một ngày mở ra một lần, nếu như đi ra ngoài, tấm bản đồ này liền biến mất, sẽ không vào lại được.
Năm mươi lần độ thuần thục kỹ năng! Nhϊếp Ngôn lại càng hoảng sợ, đối với các người chơi mà nói, rèn luyện độ thuần thục kỹ năng là một chuyện vô cùng rắc rối, như một kỹ năng Bối Thứ bình thường, không gián đoạn rèn luyện độ thuần thục kỹ nàng, phỏng chừng phải tốn hơn một tháng mới tăng lên được bảy cấp, mất hơn năm tháng mới tăng lên được cấp mười! Bất luận là loại kỹ năng nào chỉ cần luyện lên đến cấp năm là đã rất mạnh, nếu có thể luyện đến cấp tám trở lên, coi như là kỹ năng tối cao, uy lực cũng mạnh đến mức thái quá, đủ làm cho những người chơi khác cảm thấy khϊếp sợ, nếu có thể luyện đến trên mười cấp, cái kỹ năng này chính là nghịch thiên. Một cái kỹ năng cao nhất có thể luyện đến mười sáu cấp, liên tục hông ngừng nghỉ luyện độ thuần thục của kỹ năng, phỏng chừng muốn hai năm trở lên.
Người chơi bình thường chắc là phải dùng hai tháng để rèn luyện một cái kỹ năng tăng lên độ thuần thục, độ thuần thục kỹ năng bình thường đều theo chiến đấu để rèn luyện, cho nên độ thuần thục kỹ năng phổ biến cũng không cao, một ít kỹ năng có thể luyện đến cấp năm cũng đã rất không tồi.
Nếu có thể tại tấm bản đồ này đem vài cái kỹ năng rèn luyện đến cấp năm, cấp sáu, thậm chí càng nhiều, đối với tương lai mà nói, thật sự rất có ích.
Một khi đi ra tấm bản đồ này, tấm bản đồ này sẽ biến mất, làm cho Nhϊếp Ngôn có chút buồn bực, hiện tại đúng là thời điểm chiến tranh giữa Ngưu Nhân Bộ Lạc và Pháp Sư Liên Minh đang đến hồi căng thẳng, hắn tựa hồ không có bao nhiêu thời gian rèn luyện độ thuần thục kỹ năng, hắn dùng máy bộ đàm ngoại tuyến gọi qua cho Quách Hoài, nói rõ tình huống.
“Không quan hệ, ngươi yên tâm luyện kỹ năng a, ta cứ cách mỗi một đoạn thời gian liền sẽ đem tình huống chiến trường bên kia báo cáo cho ngươi, có bọn người Đao Quang, Thủy Sắc chủ trì đại cục, hẳn là không có vấn đề gì, tiểu tử Kỵ Sĩ kia đối với chỉ huy chiến đấu, cũng là rất có năng lực.” Quách Hoài nói, trên thực tế chiến đấu trên mười vạn người như thế này, Nhϊếp Ngôn đối với chiến cục toàn chiến trường, ảnh hưởng cũng rất có hạn, nói cho cùng hay là chỉ huy như thế nào, trận chiến đấu này cần gấp cái gì nhất, hay là làm thế nào để phát huy ra uy lực của Xe ném đá Băng Sương tốt nhất.
“Có tình huống gì lập tức cho ta biết!” Nhϊếp Ngôn nói, có bọn người Đao Quang, Thủy Sắc ở đó, hắn vẫn tương đối yên tâm.
Nhϊếp Ngôn sau khi khai báo một phen, thời gian có hạn, hắn quyết định mau chóng đi rèn luyện độ thuần thục của vài cái kỹ năng, có thể đạt được năm mươi lần độ thuần thục kỹ năng, tuyệt đối không thể lãng phí, hắn kéo thanh kỹ năng xuống nhìn một chút, thanh kỹ năng hiện tại có hơn chục cái kỹ năng, rực rỡ muôn màu, thật là rất khó lựa chọn.
Trước tiên đem vài cái kỹ năng tự do của Đạo tặc luyện một lần a, Nhϊếp Ngôn thầm nghĩ, hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được vài cái kỹ năng tự do mới học được, kể cả Hồi Thủ Bối Thứ, Ảnh Huyễn Ám Sát, Phản Chế, Kích Sát, Đoạn Cân, đối với Đạo tặc bình thường mà nói, năm kỹ năng tự do là tương đối nhiều.
Hai cái kỹ năng Hồi Thủ Bối Thứ, Ảnh Huyễn Ám Sát học được tương đối sớm, Nhϊếp Ngôn đã có thể đạt tới một độ hoàn mỹ nhất định, Phản Chế, Kích Sát cùng Đoạn Cân học được tương đối trễ, chỉ có thể đạt tới trình độ sơ cấp.
Nếu có thể đem những này kỹ năng kỹ học hết các kỹ xảo trong đó, luyện đến năm sáu cấp, thậm chí là cao hơn, Nhϊếp Ngôn có thể đánh với quái Tinh Anh cùng cấp cũng không có vấn đề gì, nói không chừng còn có thể khiêu chiến được cả Boss Lĩnh Chủ cùng cấp.
Nhϊếp Ngôn hiểu rõ, có được kỹ năng cường đại đối với Đạo tặc là có ý vị như thế nào.
Đem nhóm kỹ năng đó kéo đến vị trí dễ sử dụng nhất, hướng xa xa mà đi, trên thảo nguyên rộng lớn, có một sô sinh vật hình người đang hoạt động, là một ít chiến sĩ, bọn họ mặc thiết giáp màu xám, trên đầu trùm khăn màu đỏ, bốn phía du đãng. Những chiến sĩ này so với Nhϊếp Ngôn thì cao hơn một cái đầu, cơ thể rất cường tráng, trên tay cầm cự phủ.
Nhϊếp Ngôn tiềm hành tới gần một người trong đó, cho nó một cái trinh sát.
Man Ngưu chiến sĩ: Cấp 100, 1 000 000/1 000 000 HP.
Nhìn thấy lượng máu của Man Ngưu chiến sĩ, lông mày Nhϊếp Ngôn nhíu lại, những Man Ngưu chiến sĩ này không phải là lĩnh chủ, cũng không phải tinh anh, chỉ là một loại quái bình thường mà thôi, lượng máu cũng cao đến không hợp thói thường.
Quái cấp 100, hẳn là không có khủng bố như vậy mới đúng.
Nhϊếp Ngôn mò tới sau lưng Man Ngưu chiến sĩ, cách Man Ngưu chiến sĩ khoảng ba mươi mét, đột nhiên bạo phát, hướng sau lưng Man Ngưu chiến sĩ lao tới.
Đoạn Sống!
Nhϊếp Ngôn từ trên lưng Man Ngưu chiến sĩ chém xuống, “bùm” lên một tiếng, thân hình Man Ngưu chiến sĩ dừng lại, trên đầu bay lên một cái giá trị thương tổn -1200.
Phòng ngự thật cao!
Nhìn hệ thống nhắc nhở.
Hệ thống: Thi triển thành công kỹ năng Đoạn Cân, độ hoàn thành hoàn mỹ, tạo thành thương tổn yếu hại, đạt được 60 điểm độ thuần thục kỹ năng.
Độ thuần thục kỹ năng Đoạn Cân một lần liền tăng lên tới gần một nửa! Bình thường mấy giờ cũng chỉ luyện lên độ thuần thục như vậy mà thôi.
Man Ngưu chiến sĩ lâm vào trạng thái tàn phế trong thời gian ngắn, Nhϊếp Ngôn lại xuất ra kỹ năng Kích Sát.
Man Ngưu chiến sĩ thoang thả xoay người lại, một búa chém ngang, Nhϊếp Ngôn nhanh chóng lui về phía sau vài bước, trốn được công kích của Ngưu Nhân chiến sĩ, cảm giác được tốc độ công kích của Ngưu Nhân chiến sĩ cũng không nhanh, hắn lập tức hưng phấn, sinh vật như vậy dùng để rèn luyện độ thuần thục kỹ năng không thể tốt hơn, quả thực là vì bản thân hắn mà đạt theo yêu cầu. Man Ngưu chiến sĩ công chậm, Nhϊếp Ngôn có thể thoải mái mà né tránh công kích của nó. Tăng thêm nó huyết lượng dầy như vậy, tất cả kỹ năng hướng trên người nó đánh xuống là được, có thể cùng Man Ngưu chiến sĩ luyện kỹ năng một hồi lâu.
Nhìn lại thanh kỹ năng, phát hiện kỹ năng Đoạn Sống và Kích Sát đã làm lạnh được một phần năm. Thời gian làm lạnh của một sỗ kỹ năng tự do đều tương đối đài, ít nhất phải mất hơn một hai phút, hôm nay thời gian làm lạnh như thế nào lại ngắn như vậy?
Chẳng lẽ đứng ở trên tấm bản đồ này thời gian làm lạnh kỹ năng sẽ được giảm xuống? Nghĩ tới đây, Nhϊếp Ngôn trong lòng không khỏi cuồng hỉ, tại tấm bản đồ này rèn luyện độ thuần thục của kỹ năng thật sự quá sung sướиɠ!